Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Chương 413: Lâm Bình, anh làm gì thế?

Nguyễn Hoài Nam ở bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng đó, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.

Lâm Bình loại người này, trừ việc anh ta cố ý không dùng chân nguyên để hóa giải rượu uống vào, nếu không thì, cho dù có mười hoặc một trăm Châu Gia Thuật hợp lại với nhau, cũng không uống thắng Lâm Bình. “Được rồi, rượu uống cũng kha khá rồi, chơi với nhau một tí đi.”

Tuy rằng sau khi lớn lên tiếp xúc với những người khác nhau, ít liên lạc đi, tình cảm cũng không sâu đậm như trước nữa, nhưng dù sao cũng là cùng nhau lớn lên mà.

Nguyễn Hoài Nam mở miệng đúng lúc, giải vây cho bạn của mình. “Đúng rồi, chúng ta hát vài bài đi, chơi với Thịnh Nam một tí vậy”

Vi Vi cũng đồng thời lên tiếng.

Đây chính là một lí do cho Châu Gia Thuật bọn họ không bị mất mặt

Lâm Bình mỉm cười.

Mặt đỏ bừng sau khi uống rượu, từ từ dịu đi.

Khuôn mặt từ từ trắng sáng trở lại.

Nhìn thấy cảnh này.

Châu Gia Thuật xém chút nữa bị tức chết. Lâm Bình đúng là một tên lừa đảo.

Còn về việc Lâm Bình đã nói gì mà anh ta so với tửu lượng của họ xem như là người tửu lượng kém, Châu Gia Thuật một chữ cũng không tin.

Không lâu sau đó.

Cửa phòng đột nhiên được đẩy mở ra.

Một cô gái trẻ đã kết hôn thân hình nóng bỏng, ngoại hình quyến rũ, trông khoảng tầm hơn hai mươi tuổi, cầm một ly rượu, từ từ bước vào. “Giám đốc Thuật, anh đến đây sao không nói trước một tiếng chứ, nếu như không phải cấp dưới nói cho tôi biết anh đang ở đây, tôi cũng không biết nữa.

Cô gái ấy ung dung thong thả bước vào phòng, trên mặt nở nụ cười, nói với Châu Gia Thuật. Châu Gia Thuật bây giờ đã đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở trong công ty gia tộc, đang được đào tạo với thân phận người kế nhiệm. “Chị Thủy, đây không phải sợ làm phiền tới chị sao, ha ha ha."'

Châu Gia Thuật sau khi nhìn thấy cô gái kia đi vào, lập tức đứng dậy, đi qua bên kia, nhiệt tình chào đón.

Đồng thời, nụ cười trên mặt cũng mang chút vẻ tự hào.

Bắt đầu nói chuyện cùng với cô gái trẻ được gọi là “chị

Thủy” kia.

Lâm Bình lúc này ngồi bên cạnh Nguyễn Hoài Nam, không hề quan tâm đến việc cô gái kia đến đây.

Ngược lại Nguyễn Hoài Nam lại tò mò nhìn cô gái kia một cái.

Dù sao, cô ta cũng hiểu rõ tên Châu Gia Thuật đi cùng này, sự nghiệp phát triển nhà có máu mặt, ngoài trừ người trong vòng xã hội của bản thân họ ra, đối với những người khác, dù ít hay nhiều cũng có chút xem thường.

Ngược lại rất ít khi nhìn thấy anh ta nhiệt tình như vậy. Trước kia nhiệt tình với Lâm Bình, cũng chẳng qua là bởi vì Châu Gia Thuật muốn chuốc rượu Lâm Bình mà thôi.

Dường như đã nhìn ra thắc mắc của Nguyễn Hoài Nam, lúc này, Vi Vi ngồi ở bên cạnh Nguyễn Hoài Nam, nhỏ tiếng nói chuyện: “ Thịnh Nam, mấy năm nay cô đều ở Đà Nẵng, đối với chuyện của Dung Thành, có rất chuyện đều không hiểu rõ, chị Thủy này này, chính là hồng nhan tri kỉ của Tưởng Phổ Trạch, con trai của ông Tưởng Quốc Nguyên, mà cụm từ hồng nhan tri kỉ, chắc cô cũng hiểu ý nghĩa của nó là gì mà nhỉ? Có thể nói, chị Thủy bây giờ ở Dung Thành của chúng ta, được xem là một trong những người phụ nữ quyền lực nhất.

Nguyễn Hoài Nam gật gật đầu. Cô biết Tưởng Quốc Nguyên.

Nếu như mà so về địa vị xã hội, ở nguyên chỗ Lạc Dương này, Tưởng Quốc Nguyên là đứng hàng một hàng hai đấy.

Bởi vì.

Tưởng Quốc Nguyên từng nằm trong tầng lớp thượng lưu của Bắc Cảnh.

Hèn gì Châu Gia Thuật lại nhiệt tình với chị Thủy này như vậy.

Nguyễn Hoài Nam nhìn qua Lâm Bình.

Cảm thấy Lâm Bình có lẽ sẽ quen biết Tưởng Quốc Nguyên.

Lúc này, Lâm Bình cũng đã nghe thấy cuộc nói chuyện của Vi Vi với Nguyễn Hoài Nam, lại cảm thấy có chút thú vị mà nhìn chị Thủy một cái

Xét về vẻ bề ngoài, đúng là một nhân vật xuất chúng hiếm thấy. Đứa con trai út của ông Tưởng, xem như cũng là có mắt nhìn.

Còn về ông Tưởng Quốc Nguyên, Lâm Bình đương nhiên là biết người này, chẳng qua là, anh ấy chưa từng gặp qua đối phương.

Lúc mà anh ta đến Bắc Cảnh, Tưởng Quốc Nguyên sớm đã nghỉ hưu được nhiều năm lắm rồi.

Chỉ là.

Lâm Bình cũng chỉ có chút hứng thú nhìn qua chị Thủy một cái, sau đó không quan tâm nữa. Đừng nói là chị Thủy, cho dù là người chống lưng

Tưởng Phổ Trạch của chị Thủy đứng trước mặt anh ấy,

Lâm Bình cũng sẽ không để tâm đến đối phương.

Nếu như Tưởng Quốc Nguyên đến thì sẽ khác một Vi Vi cũng chú ý tới sắc mặt của Lâm Bình. tí.

Lúc nhìn thấy Lâm Bình không hề để ý tới, Vi Vi lại cảm thấy có chút kì lạ.

Nhưng mà, cuối cùng Vi Vi cũng cho rằng Lâm Bình không phải là người của Dung Thành, hoặc là không biết Tưởng Quốc Nguyên, Tưởng Phổ Trạch rốt cuộc có ý nghĩa như thế nào.

Rất nhanh.

Sau khi Châu Gia Thuật nói chuyện với chị Thủy vài câu, liền dẫn chị Thủy đi đến trước mặt của Nguyễn Hoài Nam, giới thiệu qua lại: “Chị Thủy, đây là Nguyễn Thịnh Nam của nhà họ Nguyễn, cũng là viện trưởng Viện nghiên cứu Y dược sinh học của Đà Nẵng, đồng thời cũng là người đoạt giải Nobel Y học, niềm tự hào của Dung Thành chúng ta. “Thịnh Nam, đây là chị Thủy, bà chủ của Thịnh Thế Phồn Hoa, cũng là chị đại của Dung Thành chúng ta. Châu Gia Thuật cổ tình nói chị Thủy là chị đại của

Dung Thành.

Nhưng mà trên thực tế, với thân phận bây giờ của chị Thủy, cho dù không phải là chị đại, thì cũng không kém xa may. “Thì ra là cô Nguyễn đây ư, tôi ở Dung Thành sớm đã nghe nói qua danh tiếng của cô rồi, quốc gia của chúng ta có nhân tài như cô, quả là một niềm vinh dự, hôm nay may mắn gặp được, tôi kính cô một lỵ. Cập* nhật nhanh nhất trên Tamlinh247.vn

Nói xong, chị Thủy liền nâng ly rượu vang trong tay lên, thái độ đối với Nguyễn Hoài Nam, xem ra còn khách sáo và nhiệt tình hơn nhiều so với Châu Gia Thuật.

Nguyễn Hoài Nam cũng đành phải đứng dậy, lịch sự với chị Thủy một tí, uống một ngụm rượu trong ly. Sau đó.

Châu Gia Thuật cũng giới thiệu qua Lâm Bình, nhưng mà không biết rằng cố ý hay vô ý, lại không hề đề cập tới Lâm Bình là bạn trai của Nguyễn Hoài Nam.

Đối với việc này, Lâm Bình cũng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, không hề nói nhiều điều gì cả.

Chị Thủy cũng lành lạnh đụng ly một cái với Lâm Bình, nhẹ nhàng uống một ngụm rượu vang.

Mà trong lúc chị Thủy đi chúc rượu, mọi người đều không để ý tới. Sài Thiệu Huy đi cùng với Châu Gia Thuật, trước đó không ngừng chuốc say Lâm Bình, mà giờ đây rõ ràng đã có phần hơi say.

Từ lúc sau khi chị Thủy đi vào, ánh mắt của Sài Thiệu

Huy, từ đầu đến giờ không hề rời khỏi chị Thủy. Nếu như là vào lúc bình thường, Sài Thiệu Huy đương nhiên không dám cứ nhìn chằm chằm chị Thủy như vậy.

Nhưng không còn cách nào khác, bây giờ rượu đã vào người, dưới sự kích thích của cồn, gan cũng lớn hơn rất nhiều so với lúc bình thường.

Cho đến sau cùng.

Chị Thủy theo thứ tự đi chào hỏi cả một vòng.

Dưới sự dẫn dắt của Châu Gia Thuật, lúc kêu mọi người lại với nhau, kính chị Thủy một ly.

Ban đầu chị Thủy khuôn mặt luôn nở nụ cười, mặt đầy vui vẻ, đang muốn uống một ngụm rượu, sau đó rời đi, đột nhiên khuôn mặt lại cứng đơ.

Sau đó, cả người lạnh hết cả lên.

Chú ý tới sự thay đổi sắc mặt của chị Thủy trong một thời gian ngắn, Châu Gia Thuật chau mày lại, không biết là chỗ nào không ổn, đắc tội chị Thủy rồi?

Mà Sài Thiệu Huy đứng bên cạnh chị Thủy, sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi.

Vừa nãy.

Bởi vì đã đứng bên cạnh chị Thủy

Ngửi thấy mùi nước hoa nhè nhẹ từ trên người của chị

Thủy.

Với lại, khoảng cách rất gần, với tay ra thì có thể chạm tới vòng ba căng tròn của chị Thủy.

Dưới tác dụng của cồn, anh ta nhất thời không nhịn được, lại..ma sai quỷ khiến thế nào đưa tay ra, nhẹ nhàng nhéo một cái.

Lúc này, sau khi kịp phản ứng lại, lưng của Sài Thiệu Huy, ngay lập tức toát mồ hôi lạnh ồ ạt.

Đây là chị Thủy đấy.

Là người phụ nữ của Tưởng Phổ Trạch.

Nếu như lúc này để chị Thủy biết được là anh ta vừa mới đưa cái tay dơ bẩn ra, cho dù là gia đình của anh ta cũng không bảo vệ anh ta nổi.

Đầu óc lập tức suy nghĩ linh hoạt.

Sài Thiệu Huy đột nhiên đưa tay ra, chỉ về phía Lâm

Bình đứng ở bên còn lại của chị Thủy: “Lâm Bình, mẹ nó anh vừa làm gì thế?”

Trước tiên khuôn mặt chị Thủy đột nhiên cứng đơ. Sau đó lại là Sài Thiệu Huy trách mắng Lâm Bình.

Ánh mắt của mọi người, tất cả đều đổ dồn về phía của Lâm Bình.

Nhấn Mở Bình Luận