Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chương 534: Anh bạn, cách theo đuổi phụ nữ như vậy là không đúng rồi

Hà Nam, Hải Châu!

Khi bước lên cổ thổ lần nữa, trong lòng Lâm Bình dâng lên một chút cảm khái! “Hiện tại Tô Uyên đang ở đâu?"

Lâm Bình đang thưởng thức cảnh ven đường của Hải

Châu, khi nhìn thấy Diệp Thành thì anh lập tức hỏi thẳng. “Tô tiểu thư đang ở trong quán cà phê Di Mộng khu Tân Thành, hiện tại cô ấy đang bàn chuyện làm ăn với một vị phó tổng giám đốc của tập đoàn Hải Long.

Diệp Thành đáp.

Dừng một chút, Diệp Thành lại bổ sung: “Thanh Sơn, vị phó tổng giám đốc tập đoàn Hải Long kia tên là Ngô Hồng Bảo, xem ra hắn ta có chút ý đồ với Tô tiểu thư. Người này đã năm lần bảy lượt lấy cớ bàn về hạng mục để hẹn Tô tiểu thư, vốn đi tôi còn định cho hắn một bài học nếu hợp tác lần này còn chưa có nói thành, sau đó cảnh cáo hắn tạ cách Tô tiểu thư xa một chút. “ “Tập đoàn Hải Long?" Lâm Bình nhíu mày, hiển nhiên là anh không hề biết cái tập đoàn Hải Long này là công ty nhà ai.

Đương nhiên, điều này cũng nói rõ tập đoàn Hải Long này cũng không phải là công ty lớn nổi danh gì. “Đó mà một công ty giá trị mấy chục tỷ, chủ tịch công ty của bọn họ tên là Vương Hải Long, thời trẻ từng đi lính, sau lại chuyển sang làm kinh doanh...... Tên Ngô Hồng Bảo này được đề bạt lên làm phó tổng giám đốc tập đoàn Hải Long mấy năm trước, cũng là phó tổng giám đốc duy nhất không có cổ phần, chỉ có tiền chia hoa hồng...

Diệp Thành giới thiệu đơn giản một chút về tập đoàn Hải Long cũng như tin tức của Ngô Hồng Bảo. “Liên lạc Vương Hải Long, bảo ông ta khai trừ tên Ngô Hồng Bảo chó má gì gì đó, điều kiện gì cũng được!” Lâm Bình nhàn nhạt nói.

Lâm Bình căn bản là không để cái tên Ngô Hồng Bảo ở trong lòng.

Nhưng mà tâm tình khi anh sắp được lập tức nhìn thấy Tô Uyên thì lại không có bình tĩnh như vậy.

Hải Châu, quán cà phê Di Mộng! Quán cà phê Di Mộng chính là một trong những quán cà phê xa hoa ở Hải Châu, nó được chia thành hai bộ phận, phần trong và phần ngoài.

Phần ngoài chính là khu vực lộ thiên, ở đây thì người ta có thể thưởng thức cảnh tượng mặt trời mọc lúc sáng sớm và cảnh hoàng hôn khi chiều tà!

Quán cà phê Di Mộng, khu vực lộ thiên.

Tô Uyên và một người đàn ông trung niên đang ngồi đối diện nhau cách một cái bàn.

Tô Uyên bưng ly cà phê trước mặt lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sau đó lại nhìn về phía người đàn ông trung niên kia, nhẹ giọng nói: “Giám đốc Tổng, ngài đã xem phương án quảng cáo của chúng tôi rồi, nếu ngài vừa ý phương án bên tôi thì xin hỏi khi nào chúng ta mới có thể ký kết hợp đồng?"

Nghe thấy giọng nói của Tô Uyên, trên mặt Ngô Hồng Bảo mang theo một nụ cười tự tin, hắn cũng bưng một ly cà phê lên trước mặt rồi nhấp một ngụm nhỏ.

Đồng thời, ánh mắt của Ngô Hồng Bảo cũng đang đánh giá người phụ nữ ngồi đối diện mình.

Nhìn khuôn mặt thanh lệ xinh đẹp, cơ hồ không có chút tì vết của Tô Uyên, còn có dáng người đẫy đã kia, trong lòng Ngô Hồng Bảo như dâng lên một ngọn lửa. Trước kia Ngô Hồng Bảo còn phách lối rằng cuộc đời hắn đã ngủ với rất nhiều cô gái xinh đẹp. Từ học sinh thanh thuần, gái làng chơi cho tới bí thư vũ mị...... Muôn hình muôn vẻ, cực kỳ phong lưu phóng khoáng.

Nhưng mà từ sau khi nhìn thấy Tô Uyên, Ngô Hồng Bảo tức khắc kinh vi thiên nhân. Lúc này hắn chợt nhận ra đám đàn bà trước kia mình lưu luyến chỉ là một đám thấp kém rẻ tiền, thô bỉ bất kham. Hoàn toàn thua xa người phụ nữ trước mắt hắn đây.

Cái này làm cho Ngô Hồng Bảo thề, hắn nhất định phải bắt lấy Tô Uyên, khiến cô ta trở thành người phụ nữ của mình.

Ngô Hồng Bảo uống một ngụm cà phê, sau đó buông cái ly xuống, lúc này mới mở miệng nói: “Tô tiểu thư, trong vô số công ty quảng cáo mà tôi đã tiếp xúc thì phương án quảng cáo của quý công ty có thể nói là phi thường ưu tú, nhưng mà như vậy vẫn còn chưa thể đè ép tất cả những người cạnh tranh khác, cho nên...... Tôi còn phải cân nhắc, suy xét rất nhiều......'

Nghe thấy vậy, Tô Uyên nhíu mày. “Nếu ngài còn chưa có quyết định thì cần gì phải hẹn tôi ra đây, làm chậm trễ thời gian của hai bên chứ?” Trong giọng nói của Tô Uyên tràn đầy sự lạnh lùng.

Dứt lời, Tô Uyên chuẩn bị đứng dậy tính tiền, cô muốn mau chóng rời khỏi đây!

Ánh mắt của Ngô Hồng Bảo khi nhìn mình làm cho Tô Uyên cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Tô Uyên đã quyết định, nếu như Ngô Hồng Bảo lại cố ý kéo dài lần nữa thì cô sẽ không nhận đơn hàng của tập đoàn Hải Long, tránh cho việc tiếp xúc với người này.

Rốt cuộc, cô thu mua công ty này lần nữa chỉ là để khiến cho mình có thể dấn thân vào công việc, làm cho bản thân bận rộn, không có nhiều thời gian để suy nghĩ miên man nữa.

Cô không nhất thiết phải dựa vào công ty để kiếm tiền, cũng không một hai đòi biến công ty tiến vào top 500 thể giới!

Thấy Tô Uyên chuẩn bị rời đi, sắc mặt của Ngô Hồng

Bảo hơi biến đổi, hắn vội vàng duỗi tay muốn giữ chặt cô lại.

Cũng may Tô Uyên có cảnh giác với người này, cô hơi né người sang một bên, không cho tay của Ngô Hồng Bảo chạm vào người mình. “Giám đốc Tổng, mong ông tự trọng!” Tô Uyên xoay người lại, lạnh lùng nhìn về phía Ngô Hồng Bảo,

Nghe thấy Tô Uyên nói những lời này, sắc mặt của Ngô Hồng Bảo lập tức trở nên có chút khó coi, “Giám đốc Tô, người sáng mắt không nói tiếng lóng, tôi cũng không úp úp mở mở nữa." Ngô Hồng Bảo thấy Tô Uyên rời đi, hắn nhanh chóng chạy tới chặn ở trước mặt cô, “Nói thật lòng, từ khi nhìn thấy cô từ giây phút đầu tiên thì tôi đã phải lòng cô rồi. Mấy lần tôi hẹn cô ra ngoài kỳ thật là để tôi có thêm thời gian ở bên cô mà thôi, trời đất có thể chứng giám, tôi thật sự thích......

Nghe thấy Ngô Hồng Bảo nói những câu này, mày đẹp của Tô Uyên tức khắc nhíu lại. Cô không đợi Ngô Hồng Bảo nói xong thì đã lạnh lùng quát khế một tiếng: “Tránh ra!" “Giám đốc Tô, tôi thật lòng thích cô, mong cô hãy tin tôi....." Ngô Hồng Bảo như là không nghe thấy gì, chỉ lo nói ra suy nghĩ của bản thân. Cập nhật chương mới nhất tạ*i TгцуenАРР.cом

Hơn nữa, hắn cũng không có tránh sang một bên, cứ thế mà chặn đường không cho Tô Uyên rời đi.

Tô Uyên lạnh lùng nhìn tên đàn ông trước mặt, lúc này cô cũng lười phải nhiều lời với tên này, lập tức xoay người thay đổi một hướng khác.

Giờ phút này thì cái tên Ngô Hồng Bảo đã nằm ở trong sổ đen của cô rồi. “Tô Uyên, cô đừng có mà rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay cô bước ra khỏi đây một bước thì những nỗ lực trước đó của công ty cô sẽ tan thành mây khói, cô đừng mong tôi sẽ kí hợp đồng với cái công ty nhỏ bé của mình" “Nhưng mà...... Nếu như cô chịu ở bên cạnh tôi thì tôi có thể bảo đảm, hợp đồng quảng cáo ba tỷ năm này sẽ chỉ là bước khởi đầu mà thôi." “Cô cũng biết đấy, tôi vẫn luôn là người phụ trách mảng quảng cáo của tập đoàn Hải Long, chỉ cần cô đồng ý thì sau này tôi sẽ giao toàn bộ quảng cáo của tập đoàn cho cô. Sau này thì mỗi năm công ty cô đã có thể kiếm được lợi nhuận thuần ít nhất từ mười bảy tỷ đến ba mươi lăm tỷ!" “Hơn nữa, những thứ lợi nhuận này chỉ là ở trước mắt, trừ cái này ra thì trong tay tôi có rất nhiều tài nguyên, tôi sẽ cho cô hết. Những thứ đó càng tiềm tàng lợi nhuận và không gian phát triển hơn nữa, cô có thể mượn chúng để tạo danh tiếng ở trong ngành, mở rộng quy mô công ty lớn hơn nữa!"

Ngô Hồng Bảo trầm giọng nói, trên mặt cũng hiện lên một nụ cười tự tin.

Đối với một công ty nhỏ chỉ có quy mô hai, ba mươi người như công ty của Tô Uyên, một năm có thể thu được mười bảy tỷ lợi nhuận, thậm chí là ba mươi lăm tỷ thì tuyệt đối là phi thường có lực dụ hoặc.

Càng miễn bàn những chỗ tốt tiềm tàng mà hắn đã đề cập lúc nãy.

Hắn tin tưởng, những chuyện này tuyệt đối có thể khiến cho một người phụ nữ động tâm, cam tâm tình nguyện mà bò lên trên giường của hắn.

Nghe thấy Ngô Hồng Bảo nói như vậy, trong lòng Tô Uyên hoàn toàn không có chút dao động, trái lại, ánh mắt cô nhìn về phía hắn ta càng hiện lên rõ một sự lạnh nhạt cự người ngàn dặm.

Tô Uyên căn bản không định phản ứng Ngô Hồng Bảo, có điều ngay trước khi cô định cất bước rời đi thì bỗng nhiên có một giọng nói truyền tới từ bên cạnh: “Anh bạn, cách theo đuổi phụ nữ như vậy là không đúng rồi"

Vừa mới nghe thấy thanh âm này, Tô Uyên chợt đứng khựng lại! Cả người cô lập tức ngây ngốc tại chỗ!

Mà Ngô Hồng Bảo thì nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó hắn phát hiện người nọ là một người thanh niên có dáng người đĩnh bạt, tuy rằng diện mạo không tính là đẹp chói mắt nhưng lại cho người ta một loại khí chất phi thường đặc biệt.

Ngô Hồng Bảo lập tức đen mặt.

Nhưng mà không đợi hắn nói cái gì thì người thanh niên đó đã tiếp tục: “Để tôi dạy ông làm thế nào để theo đuổi một người phụ nữ” “Nhìn đây này!” Người thanh niên nọ mỉm cười.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Ngô Hồng Bảo, người thanh niên kia đi tới trước mặt Tô Uyên, hơi hơi cúi đầu, sau đó dán đôi môi của mình lên hai cánh môi của Tô Uyên.

Nhấn Mở Bình Luận