Chương 403: Trần Mạng Hữu, anh chủ quan quá rồi!
Cùng tới đây với Lâm Bình, Chu Thanh vẫn đứng trên con thuyền bằng phẳng đó, sắc mặt có chút nặng nề. Nhưng ánh mắt của Chu Thanh lại tập trung vào Trần
Mạng Hữu hơn, cẩn thận quan sát những thay đổi xảy ra trong quá trình Trần Mạng Hữu đột phá lên thành Thần
Cảnh.
Đám người Hứa Tình Nhi cũng cùng một điểm tập trung tinh thần như vậy. Trước đây, Hứa Tình Nhi thỉnh thoảng sẽ giải thích cho
Đường Thanh Tâm. Nhưng vào lúc này, Chu Thanh không nói gì nữa.
Cô lặng lẽ nhìn cảnh này, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Chung quy Lâm Bình đã thua thiệt về cảnh giới, còn chưa khôi phục lại, đối mặt với một cường giả vừa bước vào Thần Cảnh, Lâm Bình có thể giành được chiến thắng với cách biệt này sao?
Đối với Đường Thanh Tâm, ánh mắt của người khác đều ở trên người Trần Mạng Hữu, chú ý tới sự đột phá của anh ta, tới luồng năng lượng phát xuất ra, còn ánh mắt của Đường Thanh Tâm lại luôn tập trung vào Lâm Bình.
Cô nhìn Lâm Bình, hơi nhíu mày, đôi mắt xinh đẹp nhìn xa xăm, như đang đăm chiêu, không một ai biết cô đang nghĩ gì. "Võ đạo của Việt Quốc, có một Trần Mạng Hữu thì cũng thôi đi, nay lại còn có thêm một Lâm Thanh Sơn. Chuyện Trần Mạng Hữu đột phá Thần Cảnh là chuyện đã rồi, nhưng nếu hôm nay hắn giết được Lâm Thanh Sơn kia luôn mới là tốt nhất."
Nhìn cảnh này, Miyamoto Yuichiro không khỏi suy nghĩ.
Nhiều Hóa Cảnh tông sư ngoại quốc, bao gồm cả người đã từng bại dưới tay Lâm Thanh Sơn như Adams, cũng có cùng suy nghĩ như vậy.
Sau khi mừng năm mới, vào đầu mùa xuân, Trần Mạng
Hữu ở ngoài khơi Hải Nam, đột phá vào Thần Cảnh. ....... “Hóa ra đây là sức mạnh của Thần Cảnh a, mạnh quá, mạnh mẽ quá.”
Khuôn mặt của Trần Mạng Hữu cũng lộ ra vẻ vui mừng không thể che giấu. “Tôi cảm thấy dường như cả thế giới đều quy phục dưới chân mình, thống trị cả sự sống và cái chết."
Sau đó, ánh mắt của Trần Mạng Hữu chuyển đến chỗ Lâm Thanh Sơn. "Lâm Thanh Sơn, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao cậu có thể tìm ra điểm yếu trong kiếm đạo của tôi lúc trước." Hóa ra là do thần lực.
Vào thời điểm này, sau khi đột phá cảnh giới Thần Cảnh, Trần Mạng Hữu chỉ cảm thấy trong đầu có thêm một luồng sức mạnh đặc biệt: Đó là sức mạnh của Thần
Cảnh.
Nó cho phép anh ta cảm nhận bất kỳ chuyển động nào trong vòng bán kính một trăm mét xung quanh, ngay cả khi một con cá phun ra bong bóng ở vùng biển gần đó, anh cũng cảm nhận được rõ ràng.
Mặc dù trước đây anh ta không biết làm cách nào để Lâm Bình có thể cảm nhận sức mạnh tinh thần của mình.
Nhưng vào lúc này, Trần Mạng Hữu đã hiểu rõ ràng! "Trần Mạng Hữu, anh rốt cục cũng đột phá lên Thần
Cảnh rồi!" Những người khác cũng kinh hãi trước việc Trần Mạng Hữu đột phá vào cảnh giới Thần Cảnh, nhưng trên khuôn mặt của Lâm Bình lại nở một nụ cười. Mục đích anh không ngừng đánh ép Trần Mạng Hữu chính là để anh ta đột phá giới hạn của mình mà tiến vào Thần Cảnh. "Hahaha, có lẽ ta vẫn nên cảm ơn anh. Nếu không có anh, ta phải mất vài năm nữa mới bước chân được vào cảnh giới Thần Cảnh, làm sao có thể cảm nhận được sức mạnh của Thần Cảnh này như bây giờ được."
Trần Mạng Hữu bật cười.
Anh có thể cảm nhận rõ ràng rằng chân nguyên thực sự trong cơ thể anh đã trải qua quá trình biến đổi.
À, có lẽ từ chân nguyên đã không còn chính xác nữa rồi! Hiện tại là Thần nguyên "Lâm Thanh Sơn, hãy đón lấy một chiêu của Thần Cảnh nào!"
Sau đó, Trần Mạng Hữu đột nhiên hét lên một tiếng.
Anh ta chỉ thanh trường kiểm lên trên bầu trời và bất ngờ chém về phía Lâm Bình, một luồng năng lượng như vũ bão tạo thành cơn lốc xoáy, lao về phía Lâm Bình. "Bùm bùm bùm!"
Nơi cơn bão kiếm khí đi qua, các đảo đá ngầm bị phá hủy từng tấc nhỏ, sức mạnh như hủy thiên diệt địa.
Tất cả những người có mặt ở đó đều kinh hoàng. "Sức mạnh của Thần Cảnh quả nhiên bất khả chiến bai!"
Mọi người đều cảm thấy bất lực.
Lâm Thanh Sơn liệu có thể đỡ nổi đòn này không?
Không. Hoàn toàn không có khả năng đỡ được. Chưa từng có ai nghe tới chuyện một Hóa Cảnh có thể đánh được một Thần Cảnh.
Lâm Bình sau khi chứng kiến Trần Mạng Hữu đột phá
Thần Cảnh, đã dồn hết sức mạnh của mình vào thanh kiếm, chuẩn bị chống trả
Nhưng sắc mặt anh cũng vô cùng thận trọng. "Chiến quyền."
Lâm Bình đột nhiên hô lên.
Anh không tránh không né, cả người anh bay vút lên trời, trực tiếp lao thẳng về phía cơn bão năng lượng kiểm khí mà Trần Mạng Hữu đã chém ra.
Cuộc chiến giữa những kẻ mạnh.
Trong phút chốc, toàn bộ sức mạnh của Lâm Bình đều ngưng tụ trong một chiêu này. "Bùm bùm bùm!"
Trong nháy mắt, Lâm Bình ra liên tiếp mười chiêu, mỗi chiều đều ngưng tụ sức mạnh vô cùng lớn.
Chiến Quyền ban đầu đã biến đổi, thực lực tăng lên gấp nhiều lần.
Mỗi một chiều đều đủ để làm nổ tung một chiếc xe bọc thép thành một quả bóng vụn. Mười chiêu này giáp mặt với cơn bão năng lượng kiểm khí của Trần Mạng Hữu. ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nh*anh nhất
Cả không gian xung quanh đều chấn động.
Vào lúc này, hòn đảo đá ngầm nơi hai người chiến đấu đang bị gió giật ảnh hưởng trực tiếp, gây ra vô số vết nứt tua tủa như mạng nhện.
Tuy nhiên, cơn bão năng lượng kiếm được ngưng tụ dưới thanh trường kiếm mang theo sức mạnh Thần Cảnh của Trần Mạng Hữu không ngừng suy yếu dưới sức công phá của chiến quyền do Lâm Bình đánh ra.
Nhưng, xét cho cùng, Thần Cảnh đúng là Thần Cảnh, sức mạnh của Trần Mạng Hữu hoàn toàn biến đổi, nghiền nát chiến quyền của Lâm Bình.
Sau cùng, một tràng tiếng nổ vang lên: "Bùm bùm bùm!"
Lâm Bình vẫn bị ảnh hưởng bởi cơn bão kiếm khí, cả người bị cơn bão của Trần Mạng Hữu hất thẳng vào đảo đá ngầm.
Hòn đảo đá ngầm vốn đã có vô số vết nứt lúc này trực tiếp bị vỡ toang. "Lâm Bình!"
Lâm An Tuyền và Đinh Mẫn cùng kêu lên.
Chu Thanh, Hứa Tình Nhi và những người khác cũng lập tức cau mày, lo lắng. "Tốt lắm."
Mọi người trong nhà họ Trần đều vỗ tay hoan hộ, lão tổ cuối cùng cũng chiếm được thế thượng phong.
Chỉ sau một chiêu, Lâm Thanh Sơn đã bị đánh bay đi, tìm cũng tìm không thấy bóng dáng hắn đâu nữa.
Lão tổ vô địch! Trần Đình Vũ cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Anh thực sự lo lắng không biết Lâm Thanh Sơn có thể dùng chiêu thức hay mảnh khỏe gì để chiến đấu với cha mình.
Bởi nếu không, khi Lâm Thanh Sơn biết cha anh đã đột phá Thần Cảnh thì có thể rút lui không chiến đấu nữa để bảo toàn bản thân.
Nhưng bây giờ có vẻ như Lâm Thanh Sơn chỉ muốn ép cha để người có cơ hội đột phá Thần Cảnh mà thôi.
Bản thân hắn, rốt cuộc cũng không thể đối đầu với Thần Cảnh được.
Nhìn thấy Lâm Bình dùng hết chiêu thức mà vẫn bị mình đánh cho bay đi Trần Mạng Hữu rốt cuộc cũng lộ ra một nụ cười tươi trên mặt. Trần Mạng Hữu giơ kiếm lên, trận chiến này, cuối cùng cũng kết thúc rồi! "Trần Mạng Hữu, anh quá chủ quan rồi!"
Tuy nhiên, ngay khi Trần Mạng Hữu giơ kiểm lên định ăn mừng chiến thắng, một bóng người đột nhiên từ dưới đất bắn ra, gần như xuyên thủng rào cản âm thanh.
Trong nháy mắt, anh đã ở trước mặt Trần Mạng Hữu. Một quyền như trời giáng, đáp ngay trên ngực Trần Mạng Hữu.
Mãi đến lúc này, một âm thanh xé gió lao tới mới truyền đến tại những người ở đó.
Biểu cảm trên mặt Trần Mạng Hữu đột ngột thay đổi. Lâm Bình làm sao còn sức mà chiến đấu vậy?