Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Nơi nào là nơi đặc biệt nguy hiểm?" Lâm Bình tiếp tục hỏi. “Cái này tôi cũng không thể nói rõ được, nó không ngừng biến hoá, cách một đoạn thời gian lại đổi sáng một địa điểm. Hoặc có thể nói, mỗi một đoạn thời gian trong sa mạc liền có một khu, nó hoàn toàn biến thành vùng đất cát bồi.”

Tô Long lại nói. “Hơn nữa, nói thật với cậu, kẻ tên Lí Nam đã dùng súng để ép ta đưa họ đi tìm vùng đất cát bồi, nhưng hắn không thể tìm thấy nơi cậu đang tìm, và hắn đã giết gần hết người của mình" “Lần trước, nếu tôi không dày dặn kinh nghiệm và chạy nhanh khi thì cái mạng của tôi đã phải để lại đó. “Lầm tới, “Chỉ cần đưa cho đủ thì đoạn thời gian nguy hiểm ở sa mạc nguy hiểm nhất này, các cậu để tôi đưa các cậu tiến vào sa mạc này cũng không vấn đề gì. Nhưng mà nếu như các cậu muốn ép ta vào vùng đất cát bồi thì ta nhất định không làm. Bọn ta có một câu nói. Đời này, chỉ có một cơ hội sống sót, ở sa mạc lần trước ta đã dùng rồi, nếu lần này ta đi nữa, ta xác định sẽ bỏ lại mạng ở đó nữa. Nếu cậu bắt ta đến vùng đất cát bồi, thì ta thà rằng cậu giết ta ở đây và để ta chết nơi đây còn hơn."

Tô Long nghiến răng.

Đương nhiên, ông ta sống nửa đời người rồi, mắt nhìn vẫn còn. Ông ta có thể nhìn ra trước mắt người thành niên này không có khát máu như tên lí Nam kia.

Ông ta nói như vậy, Lâm Bình phần lớn cũng không éo buộc ông ta. “Bác không cần lo lắng, cháu không ép buộc bác đưa chúng cháu đi vào trong vùng đất cát bồi.” Lâm Bình cười nói.

Mặc dù đưa Tô Long vào vùng đất cát bồi, Lâm Bình cũng chắc chắn 100% có thể đưa ông ta đi ra một cách an toàn, nhưng vì Tô Long không muốn, nên Lâm Bình đương nhiên sẽ không ép buộc ông ta nữa. “Vậy thì được. Tô Long nhẹ nhàng thở ra một hơi. “Vậy thì ta chuẩn bị một chút, ngày mai ta sẽ đưa các người tiến vào trong sa mạc. Về phần giá cả, ở trong sa mạc này là thời gian nguy hiểm nhất, giá cả cao gấp đôi so với bình thường”

Sau đó Tô Long lại nói lại một lần nữa. “Thưa bác, bác không phải là sống trong sa mạc cả nửa đời người rồi sao, vậy bác có thể phán đoán hiện giờ lưu sa sẽ xuất hiện những địa phương nào không? Nếu như bác biết, có thể vẽ ra cho chúng cháu được không. Như vậy thù bác cũng không cần đưa chúng cháu vào trong sa mạc nữa. Cháu sẽ dựa theo ní mà gửi bác số tiền gấp đôi.”

Lâm Bình lại nói tiếp.

Bốn người bọn họ, Lâm Bình là Thần Cảnh, Chu Thanh và Lục Cửu Dương ba người bọn họ cũng là người siêu phàm. Không mang theo Tô Long, bọn họ càng thuận tiện hành động.

Nghe xong.

Hai mắt của Tô Long lập tức sáng lên.

Vẫn còn có loại chuyện tốt như vậy sao? Không cần tiến vào sa mạc nguy hiểm mà cũng có thể kiếm được tiền dễ dàng. “Cái này tôi vẫn biết, thông qua sự phán đoán mấy năm nay của tôi, sự hình thành của vùng đất cát bồi là thực sự thường xuyên. Tôi chắc chắn chín mươi phần trăm vùng đất cát bồi này sẽ ở Uka phía đông nam.

Tô Long nói.

Đồng thời ông ta lấy ra một cái bản đồ.

Trên bản đồ của sa mạc Ukata, Lâm Bình và những người khác đã đánh dấu một địa điểm. “Cám ơn bác!”

Lâm Bình xem bản đồ, đem tất cả những gì xem được lưu lại trong trái nhớ rồi gật đầu nói. “Đây cũng coi như là một cuộc mua bán của chúng ta, cậu đã trả tiền thì cần gì cám ơn tôi.

Tô Long cũng vội vàng nói. ‘Đúng rồi, cậu không cầm bản đồ đi sao?”

Sau đó, Tô Long nhìn thấy Lâm Bình và những người khác chuẩn bị rời đi, lập tức hỏi về tấm bản đồ. “Không vần đâu!”

Lâm Bình nói.

Nói xong, cùng cới mọi người dần dần biến mất khỏi tầm mắt của Tô Long. “ Không cần tiến vào sa mạc cũng đưa tiền, có bản đồ mà còn không muốn?" Tô Long lẩm bẩm vài câu trong miệng. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để ủng hộ *team nha !!!

Ông ấy đã sống qua nhiều tuổi như này rồi, vẫn chưa gặp được loại chuyện như này bao giờ.

Sau khi nhóm người Lâm Bình rời khỏi. Vài phút sau. Một người đột nhiên xuất hiện trước mặt

Tô Long khiến cho ông bị doạmột trận. ‘Cô là ai?”

Tô Long nhìn người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, đó là một phụ nữ phương Tây rất xinh đẹp, ông liền tò mò hỏi. “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi muốn mua tấm bản đồ trong tay ông”

Người con gái mang phong cách phương tây này sử dụng tiếng Việt nói với ông ta. 'Bản đồ?” Tô Long nhìn tấm bản đồ mà Lâm Bình không mang đi, sau đó nhìn người phụ nữ phương Tây xa lạ này, người này rõ ràng là khuôn mặt phương Tây, nhưng lại nói tiếng Việt một cách lưu loát: “Không ván đề, nhưng cô định tra bao nhiêu tiền?”

Nghe xong.

Vị mỹ nữ phương Tây này không nói nữa, mà trực tiếp vứt chiếc đồng hồ trên tay xuống rồi nói: “ Đủ không?” Mặt ông ta liền ngay lập tức lộ ra một tia kinh sắc lia lịa nói: “ Đủ rồi! Đủ rồi!”

Đừng nói là đủ rồi. Cái giá này lại gấp hàng trăm lần ông ta mong đợi. Không, là gấp hàng nghìn lần mới đúng. “Gửi cô.”

Nhưng mà sau khi Tô Long đưa tấm bản đồ trên tay cho người phụ nữ phương Tây trước mặt.

Sau khi cô gái Tây kia nhận lấy tấm bản đồ, cũng lại chỉ có xem qua một chút, rồi sau đó lại một lần nữa trả lại cho ông. “Được rồi.”

Lúc âm thanh nói lọt xuống dưới, bóng dáng của cô gái Tây này liền biến mất trước mặt Tô Long. “Ta có phải là gặp quỷ rồi không?"

Tô Long kinh hãi hét lên.

Hai mắt mở to cực độ.

Nếu như không phải trên hai tay của ông ta đang cầm chiếc đồng hồ hàng tỉ, thì ông ta vẫn còn tưởng cô gái lúc nầy như chưa từng xuất hiện qua. “Thật là kỳ lạ.

Tô Long lại một lần nữa tự hỏi.

Từ khi nào tiền lại dễ kiếm như vậy rồi?

Nhấn Mở Bình Luận