Chương 509: Đợi ở đây
Nghe thấy, Sam hiểu ngay rằng chính mình đang bị trêu chọc. Đúng lúc này, giọng nói của Lâm Bình lại vang lên: "Nhưng có một điều tao nghĩ nên sửa lại. Mày không phải thú nhỏ mà là thủ già sắp chết!"
Sau khi nghe những lời của Lâm Bình, toàn thân Sam lập tức run lên. Nhưng lần này, Sam không nói nữa. Thay vào đó, anh ta dùng hết sức lực và bắt đầu thoát khỏi tầm kiểm soát của Yêu Nhi. Nó giống như một quả b hình người sẽ phát nổ bất cứ lúc nào. "Thắng nhãi, không tệ, ngươi hợp khẩu vị của tôi!" Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Bình. Đó là giọng của Yêu Nhi, không còn nói một cách cởi mở nữa, mà là đánh thẳng vào tâm trí của Lâm Bình. "Tiếp tục cắt giảm tinh thần lực của hắn! Đồng thời hãy quấy rầy tâm trí của hắn! Cổ lên, tôi ưng anh rồi ha!" Sau đó, giọng Yêu Nhi lại vang lên.
Lâm Bình khẽ gật đầu. Bóng dáng anh vụt sang bay đến ngay đằng sau Sam. Cùng lúc đó một thanh kiếm được chém ra. Lâm Bình không quên kèm theo mấy chữ: "Mỗng xẹp lép như cát mịn ngoài sa mạc vậy!" Vừa dứt lời, chân của Lâm Bình cũng bị kẹt vào mông của Sam.
Chốc lát. "Phiu!" Một giọng nói mang hơi thở lạnh lùng truyền đến. Nhưng âm thanh của hơi thở lạnh lẽo ấy không phải của Sam, mà là của Lâm Bình.
Khi Lâm Bình bước xuống, Sam không hề di chuyển. Thay vào đó, Lâm Bình còn cảm thấy chân mình đang đạp lên một tấm sắt.
Chân cũng là xác ở cõi thần của anh, anh cảm thấy đau đớn! Cứ như vậy, Lâm Bình thậm chí cảm thấy thân thể có chút ảo não. Lâm Bình Thần mới nhớ ra đây không phải thế giới thực. Yêu Nhi trước kia có nhắc tới, hình như nói...đây là linh trận? Bản thân hiện tại có phải là hiện thân của sức mạnh tinh thần? Nhưng cơn đau không hề nhẹ chút nào.
Tuy nhiên, mặc dù Lâm Bình đang đau, nhưng Lâm Bình còn phải hít khí lạnh.
Nhưng khuôn mặt của Sam lại ảm đạm và gần như nổ tung. Hắn là hắc y nhân, thân phận vô cùng danh giá, hắn cũng đã từng bị thấy mặt? Khi nào có ai đó lại đá vào mông hắn? Đây chỉ đơn giản là một sự xấu hổ. Chưa từng có trong cuộc đời này. “Nhóc con, ngoan" Vào lúc này, giọng nói của Yêu Nhì lại vang lên.
Khóe miệng Lâm Bình hơi giật giật.
Thủ đoạn mà anh muốn sử dụng, "mông sau, cát phẳng và ngỗng rơi" thất bại, quả là không tồi. "Sam là một trong những đấng tối cao ở một cõi khác. Thân phận của anh ấy vô cùng cao quý. Anh đã làm nhục và coi thường anh ta nhiều như thế. Đây là đòn giáng mạnh nhất đối với anh ta. Chỉ cần anh ta bối rối, anh ta sẽ không bao giờ có cơ hội nữa" –
Yêu Nhi tiếp tục. "Hiểu." Lâm Bình gật đầu.
Sau đó, Thần Kiếm trong tay lại bắt đầu vung lên, không ngừng đánh tới tấp vào Sam, khiến tinh thần của hắn suy sụp.
Ngay cả khi Lâm Bình đếm số kiếm rơi xuống, thật ra hiệu quả cũng không rõ ràng lắm. Nhưng theo thời gian, anh vẫn gây ra tổn thất đáng kể.
Lâm Bình đồng thời cũng thỉnh thoảng cho Sam một số chiêu thức như "đánh lén" và "tát thẳng vào mặt bằng bàn tay tám ngón".
Điều đó đã khiến Sam tức giận đến vỡ òa.
Trong nghĩa địa, mặc dù hồn Lâm Bình đã bị quỷ lôi vào trận địa linh lực, Nhưng cơ thể bên ngoài của Lâm Bình vẫn ở nguyên vị trí. Cập nhật chương mới nhấ*t tại TгцуeлАРР.cом
Congreve và Yevgeny Koshchi thấy Lâm Bình im lặng như khúc gỗ. Từ khi quan tài ngọc bích xuất hiện trấn áp quan tài màu đen, bệ đá cũng ngừng rung chuyển. Và "Lý Nhã" dường như cũng mất đi vẻ ngoài và ý thức, cô ta gục xuống bệ đá.
Congreve và Yevgeny Koschi hơi bối rối.
Anh Lâm, anh bị sao vậy?" “Anh Lâm?"
Hai người đến bên cạnh Lâm Bình lắc người nói nhỏ.
Thật không may là Lâm Bình vẫn không phản ứng và không đáp lại họ. "Từ khi quan tài ngọc bích xuất hiện, hắn dường như trở nên thế này. Có chuyện gì vậy?" Hai người đàn ông mặt nặng trĩu. Nhưng không thể tìm thấy câu trả lời.
Sau đó, Congreve và Yevgeny Koschi nhìn "Lý Nhã" bất tỉnh trên bệ đá, và những con dao găm nằm rải rác bến cạnh họ. Nhưng cả hai không dám đến gần.
Cuối cùng, Congreve và Yevgeny Koschi đã nhìn nhau. "Đi!"
Cả hai người quyết định nhanh chóng rời khỏi đây. Hôm nay đã có quá nhiều vị thần ngã xuống. Chúng ta ở đây càng lâu thì càng nguy hiểm. "Mang anh ấy cùng đi."
Ngay khi Congreve và Yevgeny Koschi chuẩn bị ra đi, họ cũng đã nhất trí đưa thân xác Lâm Bình cùng đi. Sau tất cả, đối với Congreve thì Lâm Bình chính là ân nhân đã cứu anh. Còn đối với Yevgeny Kosche thì quốc gia của anh và Lâm Bình là đồng minh rất thân thiết.
Ngay lập tức, Congreve và Yevgeny Koschi định mang Lâm Bình cùng đi trước. Chỉ có điều, ngay khi cả hai chuẩn bị rời đi, một giọng nữ hơi từ tính vang lên trong tâm trí họ. "Hãy đợi ở đây!"
Đột nhiên, Congreve và Yevgeny Koschi run rẩy nhìn nhau. Họ đều nhìn thấy nỗi hoảng sợ và hoang mang trong mắt người kia.