Chương 554: Tôi không chết? Anh thật đáng tiếc?
Sau khi Kim Vĩnh Bảo bước nhanh rời khỏi sảnh lớn trung tâm, Kiều Hoàng Tài sắc mặt trắng bệch do dự một chút, trên mặt lộ ra một chút giãy dụa.
Nếu thật sự là Lâm Thanh Sơn, nhà họ Kim sợ là sắp gặp xui xẻo! Vậy nhà họ Kiều còn muốn cột lên cùng một chiếc thuyền với nhà họ Kim nữa không?
Đắc tội Lâm Thanh Sơn, sau đó nhận được hữu nghị bền vững với nhà họ Kim? "Gia chủ nhà họ Kiều, ngài không có sao chứ?”
Mà lúc này, Kim Như Lan đứng dậy, bước nhanh đi đến trước người Kiều Hoàng Tài, đưa tay đỡ Kiều Hoàng Tài lên, quan tâm hỏi.
Một mặt lo lắng.
Dù Kim Như Lan chưa tiến vào gia tộc làm việc, nhưng từ nhỏ đã ở trong hào môn như nhà họ Kim dạng, trừ nhận giáo dục cực kì tốt đẹp tố chất, tựa như đại gia khuê tú, hành vi cử chỉ đoan trang phù hợp.
Trong quan sát lòng người, thậm chỉ lục đục với nhau, tự nhiên cũng nhận không ít hun đúc.
Khi vừa nhìn ra Kiều Hoàng Tài do dự, Kim Như Lan đã biết, đứng từ góc độ nhà họ Kim cân nhắc, nhất định phải kéo Kiều Hoàng Tài lên cùng một thuyền mới được.
Dù cô không biết Lâm Thanh Sơn là ai, nhưng Kim Như Lan biết, nếu như nhà họ Kim một mình gánh không nổi, kia Kim An nhà họ Kim tăng thêm nhà họ Kiều ở Đà Nẵng thì chưa hẳn không được. "Để cháu đỡ ông đi ra ngoài!”
Sau đó, Kim Như Lan lần nữa ngọt ngào cười nói.
Kiều Hoàng Tài nhìn Kim Như Lan, trong mắt lộ ra một tia thưởng thức.
Sống lâu như vậy, lại là người cầm lái của nhà họ Kiều ở Đà Nẵng, Kiều Hoàng Tài tự nhiên là không phải người ngốc, nha đầu Kim Như Lan này, một ánh mắt một động tác, đều có thể nhìn ra đối phương suy nghĩ gì.
Đã minh bạch ý nghĩ trong lòng của Kim Như Lan. Nhưng Kiều Hoàng Tài không những không phản cảm, ngược lại là hơi chút thưởng thức.
Nha đầu này, cho dù là ăn nói, khí chất, hoặc là bối cảnh xuất thân đều là nhất lưu.
Mấu chốt là còn thông minh lại lanh lợi, không giống những thứ ngu xuẩn ngực to mà không có não chuyên môn được các đại tộc tùy ý bồi dưỡng dùng để thông gia.
Nếu gả vào Kiều gia bọn họ, thành vợ của Kiều Kiến Luân, tương lai nói không chừng sẽ là một hiền nội trợ của Kiều Kiến Luân
Chỉ là...
Trong lòng Kiều Hoàng Tài thở dài.
Đối phương cũng chưa chắc là Lâm Thanh Sơn. Đi ra trước xem một chút rồi nói sau.
Nếu thật là Lâm Thanh Sơn đến tìm nhà họ Kim phiền phức, vậy thì xem tình huống rồi quyết định! "Tốt, vậy thì vất vả cháu rồi!”
Kiều Hoàng Tài cười nói.
Sau đó, Kiều Hoàng Tài được Kim Như Lan nâng đỡ, mang theo Kiều Kiến Luân cùng đi theo phương hướng Kim Vĩnh Bảo rời đi, đi ra bên ngoài.
Ngoài cổng lớn của biệt thự nhà họ Kim.
Ngay khi Lâm Bình miệng quát: "Việt Nam Lâm Thanh Sơn, đến đây gặp mặt gia chủ nhà họ Kim!”
Một sóng âm như lôi âm truyền vào trong đại trạch nhà họ Kim.
Cùng lúc đó, những bảo tiêu phóng tới Lâm Bình chuẩn bắt anh lại thì dưới sóng âm xung kích này nhanh chóng bay ngược ra sau.
Mặt hiện đầy đau đớn!
Nếu như không phải Lâm Bình không muốn thương tổn đến tính mạng bọn họ, chỉ lần này đã đủ chấn những bảo tiêu ngay cả võ giả nội kình cũng không phải này thành bã vụn. "Lâm, Lâm Thanh Sơn?”
Trong đó có một vị bảo tiêu đầu lĩnh cực kì kinh hãi nhìn về phía Lâm Bình.
Mặt đầy sợ hãi!
Làm bảo tiêu cho nhà họ Kim hơn năm năm, mấy tháng trước, khi anh đang phòng thủ ở nội viện thì đã mơ hồ nghe qua cái tên Lâm Thanh Sơn này.
Biết sở dĩ nhà họ Kim liên hợp hai nhà Phùng, Viên dốc hết toàn lực đả kích nhà họ Chu, muốn xoá tên nhà họ Chu khỏi gia tộc quyền thế của Kim An
Giống như là vì nhà họ Kim biết được tin tức Lâm Thanh Sơn chết.
Sau đó, anh đã âm thầm lên mạng điều tra người tên
Lâm Thanh Sơn này, mặc dù có tin tức liên quan đến Lâm
Thanh Sơn, bao gồm những từ khóa tìm kiếm nóng, nhưng những cái đó hầu như đều biến mất trên mạng. Nhưng tóm lại vẫn lưu lại một chút dấu vết để lại. Cuối cùng, anh biết được, Lâm Thanh Sơn tựa như được vinh dự là "Việt Nam Chiến Thần"
Nói tóm lại, tuyệt đối là một vị nhân vật lớn khó lường! Hiện tại, người tới cửa gây chuyện chính là Lâm Thanh Sơn?
Mà trong lúc vị bảo tiêu này kinh hãi thì một bóng người cũng xuất hiện ở cổng đại trạch nhà họ Kim. Nhìn thấy người tới, những người hộ vệ này đều ráng chống đỡ cơ thể muốn tan thành mấy mảnh, cung kính kêu lên: "Gia chủ!”
Người vừa tới không phải là người khác, chính là Kim
Vĩnh Bảo nhanh chóng chạy đến.
Lâm Bình có chút ngước mắt, nhìn về phía Kim Vĩnh Bảo, thản nhiên nói: "Ông chính là Kim Vĩnh Bảo?”
Mà Kim Vĩnh Bảo vốn đang ôm một tia hi vọng khi vừa xuất hiện ở cửa chính, cả trái tim nhảy mắt là chìm xuống đáy cốc.
Nhưng.
Nhưng vào lúc này.
Một bảo tiêu vào chức nhà họ Kim chưa được bao lâu, đã không biết Lâm Thanh Sơn là người nào, cũng là muốn tham công biểu hiện một phen, lúc này chắp tay về phía Kim Vĩnh Bảo nói: "Bẩm báo gia chủ, chính là tiểu tử này, vừa rồi không biết dùng thủ đoạn gì, đánh rớt bảng hiệu nhà họ Kim chúng ta... *Cập nhật chương mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Chỉ có điều, ngay khi vị này bảo tiêu này còn chưa kịp nói xong, đã chọc đến sắc mặt Kim Vĩnh Bảo lần nữa đại biển, vội quát lớn: "Im miệng!"
Vừa quát lớn, Kim Vĩnh Bảo cũng là nhìn thấy bảng hiệu Kim Trạch rơi trên mặt đất, vỡ thành mấy mảnh.
Con ngươi Kim Vĩnh Bảo có chút co rụt lại, trong lòng có chút tức giận.
Nhưng vẫn tranh thủ thời gian nhìn về phía Lâm Bình, chắp tay nói: "Lâm tiên sinh, tôi chính là Kim Vĩnh Bảo, những thuộc hạ này của tôi không hiểu chuyện, gây khó dễ cho Lâm tiên sinh, mong Lâm tiên sinh thứ tội!” "Việc này cũng trách tôi, nếu tôi sớm biết Lâm tiên sinh sẽ đến quang lâm hàn xá, tất nhiên sẽ quét dọn giường chiếu chiêu đãi, ra ngoài thành Kim An đón ngài...“ Nghe thấy lời này, Lâm Bình cười lạnh một tiếng: "Hàn xá? Nếu chỗ này của ông là hàn xá, vậy chỉ sợ trên thế giới không có hào trạch rồi?” "Cái này... Sắc mặt Kim Vĩnh Bảo hơi đổi một chút. Cho dù ai đều có thể nghe được, đây chỉ là một lời khách sáo mà thôi.
Nhưng Lâm Bình lại cố ý chọn ra, dùng để trêu chọc. Cái này làm cho trong lòng Kim Vĩnh Bảo càng cảm thấy không ổn.
Vị này, hôm nay sợ rằng đến đây không có ý tốt! "Nếu ông sớm biết tôi muốn tới, quét dọn giường chiếu đối đãi là giả, sớm chuẩn bị là thật đúng không?” Lâm Bình lần nữa cười lạnh.
Sắc mặt Kim Vĩnh Bảo lần nữa biến đổi. "Kim gia chủ, có phải là thấy tôi không chết, nên ông cảm thấy rất đáng tiếc?”
Cuối cùng, ánh mắt Lâm Bình như lưỡi dao nhìn thẳng Kim Vĩnh Bảo.
Lời này tru tâm!
Làm lớn nhất quyền thế, giàu có nhất, cũng là người có thực lực mạnh nhất trong thành Kim An, mạnh vì Tông Sư Hóa Cảnh, có thể nói, phóng nhãn toàn bộ Kim An, người có thể sánh vai với ông chỉ rải rác mấy người.
Khủng hoảng!
Nhưng giờ phút này, đối mặt với Lâm Bình chất vấn, trong lòng Kim Vĩnh Bảo lại run lên. Nếu giờ ông gật đầu, tội danh coi như lớn!
Sợ hãi! "Không có không có, Lâm tiên sinh trở về, lão già này cao hứng còn không kịp!” Kim Vĩnh Bảo vội vàng nói.
Mà lúc này, trong đại trạch nhà họ Kim, các quý khách gia tộc lớn nhỏ quyền thế, xã hội danh lưu được mời mà đến Kim An cũng nghe thấy ồn ào, đi theo sau lưng Kim Vĩnh Bảo, rốt cục chạy đến cổng đại trạch nhà họ Kim.
Sau đó.
Đám người nhìn thấy Kim Vĩnh Bảo ngày thường luôn ở trên trời cao của Kim An, để đại đa số người chỉ có thể ngưỡng mộ, lúc này lại là nhỏ bé như hạt bụi.
Ngẩng đầu nhìn một người thanh niên trẻ tuổi.
Hạ thấp tư thái