Chương 438: Xảy ra tai nạn.
Có điều Lâm Bình lại không có bằng chứng gì. Đây chỉ là phỏng đoán của anh mà thôi.
Dù sao, nếu thật sự là máu ai đó thấm trên vách tường, mà nhiều năm như vậy cũng chưa biến mất, còn có thể tỏa ra ánh sáng thì cũng rất khó mà tin được.
Ánh mắt Lâm Bình nặng nề nhìn xung quanh, cấm địa
Suối Vàng rất tà môn.
Lại đi được một quãng.
Một làn hương bắt đầu truyền đến.
Lâm Bình biết đã đến biên giới thật sự của cấm địa. "Nín thở, theo sát tôi" Lâm Bình nói.
Nghe vậy, toàn thân Đường Thanh Tâm vốn căng cứng nhanh chóng theo sát, gần như dựa vào trên người Lâm Bình đồng thời nín thở.
Mà Lâm Bình thì tỏa ra cương khí hộ thể
Tạo thành một hình bầu dục. Cả anh và Đường Thanh Tâm đều được bảo hộ ở bên trong.
Đường Thanh Tâm ở trong cương khí hộ thể của Lâm Bình mới phát hiện, bên ngoài cương khí hộ thể mơ hồ thấy được vô số loại khí có thể nhìn thấy bằng mắt đang không ngừng ăn mòn cương khí hộ thể của Lâm Bình.
Mà Lâm Bình thì đang không ngừng bổ nguyên. sung chân
Chống lại sự ăn mòn của các loại khí này. "Cái này.…..... là gì vậy?" Đường Thanh Tâm không khỏi lên tiếng hỏi. "Là khí tỏa ra từ một loài hoa" Lâm Bình trầm giọng
Lại đi thêm một đoạn nữa.
Hai người lập tức nhìn thấy phía trước xuất hiện một biển hoa.
Nhưng biển hoa này lại vô cùng yêu dị.
Cánh hoa đỏ như máu, lá đỏ như máu, thân đỏ như máu, ngay cả mảnh đất nơi chúng mọc lên cũng đỏ như máu.
Đương nhiên.
Cái này còn không phải quỷ dị nhất.
Mà là, mỗi một đóa hoa. Đều sinh trưởng bên trong một đống xương. khiến cả vùng không gian này đều ảnh lên màu đỏ máu.
Quỷ dị vô cùng. "Cái này...... Chẳng lẽ mỗi một đóa hoa đều hút máu người mà mọc ra?".
Đường Thanh Tâm suy nghĩ rồi bỗng nhiên nói, vừa nói xong liên cảm thấy buồn nôn. "Đúng vậy" Lâm Bình khẽ gật đầu, "Nếu cô chết ở đây, nói không chừng sẽ nở ra một đóa hoa máu kiều diễm hơn".
Những đóa hoa đỏ như máu này vẫn luôn tồn tại ở đây. nói.
Sau cũng có mấy nhà thám hiểm chết ở đây rồi biến thành.
Vô cùng quỷ dị.
Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Trước kia, lúc phải người thăm dò, nếu có người hi sinh ở chỗ này, máu sẽ nhanh chóng biến mất và biến thành một đống xương trắng. Chẳng bao lâu trên đống xương trắng sẽ mọc ra một đóa hoa kiều diễm đỏ như máu.
Đối mặt với cái chết bi thảm không thể giải thích của đồng đội, anh đã từng muốn g xương của họ về về.
Nhưng mà.
Một khi chạm vào những bộ xương đó, đặc biệt là những bông hoa đỏ như máu kia thì sẽ lập tức mất mạng. Rất nhanh lại dẫm lên vết xe đổ của người trước.
Thậm chí,
Mùi hương của loại hoa này cũng có thể khiến cho người ta mất mạng.
Trong biển hoa này, hơn một nửa trong số đó các chiến sĩ hiện đại bỏ mình ở đây.
Đợt thám hiểm đầu tiên.
Chỉ có Hoàng Viễn Phương còn sống. Đồng thời cũng thu được lợi ích cực lớn ở đây.
Hoàng Viễn Phương cũng lấy được kiểm Hoàng Tuyền ở đây.
Đây cũng là lý do Hoàng Viễn Phương nói đến cấm địa Suối Vàng đánh cược một phen.
Thành thì sống, bại thì chết "Nếu muốn cơ duyên, phải đi vào sâu hơn nữa mới được. Đằng sau sẽ bắt đầu xuất hiện đủ loại hiện tượng quỷ dị, cô phải chuẩn bị tinh thần cho tốt" Lâm Bình nhắc nhỏ.
Nguy hiểm của cấm địa Suối Vàng đã bắt đầu xuất hiện.
Nếu Tông sư Hóa cảnh không hiểu rõ nơi này chỉ cần sơ ý một chút, rất có thể sẽ chết trong biển hoa này.
Mà dưới cảnh giới Hóa Cảnh, thì xác suất chết ở đây là chín mươi phần trăm.
Ngay lúc Lâm Bình muốn dẫn Đường Thanh Tâm tiếp tục đi vào sâu bên trong.
Bỗng nhiên.
Lâm Bình cảm giác được một làn sóng khủng bố đánh tới, cảm giác áp bách vô cùng mãnh liệt, gần như ép cương khí hộ thể của Lâm Bình vỡ nát.
Mà Đường Thanh Tâm, cho dù có cương khí hộ thể của Lâm Bình bảo hộ, khi vừa tiếp xúc cũng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt trắng bệch, cả người lung lay sắp đổ, gần như đứng không vững.
Lâm Bình vội đưa tay đỡ Đường Thanh Tâm. "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Mạnh như Lâm Bình lúc này trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Dao động vừa rồi cho anh cảm giác hồi hộp chưa từng
Dường như phía trước có gì đó rất khủng bố. Tình huống này trước kia chưa từng gặp phải.
Không phải Lâm Bình chưa bao giờ đi vào cấm địa, thậm chí còn đi vào sâu hơn, nhưng anh chưa từng gặp phải tình huống giống hôm nay.
Và ngay lúc Lâm Bình và Đường Thanh Tâm kinh hãi. "Thịch!"
Một âm thanh rung động rất nhỏ lại đánh tới.
Nhưng, nghe vào trong tại Lâm Bình lại như tiếng sấm, gần như khiến linh hồn của anh chấn động.
Lâm Bình rùng mình.
Sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Tamlinh247.vn tra*ng web cập nhật nhanh nhất
Mà Đường Thanh Tâm trong âm thanh rung động rất nhỏ kia, nếu không được Lâm Bình kịp thời bảo vệ. Chỉ sợ lúc này Đường Thanh Tâm đã thất khiếu chảy máu. Nhưng ngay cả như vậy Đường Thanh Tâm cũng lại phun ra một ngụm máu. Cả người gần như mất đi ý thức.
Nhưng Lâm Bình lại phát hiện, máu mà Đường Thanh Tâm phun ra lúc rơi xuống đất, lập tức biến mất không còn gì.
Giống như bị thứ gì đó hấp thu.
Lúc này Lâm Bình đã có chút hối hận khi mang theo
Đường Thanh Tâm.
Anh sở dĩ để Đường Thanh Tâm đi cùng, kỳ thật là muốn trợ giúp Đường Thanh Tâm, có thể thu hoạch được chút cơ duyên nào ở đây không.
Nhưng tình huống bây giờ, lại khiến anh có chút bất ngờ.
Nếu như chỉ mình anh, anh có thể thử đi vào dò xét một phen.
Nhưng có Đường Thanh Tâm, một khi vào sâu hơn nữa, Lâm Bình đoán cho dù có anh bảo hộ, Đường Thanh cũng không chống đỡ được bao lâu. "Đi về trước" Lâm Bình nhíu mày, nói.
Sâu trong cấm địa Suối Vàng chắc chắn xảy ra thay đổi gì đó, nếu không cũng không có chuyện như vậy.
Mà lúc này, điều Lâm Bình quan tâm nhất là thay đổi bên trong cấm địa Suối Vàng, có liên quan gì đến Hoàng Viễn Phương hay không?".
Có điều, ngay cả khi Lâm Bình nói rằng anh không quan tâm đến sự sống chết của Đường Thanh Tâm, nhưng trên thực tế, làm sao có thể cố ý đưa cô vào nguy hiểm.
Đây chính là Tông sư Hóa Cảnh, thậm chí có khả năng lên đến cảnh giới Thần Cảnh.
Chỉ cần có thể, thì nhất định không thể để Đường
Thanh Tâm chết ở chỗ này.
Nhưng mà, Ngay lúc Lâm Bình định sau khi đưa
Đường Thanh Tâm ra ngoài rồi lại đi vào sâu hơn để xem xét kỹ hơn.
Thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn. "Thịch!"
Một trận âm thanh rung động rất nhỏ lại truyền đến. Mà dù Lâm Bình toàn lực chống đỡ cương khí hộ thể nhưng lần này cương khí hộ thể của anh lại như một lớp màng yếu ớt.
Giống như bị ai đó gõ nhẹ lập tức trải đầy vô số vết nứt
Trong phút chốc hoàn toàn tan vỡ.
Trong trận âm thanh rung động này, Đường Thanh Tâm trực tiếp bị chấn động đến bất tỉnh, ngay cả khỏe miệng Lâm Bình cũng chảy máu.
Mà giờ phút này, trong lòng Lâm Bình nổi lên một ý nghĩ vô cùng dọa người.
Anh nghĩ tới một khả năng. Sự rung động rất nhỏ vừa rồi.
Giống như...... Có chút giống như...... Tiếng tim đập?