“Tang Chung, đừng làm loạn!” “Con mẹ nhà cậu muốn tìm chết đúng không, để tôi thành toàn cho cậu!”
Ngay lập tức, Shah Rukh Khan và Kenan Smith đồng thanh nói, giọng nói lạnh như băng.
Đồng thời, mấy người Lâm Bình cùng ra tay, chặn vị hóa cảnh bị Tang Chung ném kia lại, không để anh ta rơi thẳng vào đàn tế.
Hiển nhiên, các vị thần cảnh đều có điểm lo lắng, không dám làm loạn.
Thấy như vậy, sắc mặt Tang Chung có phần khó coi. Anh ta nhanh chóng tạo khoảng cách với nhóm người Lâm Bình.
Anh ta lo rằng Lâm Bình và các vị thần cảnh sẽ ra tay với mình.
Mà không chỉ có mình Tang Chung phát hiện ra tám thanh đoản kiếm kia.
Lâm Bình và các vị thần cảnh đều đã nhìn thấy từ trước. Nhưng trừ Tang Chung, trong lòng các vị thần cảnh ít nhiều đều e dè, không dám động thủ trước, nhưng dĩ nhiên cũng sẽ không cho phép Tang Chung làm bừa. “Những thanh đoản kiểm kia nhìn không giống thuộc về nơi này từ đầu, giống như vừa được cắm vào hơn.
Lâm Bình quan sát kỹ càng một lượt, sau đó nói. “Lý Nhã!”
Trong đầu mọi người đồng loạt xuất hiện cái tên này. Nếu thật sự có người đến đây trước thì người đó chỉ có thể là Lý Nhã. “Cái cảm giác khiến tim đập nhanh càng mãnh liệt hơn rồi!” “Từ trong cái giếng kia đang truyền ra một luồng sóng năng lượng cực ký lớn!
Ngay lập tức, mọi người đều trở nên nghiêm trọng, tất cả dồn mắt về hướng đàn tế. “Hình như có cái gì đấy sắp bò từ đẩy ra!” Sau đó, Lâm Bình trầm giọng nói.
Trong lúc nói chuyện, Lâm Bình đã chuẩn bị sẵn sàng để rút lui. Nhưng ngay khi lời nói của Lâm Bình phát ra thì trong giếng bỗng tỏa ra một luồng khí đen.
Một bóng người xinh đẹp đột ngột xuất hiện từ trong giếng đi ra, đứng trên đàn tế.
Đôi mắt ánh màu đỏ tươi nhìn về phía mọi người. Mặc dù trong trẻo lạnh lùng động lòng người nhưng khuôn mặt ấy không hề có chút biểu cảm nào.
Sau khi rơi xuống đàn tế, bóng người xinh đẹp ấy không hề làm gì cả. Sau khi chỉ nhìn xung quanh một lượt, cô ta nhằm hai mắt lại, giống như đang cảm nhận gì đó.
Con người Lâm Bình co rút trong nháy mắt, mặc dù không quay người rút lui nhưng khí thế cả người đã dâng lên đến đỉnh điểm.
Chân nguyên dồi dào trong cơ thể như đang sục sôi, có thể bộc phát ra sức mạnh lớn nhất bất kỳ lúc nào. Đồng thời trong con mắt Lâm Bình cũng lộ ra một chút nghi ngờ.
Lại là một người phụ nữ, một người phụ nữ phương Đông, thậm chí còn là người Việt Nam giống bọn họ.
Người phụ nữ này là ai? Lý Nhã không phải là một người phụ nữ phương Tây tóc vàng mắt xanh hay sao? Mấy người Kenan Smith cũng vô cùng khiếp sợ: “Phụ nữ phương Đông?" “Cô là ai?” “Lý Nhã đâu?”
Mọi người nghi hoặc.
Mỗi quốc gia mà họ thuộc về đều nằm trong tay tin tức liên quan đến Nữ vương đứng đầu bảng xếp hạng hắc ám, cho dù không phải tất cả.
Nhưng nói thế nào thì Lý Nhã đều mang đặc trưng của phụ nữ phương Tây.
Chưa có một ai từng nghi ngờ điều này.
Có điều, dù có nghi hoặc nhưng Kenan Smith và các thần cảnh khác đều cực kỳ cảnh giác nhìn về phía Lý Nhã đang đứng trên đàn tế.
Rất nhanh sau đó, Kenan Smith quay mặt về phía Lâm Bình hừ lạnh: “Lâm Thanh Sơn, ta thấy Lý Nhã kia rõ ràng là người Việt Nam mấy người rồi?"
Vừa nói Kenan Smith vừa nhìn về phía Lâm Bình, ảnh mắt cũng bắt đầu có căm thù.
Lời này của Kenan Smith vừa thốt ra, tức khắc đã khiến ảnh mắt của các thần cảnh khác thay đổi.
Đúng vậy.
Lâm Thanh Sơn mới là người đầu tiên đi vào nơi này.
Mặc dù từ bên ngoài nhìn vào trong khu phế tích thì chỉ có bốn người bọn Lâm Thanh Sơn và Hứa Tình Nhi. Nhưng ai dám khẳng định là Lâm Thanh Sơn đã mang toàn bộ người vào? “Lâm Thanh Sơn, e là cậu phải cho bọn tôi một lời giải thích đấy!”
Shah Rukh Khan cũng cảnh giác nhìn về phía Lâm Bình.
Congreve, Plaka, Yamahiro, Ross Anderson, Tang Chung và cả Yevgeny Koschi đều nhìn về Lâm Bình, ảnh mắt dần thay đổi. “Bảo sao ngay từ đầu cậu là người đầu tiên ngăn cản mọi người vào khu mộ, hóa ra là người của cậu đã đến đây từ trước à?”
Yamahiro lúc này cũng lên tiếng, lạnh mặt nhìn Lâm Bình, hừ lạnh.
Trong lòng lão ta thậm chí còn có phần mong chờ, rằng tốt nhất là người phụ nữa đang đứng trên bệ đá kia là do Lâm Bình phải đến.
Lâm Thanh Sơn ý đồ bất chính!
Cố ý đùa giỡn mọi người!
Hơn nữa người của anh ta đã lấy được thứ mình muốn. Nếu thật sự như thế thì Lâm Thanh Sơn tuyệt đối không thể chống lại tám vị thần cảnh, lão ta cũng có thể thừa cơ báo thù.
Nói vậy cũng có nghĩa là nơi này không có gì nguy hiểm.
Mà ngay khi Yamhiro nói ra câu này, Tang Chung, người đã cố ý đứng cách nhóm Lâm Bình một khoảng đột ngột đạp mạnh chân, tung cả người lên không trung,
Anh ta trong nháy mắt đã băng qua khoảng cách mấy trăm mét, đáp xuống bên dưới bệ đá, chuẩn bị cướp lấy những thanh đoản kiếm cắm xung quanh bệ đá.
Hành động này của Tang Chung đã làm gián đoạn việc hỏi tội của mọi người dành cho Lâm Bình. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Chỉ là lần này không có một ai ngăn cản hành động của Tang Chung.
Họ cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Tang Chung vậy gì. mà có thể rút được một thanh đoản kiếm ra.
Nắm chuôi kiếm trong tay, cảm giác đầu tiên của Tang Chung là tốt hơn rất nhiều so với thanh quyền trượng mà anh ta chọn tới chọn lui trong khu mộ.
Lúc này trên mặt Tang Chung lộ ra vẻ sung sướng vô cùng. Đương nhiên, dù gan của Tang Chung rất lớn nhưng không thể nói anh ta thật sự không sợ chết, không có IQ.
Anh ta đột ngột xông đến không phải chỉ vì nghi ngờ người phụ nữ kia là thuộc hạ ở ngoài của Lâm Bình mà còn vì anh ta cảm thấy cô ta dường như có điểm bất thường.
Chưa chắc cô ta đã ra tay ngay được.
Thế nên anh ta mới dám liều. Nếu như không có máu liều anh ta đã không có cơ hội đột phá đến thần cảnh.
Bởi vậy khi Tang Chung đoạt thanh đoản kiếm thứ nhất, một nửa tâm trí đặt ở việc phòng bị người phụ nữ kia, còn một nửa là phòng bị Lâm Bình và các vị thần cảnh.
Thấy mình đã lấy được thanh đoản kiếm đầu tiên mà bóng người xinh xắn kia vẫn không có động tĩnh gì, Tang Chung lại cử động, vươn người về hướng một thanh đoản kiếm khác.
Nơi xa hơn.
Các vị thần cảnh thấy cảnh ấy, con người đồng loạt co lại.
Thế mà Tang Chung lại không có việc gì! Cùng lúc ấy, Tang Chung đã rút ra thêm một thanh đoản kiếm nữa.
Thấy người phụ nữ trên đài vẫn không phản ứng, anh ta lại cử động, chuẩn bik lấy đến thanh thứ ba. Anh ta có thể nhìn ra tám thanh kiếm này là cùng một bộ.
Còn việc rút hết cả tám thanh đoản kiếm này ra có thể dẫn đến nguy hiểm gì hay không thì không nằm trong phạm vi suy tính của Tang Chung.
Anh ta chỉ có một thân một mình.
Chỉ cần bảo vệ mạng sống của mình là được rồi.
Một khi đoạt được cả tám thanh đoản kiếm này rồi vận dụng thành thạo biết đâu có thể tăng chiến lực của bản thân lên nhiều hơn.
Đến lúc ấy, anh ta sẽ không còn là thần cảnh yếu nhất nữa.
Nhưng điều khiến Tang Chung cực kỳ nôn nóng là những thanh kiếm này bắt buộc phải do chính anh ta tự mình rút mới được.
Anh ta đã thử dùng chân nguyên của mình để rút tất cả tám thanh kiếm ra nhưng không được.
Chỉ có thể rút từng cái một.
Nhưng các thần cảnh khác sẽ không khoanh tay đứng nhìn, không thể kịp được.
Đúng như suy nghĩ của Tang Chung.
Ngay tại lúc Tang Chung chuẩn bị rút thanh thứ ba, Kenan Smith và các thần cảnh khác đã không ngồi yên được nữa.