Chương 545: Phá gia chi tử
Một trăm lẻ năm tỷ ba trăm năm mươi triệu? Nhiều hơn đại thiếu gia nhà họ Kim ba trăm năm mươi triệu?
Vừa nghe thấy giá tiền này, lập tức toàn bộ hội trường trở nên yên tĩnh! Trên sân khấu, người nữ chủ trì vừa mới cầm búa gỗ lên cũng kinh ngạc đến ngây người! Không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Lâm Bình.
So với giá tiền bây giờ, chỉ thêm ba trăm năm mươi triệu này thuần túy thật làm người khác buồn nôn!
Chẳng lẽ anh ta thật không sợ đắc tội Kim đại thiếu à? Không chỉ có trong lòng người nữ chủ trì xuất hiện suy nghĩ này.
Lúc này, trong lòng tất cả mọi người cũng hiện lên suy nghĩ như vậy.
Này hoàn toàn chính là tại ở trước mặt tất cả mọi người, cày tiền tư năm mặt!
Mà sau khi Kim Thành Nam nghe thấy giá tiền này thì tối sầm mặt lại, trong hai mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Ở trong thành Kim An này, chưa có người nào dám làm nhục anh như vậy!
Trên sân khấu, nữ chủ trì xinh đẹp nhìn Lâm Bình một chút, sau đó lại nhìn về phía Kim Thành Nam.
Cho dù là trong lòng cô cũng không thích vị đại thiếu nhà họ Kim này, nhưng dù sao cô cũng là người của Kim Ngọc Mãn Đường, cho nên vẫn không thể đắc tội Kim Thành Nam.
Cử động lần này của cô là hỏi thăm Kim Thành Nam có tăng thêm giá nữa hay không.
Dù sao, thanh kiếm 'Tu La' này vốn là dự định bán cho Kim Thành Nam, cho nên mới có thể xuất hiện trong một hội đấu giá cỡ nhỏ như thế này.
Chỉ là không ai ngờ rằng, một Lâm Bình không biết từ đâu xuất hiện lại có đủ kinh tế để chống lại Kim Thành Nam.
Còn về chuyện nghi ngờ không biết Lâm Bình có bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy hay không thì không ai hoài nghi chuyện này.
Bởi vì, tuy nói người dựa vào ăn mặc, ngựa dựa vào cái yên, nhưng có như vậy một loại người, cho dù là ăn mặc bình thường, nhưng nếu đứng ở trong biển người mênh mông thì chỉ cần nhìn sơ qua một chút cũng có thể nhìn ra anh ta bất phàm.
Chỉ thần thái thôi cũng đủ làm cho người khác ghé mắt!
Chiến Thần Lâm Thanh Sơn của Việt Nam cũng là như thế!
Huống chi, cho dù lui một vạn bước, nếu Lâm Bình không có nhiều tiền như vậy, nhưng lại dám báo giá như thế, vậy chờ đợi anh ta sẽ là tai nạn mang tính hủy diệt.
Đối mặt với ánh mắt của người nữ chủ trì, Kim Thành Nam cũng hiểu là đang hỏi thăm anh có tiếp tục tăng giá hay không.
Kim Thành Nam tối sầm mặt khoát tay áo. "Nếu anh đã muốn thanh kiếm này như vậy thì cứ việc lấy đi, nhưng tôi cũng muốn xem thử, ở trong thành Kim An này, anh có có thể giữ được nó hay không!”
Kim Thành Nam hừ lạnh nói.
Nếu có người đã tự nguyện dùng tiền mua sau đó ‘tặng cho anh thì cớ sao anh lại không làm!
Thấy Kim Thành Nam khoát tay, người nữ chủ trì xinh đẹp lại lần nữa nhìn quanh hội trường một vòng.
Biết sẽ không có người nào tiếp tục tăng giá nữa cho nên nữ chủ trì xinh đẹp trực tiếp nói: "Một trăm lẻ năm tỷ ba trăm năm mươi triệu, lần thứ nhất!” "Một trăm lẻ năm tỷ ba trăm năm mươi triệu, lần thứ hai!" "Một trăm lẻ năm tỷ ba trăm năm mươi triệu, lần thứ ba!" "Thành giao!”
Người nữ chủ trì xinh đẹp dùng búa gỗ trong tay gõ xuống!
Giải quyết dứt khoát "Chúc mừng tiên sinh này đã đấu giá thành công thanh kiếm ngắn 'Tu La'!”
Sau khi giọng nói của người nữ chủ trì vang lên, ngay lập tức có nhân viên đi tới, chuẩn bị nghiệm thu tài chính. Ngay khi giao dịch thành công!
Toàn bộ hội trường bán đấu giá lập tức sôi trào. Đương nhiên, có một ‘Tên đần dùng một trăm lẻ năm tỷ ba trăm năm mươi triệu mua được một thanh kiếm ngắn nghe nói có thể trừ tà trấn trạch!
Chủ yếu nhất kích thích đám người vẫn là một thanh niên trẻ tuổi giàu có, thanh danh không hiển hách, nhưng lại dám chống đối với đại thiếu Kim Thành Nam của nhà họ Kim, một gia tộc quyền thế bậc nhất Kim An!
Đoạt thức ăn trước miệng cọp!
Đánh mặt trước mặt mọi người! Trong lúc nhất thời, đám người bắt đầu suy đoán về thân phận của Lâm Bình.
Có người nói Lâm Bình có thể là xuất thân từ gia tộc quyền thế nào đó ở Hải Nam, cũng có người nói có lẽ Lâm Bình đến từ Đà Nẵng. Mà Lâm Bình thì sau khi lấy được kiếm 'Tu La, không tiếp tục dừng lại ở hội trường nữa. "Lâm tiên sinh, xin ngài chờ một lát, sau khi chúng tôi đặt kiếm ngắn 'Tu La' vào hộp kiếm sẽ đích thân đưa đến tay của ngài!”
Nhân viên của nhà đấu giá khách khí nói.
Mặc kệ có phải Lâm Bình đắc tội đại thiếu Kim Thành Nam của nhà họ Kim hay không, nhưng tóm lại là thiếu gia có thể lấy ra một trăm lẻ năm tỷ mà mắt không nhảy cái nào thì đã đủ để nhân viên Kim Ngọc Mãn Đường vô cùng khách khí. "Không cần!" Lâm Bình khoát tay áo.
Sau đó trực tiếp đi hướng bây giờ còn chứa ở khay biểu hiện ra trên kệ kiếm 'Tu La'.
Thấy thế.
Mỹ nữ chủ trì tranh thủ nói: "Tiên sinh, mặc dù thanh kiếm ngắn 'Tu La' này là pháp khí, nhưng bản thân nó cũng rất sắc bén, gần như cả cọng lông khẽ chạm cũng sẽ bị cắt thành hai mảnh...
Vốn nữ chủ trì xinh đẹp định nhắc nhở Lâm Bình phải cẩn thận.
Dù sao, Lâm Bình có làn da trắng như vậy, trong mắt nữ chủ trì xinh đẹp thì đây là một thiếu gia trẻ tuổi sống an nhàn sung sướng, đừng không cẩn thận làm mình bị thương.
Chỉ là.
Ngay tại người chủ trì xinh đẹp kia còn chưa nói xong thì đã nhìn thấy Lâm Bình đưa tay cầm lấy thanh kiếm ngắn 'Tu La'. Ủng hộ team ch*úng mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Mà tại sau khi Lâm Bình lấy được kiếm ngắn 'Tu La, người nữ chủ trì xinh đẹp kia còn chưa kịp thấy thấy rõ Lâm Bình thu lại thế nào thì thanh kiếm ngắn 'Tu La đã không thấy đâu. "Cảm ơn đã nhắc nhở!”
Lâm Bình nhìn cô cười rồi nhẹ gật đầu.
Sau đó dẫn hai người Bắc Hà và Lý Nhã rời khỏi sàn bán đấu giá! "Lâm tiên sinh, ngài rõ ràng có tiền tiêu không hết, mà 'Tu La' kiếm lại quan trọng đối với ngài như vậy, nhưng vừa rồi vì sao ngài ngài chỉ thêm mười vạn khối tiền chứ?”
Sau khi rời khỏi sàn bán đấu giá, Lý Nhã hơi tò mò hỏi. "Đổi lại là cô thì cô sẽ ra bao nhiêu?”
Lâm Bình nhìn Lý Nhã, hỏi. "Nếu như là tôi... Dưới tình thế bắt buộc phải có thanh kiếm 'Tu La' này thì có lẽ tôi sẽ trực tiếp kêu giá ba trăm năm mươi tỷ, làm cho mọi người không cách nào tiếp tục cạnh tranh với tôi, khỏi phải đấu giá lần lượt, phiền phức...
Lý Nhã trả.
Đây chính là suy nghĩ trong lòng cô.
Giống như trước đó, bên ngoài thị trấn nhỏ của sa mạc Ukata, khi hỏi ông cụ Tô Long về bản đồ của sa mạc này, cô đã tiện tay ném chiếc đồng hồ giá trị ba tỷ năm trăm triệu đôla trên tay mình cho ông cụ Tô Long.
Cô đã từng là người đứng đầu bảng xếp hạng hắc ám, có thể rất dễ dàng kiếm được rất nhiều tiền.
Cho nên, cô không thiếu tiền, dùng tiền cũng không thấy tiếc! "Bại gia chi tử!”
Nhưng đối với câu trả lời của Lý Nhã, Lâm Bình chỉ nói ra bốn chữ, sau đó đã cất bước rời khỏi. Nghe thấy bốn chữ này, gương mặt trắng nõn của Lý
Nhã, lập tức hơi đỏ lên.
Chẳng lẽ, kiếm tiền không phải là vì lúc mình dùng tiền sẽ không bó tay bó chân à? Tôi có tiền, chẳng lẽ còn không thể xài theo ý tôi?
Tôi thích cho ba trăm năm mươi tỷ đó thì sao?
Nhưng...
Những ý nghĩ này, Lý Nhã cũng chỉ dám thầm nghĩ trong lòng thôi!
Giận mà không dám nói gì! "Cô thật sự cho rằng Lâm tiên sinh chỉ tăng giá mười vạn là bởi vì không muốn tốn nhiều tiền à?”
Lúc này, Bắc Hà mới nói nhỏ.
Nghe vậy.
Lý Nhã hơi sững sờ.
Thông minh như cô, vừa nghĩ đã rõ ràng.
Nhảy mắt cô đã hiểu rõ.
Vừa rồi, Lâm Bình chỉ tăng giá mười vạn là bởi vì anh ta thuần túy muốn bôi nhọ người nhà họ Kim mà thôi! "Thanh Sơn, nhiệm vụ ngài giao phó tôi đã hoàn thành!”
Sau khi rời khỏi sàn bán đấu giá không lâu, Mục
Trường Thành đã gọi điện thoại tới. "Tốt, tôi sẽ đến ngay!”
Trong mắt Lâm Bình, hiện lên một tia ác độc!
Ngay khi Lâm Bình rời khỏi sàn bán đấu giá, Kim Thành Nam cũng đã tìm được người: "Điều tra rõ ràng thân phận của bọn họ cho tôi!”