Chương 435: Bắt giữ
Khoảnh khắc nghe được tiếng còi cảnh sát trong điện thoại di động, Dư Bình Hải cảm thấy như bị sét đánh. Đột nhiên nảy sinh một cảm giác cực kỳ tồi tệ.
Mà lúc này, trong điện thoại, cũng truyền đến một giọng nói: "Dư Bình Hải, chờ bị xét xử đi".
Dứt lời đối phương lập tức cúp điện thoại. Lúc này, cả người Dư Bình Hải lung lay, gần như đứng không vững ngã sấp xuống. "Có chuyện gì vậy?"
Lý Hồng đang ở trong phòng, vốn dĩ đang ngủ say, nhưng lại bị Dư Bình Hải nghe điện thoại đánh thức.
Khi thấy cả người Dư Bình Hải giống như bị rút cạn năng lượng trong nháy mắt lập tức hỏi. "Kết thúc rồi, đều kết thúc rồi" Dư Bình Hải khổ sở nói. Nghe vậy, vẻ mặt Lý Hồng trong phút chốc thay đổi rõ rệt, cơn buồn ngủ lập tức biến mất. "Sổ sách không lấy lại được sao?" Lý Hồng vội vàng hỏi.
Nhưng Dư Bình Hải dường như không có nghe thấy cả người chán nản tựa vào trên giường bệnh. "Không được, tôi không thể ngồi chờ chết như vậy".
Một lát sau, Dư Bình Hải đột nhiên nghiến răng nói.
Sau đó bắt đầu gọi điện thoại các nhân vật lớn có liên quan đến những chuyện không thể đem ra ngoài ánh sáng trong sổ sách.
Có vinh cùng vinh.
Có nhục cùng nhục.
Lúc này, Dư Bình Hải chờ mong có thể dựa vào sức mạnh của những người khác để giải quyết chuyện này. ít nhất.
Nhất định phải bảo vệ ông ta, bằng không, mọi người đều chung một kết cục.
Ai cũng đừng nghĩ sẽ thoát được.
Sau khi nhận được điện thoại của Dư Bình Hải và biết được chuyện gì đang xảy ra, các nhân vật tại to mặt lớn kia vốn còn đang buồn ngủ lập tức kinh sợ bật dậy.
Gần như muốn hận chết Dư Bình Hải.
Bọn họ sao lại không hiểu được, Dư Bình Hải lưu lại chứng cứ làm thành sổ sách cho mấy chuyện đen tối đó, hoàn toàn là vì muốn để lại một đường lui.
Nếu như thời điểm nhà họ Dư gặp khủng hoảng cần đến bọn họ, có thể lấy nó ra để đe dọa bọn họ khiến bọn họ nhất định phải ra tay giúp đỡ.
Một khi khoanh tay đứng nhìn, vậy cũng chỉ có thể cùng nhau xong đời.
Thậm chí, không chỉ có Dư Bình Hải, mà rất nhiều người trong bọn họ đều làm như vậy.
Lập tức.
Chỉ cần nhận được điện thoại của Dư Bình Hải, tất cả những người liên quan đến sổ sách đều bắt đầu sử dụng tất cả năng lượng của mình, để nghĩ biện pháp điều tra ra danh tính của Lâm Bình, đồng thời cũng muốn tạo quan hệ, cho dù chuyện này ầm ĩ đến thành phố Dung Thành, cũng phải cố gắng đem mọi chuyện đè ép xuống.
Trong thời gian những người khác ra tay.
Dư Bình Hải cũng không thể ở lại bệnh viện được nữa. "Cô chăm sóc Long Phi".
Sau khi Dư Bình Hải nói với Lý Hồng thì dự định rời đi. Một là muốn đích thân đến Dung Thành thăm hỏi một vài quan chức cao cấp.
Đồng thời còn tìm cho mình một đường lui.
Nếu chuyện sổ sách không ép xuống được, hắn không thể xảy ra chuyện.
Nhưng, ngay lúc Dư Bình Hải vừa nói xong, vừa vội vàng đi ra khỏi phòng bệnh, lập tức đối diện với nhân viên chấp pháp(*) của Dung Thành. (*) Chấp pháp: người thi hành pháp luật.
Dẫn đầu là một người đàn ông trung niên mặt vuông, ngăn Dư Bình Hải lại. "Dư Bình Hải, ông bị tình nghi mua giết người, đút lót, trốn thuế, rửa tiền...... Xin mời đi với chúng tôi một chuyến…......
Người đàn ông trung niên mặt vuông xuất ra chứng minh thư, lạnh giọng nói.
Đồng thời đưa ra lệnh bắt giữ.
Lập tức, cả người Dư Bình Hải như bị sét đánh.
Không thể nào, các anh có phải nhầm rồi không, tôi hoàn toàn là một công dân tuân thủ luật pháp...... Dư Bình Hải lúc này run giọng nói.
Ông ta không ngờ, người từ Dung Thành lại đến nhanh như vậy. "Em trai ông là Dư Uy Hải đã thú nhận mà ông còn muốn chối tội? Bây giờ các phương diện chứng cứ vô cùng xác thực, hãy chấp nhận theo chúng tôi về điều tra".
Người đàn ông mặt vuông nói xong trực tiếp nói với người phía sau: "Còng lại, đưa đi".
Thấy thế, trong lòng Dư Bình Hải hoảng hốt, đẩy hai nhân viên chấp pháp đang cầm còng tay đi tới, lập tức lấy hết sức chạy về một hướng khác.
Nếu ở bên ngoài, ông ta còn có cơ hội.
Còn nếu như bị bắt vào đó, ông ta cũng xong đời. Đừng nói Lâm Bình.
Những người có liên quan đến sổ sách thấy tình hình không ổn, nhất định sẽ không tìm cách bảo vệ ông ta. Mà sẽ tìm tất cả biện pháp rũ sạch quan hệ với ông ta.
Mà muốn rũ sạch quan hệ với ông ta, ngoài việc tiêu hủy bằng chứng bên ngoài, nhất định cũng sẽ tiêu diệt kẻ cầm đầu là ông ta.
Chỉ có người chết mới không nói.
Như vậy bọn họ mới có thể càng thêm an toàn.
Dư Bình Hải biết rõ điều này.
Loại chuyện này ông ta cũng đã từng làm.
Thế nhưng, Dư Bình Hải luôn sống an nhàn sung sướng, lại thiếu tập thể dục, cơ thể đã sớm bị rượu thịt phá hoại, sao có thể chạy thoát. Chưa chạy được mấy bước đã bị đẩy ngã xuống đất. "Tôi bị oan, tôi bị oan".
Dư Bình Hải điên cuồng chống cự mà hét lên. "Nếu ông thật sự bị oan thì ông chạy làm gì?". Người đàn ông trung niên mặt vuông hừ lạnh nói. "Đưa đi" Người đàn ông ra lệnh. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Sau đó, đi vào phòng bệnh Dư Long Phi. Lúc này Lý Hồng đã bị dọa.
Sau khi nhìn thấy người đàn ông trung niên đi tới, lập tức ngăn trước giường bệnh: "Các anh muốn làm gì".
Người đàn ông trung niên mặt vuông trầm giọng nói: "Dư Phi Long bị tình nghi.….......
Sau đó người đàn ông đọc lên một chuỗi tội danh.
Ngoài chuyện của Hà Tiểu Niệm, còn có bốn, năm chuyện khác, mà mỗi một chuyện đều đủ khiến Dư Long Phi ngồi xổm trong tù mấy năm.
Sau khi nghe những lời này, cả người Lý Hồng run lên, ngã ngồi xuống đất.
Mà Dư Long Phi cũng đã tỉnh lại. "Các người là đồ khốn kiếp, những chuyện đó..... Dư
Long Phi bị kích động lập tức chửi ầm lên. Sắc mặt người đàn ông trung niên mặt vuông lập tức tối sầm, quát: "Dư Long Phi, xin chú ý lời nói của cậu".
Nghe vậy, Dư Long Phi mới kịp phản ứng lại, thân phận của đối phương không phải ở Ba Thành mà là ở Dung Thành.
Lúc này, sắc mặt Dư Long Phi lập tức tái đi. "Bởi vì cậu vừa mới phẫu thuật xong, nên tạm thời để cậu ở bệnh viện nghỉ ngơi, nhưng chúng tôi sẽ phải người theo dõi chỗ này, trong lúc này, cậu có nghĩa vụ phối hợp điều tra và thẩm vấn của chúng tôi......
Sau khi người đàn ông trung niên mặt vuông nói xong, thì để lại một người trong phòng. Sau đó, bước nhanh ra ngoài.
Mang theo Dư Bình Hải rời khỏi bệnh viện. Giờ phút này, Dư Long Phi và Lý Hồng dường như cảm nhận được ngày tận thế.
Sáng hôm sau.
Lý Hòng với khuôn mặt tiều tụy xuất hiện trong phòng bệnh Hà An Phúc.
Lúc này, Lâm Bình cũng đã trở lại bên cạnh Hà An
Phúc. Sau khi Lý Hồng nhìn thấy Lâm Bình, lập tức bước tới. "Cậu Lâm Bình, làm sao anh mới có thể bỏ qua cho nhà chúng tôi, ba tỷ? Ba mươi tỷ? Hay là ba trăm tỷ? Chỉ cần cậu nói, chúng tôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp thỏa mãn cậu...... Hai mắt Lý Hồng đỏ bừng nhìn Lâm Bình nói. "Tiền, không phải vạn năng" Lâm Bình hừ lạnh một tiếng, lắc đầu: "Lưới trời tuy thưa mà khó lọt, đã đã phạm vào những tội ác này, thì nên nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy".
Tuy nhiên, sau khi nghe được lời này, Lý Hồng lập tức trở nên kích động. "Chúng tôi đã phạm sai lầm gì? Chỉ vì mấy người thấp kém này sao?".
Lý Hồng kích động, chỉ vào Hà An Phúc và những người khác rồi hét lên.