“Lâm Bình, anh nuốt lời, anh bỏ rơi em!” “Có lẽ thật sự là bởi vì dị động trước đó làm cho không gian thần bí kia chủ động biến mất, hoặc cũng có lẽ là do nước Mỹ thả tên lửa xuyên lục địa oanh tạc sa mạc Ukata cho nên đã kích phát cái gì, từ đó dẫn tới việc không gian thần bí bị động biến mất.
Lúc này người phụ trách phía Thái Lan trầm giọng nói.
Trước đó thì Hóa Cảnh của quốc gia bọn họ đã chứng kiến cảnh tượng đám người Kenan Smith xé rách bức tường giới hạn năng lượng ở sa mạc Ukata, sau đó truyền tin tức này về nước mình.
Những phe phái khác nhìn thấy cái tên Kenan Smith thì cũng không có nói thêm gì nữa.
Sau khi việc sa mạc Ukata có suối thần sinh mệnh bị lan truyền ra ngoài, ngoại trừ những cường giả của thế giới ngầm đổ xô đến sa mạc thì quốc gia và các thế lực ở khắp nơi cũng phải cường giả tiến vào sa mạc Ukata.
Nhưng mà không có ai điều động Thần Cảnh.
Hoặc là nói cách khác, mọi người còn chưa có hạ quyết tâm chỉ vì một tin tức chưa ra ràng, không chắc chắn mà điều động Thần Cảnh rời núi.
Nhưng tóm lại thì các phe vẫn phải cường giả Hóa Cảnh tới thăm dò.
Bởi vì bọn họ nắm giữ rất nhiều tin tức ở trong tay. Xác thật là Kenan Smith không có nói sai.
Nhưng mà với một số nước có Thần Cảnh vẫn lạc như là thiên đường chư thần Ấn Độ hay là đồ đẳng cổ địa Bắc Phi, vân vân.... Chung quy thì bọn họ vẫn còn có một tia địch ý với Kenan Smith.
Nói cách khác...... Không tín nhiệm!
Những người này vẫn nhìn về phía Kenan Smith với ánh mắt hoài nghi!
Sau một hồi thăm dò do các phe khắp nơi liên thủ lại, cuối cùng mọi người cũng xác định, thế giới thần bí dưới lòng đất sa mạc Ukata kia đã thật sự biến mất.
Cái này làm cho đại đa số người đều thở dài nhẹ nhõm. Bởi vì cái này cũng đại biểu cho sự nguy hiểm đã biến mất.
Rốt cuộc, tuy rằng vũ khí hiện đại hoá có được năng lực hủy thiên diệt địa nhưng mà vẫn không ai dám chắc rằng chúng nó có thể thật sự tiêu diệt được sự tồn tại khủng bố kia hay không. Huống chi, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì sẽ không có ai muốn thả loại vũ khí có quy mô như vậy xuống hành tinh mà mình đang sinh sống. Chỉ có Việt Nam, Ấn Độ, Nhật Bản, Anh Quốc..... Các phe có Thần Cảnh vẫn lạc nhẹ nhàng thở ra, đồng thời cũng tạo thêm một áp lực lớn hơn nữa cho bọn họ.
Một tháng!
Hai tháng!
Ba thángl
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Các phe phái và thế lực từng lo lắng sa mạc Ukata vẫn còn ẩn giấu nguy hiểm, phái Thần Cảnh cường giả tiến đến dò xét, hiện tại cũng đã bắt đầu sôi nổi rút lui.
Về phần Việt Nam, cho dù không cam lòng thế nào đi nữa, nhưng mà khi việc tìm kiếm Hứa Tình Nhi và Chu Thanh không có kết quả thì bọn họ cũng chỉ có thể dần rút người trở về.
Đồng dạng.
Ba tháng sau, không gian thần bí dưới lòng đất sa mạc Ukata chưa từng xuất hiện lại lần nào nữa. Cường giả Thần Cảnh các nơi tiến vào đó cũng không có thu hoạch được tin tức gì.
Đến tận đây thì bảy phe, bao gồm Việt Nam, thiên đường chư thần Ấn Độ, đồ đằng cổ địa Bắc Phi, Liên minh tổ chức thánh linh điện phủ Nam Âu, Anh Quốc, Nga, Nhật Bản rốt cuộc không thể không tiếp nhận chuyện này đã kết thúc.
Mà những phe biết một ít nội tình, ánh mắt nhìn về phía Việt Nam lại hiện lên sự phức tạp.
Bởi Vì......
Việt Nam không những vẫn lạc Chiến Thần Việt Nam Lâm Thanh Sơn, một người có thể nói là thiên tư chi nhất, chiến lực vô song đương thời.
Mà còn vẫn lạc hai vị thiên tư siêu phàm, có hi vọng trở thành Thần Cảnh, can tướng đắc lực của Việt Nam là Hứa Tình Nhi và Chu Thanh.
Nếu tính toán thì Việt Nam có thể xem như vẫn lạc ba vị Thần Cảnh.
Có thể nói là đứng đầu về mức độ tổn thất!
Khi mà tin tức xác thực được truyền về nước, cho dù ông Ngụy đã sớm đoán trước kết quả rồi thì ông cũng không khỏi đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, im lặng Phong không nói một hồi lâu. Cập nhật chương* mới nhất tại TгцуeлАРР.cом
Ông Ngụy đã hai mươi năm không dính một giọt rượu, một đêm kia tự nhốt mình trong văn phòng uống đến say mèm.
Bắc Cảnh!
Tám mươi vạn người đàn ông sắt đá Thà đổ máu không đồ lệ ở biên cảnh mà Thanh Sơn từng chỉ huy gào khóc!
Nguyên soái đương nhiệm Bắc Cảnh Hà Trí Huy thì hai mắt đỏ bừng, ngày đêm không ăn không uống, không nghỉ không ngủ!
Sơn Trà!
Mạnh Tình Tuyết đã từ bỏ thói quen nũng nịu tiểu thư, chính thức đi theo ba của mình là Mạnh Nguyên Trung tập võ hơn mấy tháng. Khi biết được tin tức này từ trong miệng của ông, hai mắt cô rưng rưng, sau đó lao đầu vào huấn luyện suốt hai ngày hai đêm một cách điên cuồng, cuối cùng kiệt sức bất tỉnh!
Hà Nam Sơn Trúc!
Sau khi ông Ngụy phái người tới báo tin, Tô Uyên như là bị sét đánh, cả người đứng chết trận tại chỗ. Cô hơi hé môi, nhưng mà đã qua nửa ngày mà vẫn không thể phát ra được bất kỳ âm thanh nào.
Hai mắt Tố Uyên đỏ bừng, nước mất đong đầy toàn thân cô run rẩy không cách nào khống chế được.
Trong đầu Tô Uyên hiện ra vô số cảnh tượng khi có và Lâm Bình chung đụng.
Cười nói vui vẻ trong nhã cư Thanh Thành... Bộc bạch nỗi lòng trên núi Quên Sầu...
Nụ hôn đính ước trên con đường thôn họ Lâm.... Cuộc đời này sẽ không phụ người mình yêu... "Anh... Anh đã nói đời này sẽ không bao giờ phụ em... Lâm Bình... Anh nuốt lời... Anh bỏ em lại một mình... "Em hận anh... Em hận anh...
Cuối cùng thì Tô Uyên cũng nói được, nhưng mà thanh âm lại run rẩy và nghẹn ngào vô cùng, ai nghe cũng cảm thấy đau lòng. "Mẹ ơi, mẹ nói mẹ hận ai thế? Tại sao ba vẫn chưa trở về?” Tô Phi Tuyết ngoan ngoãn nhìn về phía Tô Uyên. Giờ khắc này Tô Uyên chỉ biết ôm chặt Tô Phi Tuyết, nước mắt rơi như mưa! Thanh Châu, họ Lâm.
Sau khi mấy người Lâm An Quốc và Lâm Nhã biết được tin tức, Lâm An Quốc lập tức ngất xỉu tại chỗ!