Chương 573: Hứa Tình Nhi mất trí nhớ
Mà trong sự may mắn của Archie, Mã Tư Kỳ vừa giận vừa thấp thỏm không yên mang theo Lâm Bình đi xuyên qua đại điện, đi qua một cái thông đạo, đi tới cửa căn phòng cuối cùng. "Cô Hứa Tình Nhi ở bên trong đó"
Mã Tư Kỳ cắn răng nói.
Nghe vậy, Lâm Bình búng ngón tay, một đạo kình khí liền phá vỡ khóa của chiếc cửa lớn, trực tiếp đẩy cửa vào. Con người Mã Tư Kỳ với Archie đi theo tới có chút co rụt lại.
Lâm Thanh Sơn vậy mà không hoài nghi chút nào, cứ trực tiếp đi vào như vậy?
Nếu như đổi thành bọn họ, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không phải là người đầu tiên tiến vào.
Dù sao đây cũng chính là đại bản doanh của địch đó, lỡ như có cạm bẫy gì thì sao?
Rất nhanh, hai người liền phản ứng lại.
Đây chính là Lâm Thanh Sơn đó!
Thần cảnh cường giả!
Hả lại đi e sợ họ giăng bẫy gì đó.
Trừ khi, bọn họ thả vũ khí hạt nhân ở bên trong nếu không thì thủ đoạn bình thường làm sao có thể tuỳ tiện uy hiếp được tính mạng một vị Thần cảnh cường giả?
Nếu như bọn hắn thực sự có làm trò gì đó, chờ đợi bọn họ chỉ có cái chết thôi!
Sau khi tiến vào phòng, quả nhiên Lâm Bình nhìn thấy
Hứa Tình Nhi.
Hứa Tình Nhi Lúc này đang nằm trên giường, lâm vào hôn mê.
Mà ở bên cạnh, thì còn có hai đệ tử Cửa Vũ bảo vệ ở
Hai người đều là nội kình võ giả. đây.
Nhận được mệnh lệnh của Mã Tư Kỳ, bọn họ canh giữ ở đây, nếu Hứa Tình Nhi có dấu hiệu tỉnh lại thì lập tức báo cáo.
Mà sau khi Lâm Bình tiến vào phòng, hai đệ tử Cửa Vũ phụ trách trông coi Hứa Tình Nhi thấy người tới không phải một trong ba vị môn chủ Mã Tư Kỳ, Mickey hay Archie cũng càng không phải người trong Cửa Vũ bọn hắn.
Lúc này con ngươi hai người liền co rụt lại.
Mệnh lệnh của bọn họ chính là: Ngoại trừ ba vị tông chủ, ai dám tự tiện tiến vào nơi đây giết chết bất luận tội. "Người nào xông vào, chết!"
Trong nháy mắt một người trong đó bắn về phía Lâm Bình, chụp một trảo vào chỗ bộ phận nguy hiểm của Lâm Bình.
Mà người còn lại lập tức rút ra hai khẩu súng ngắn từ bên hông, nhằm ngay Lâm Bình liền muốn bóp cò. Một chiến sĩ, một xạ thủ!
Hai người phối hợp muốn Lâm Bình mất mạng trong nháy mắt. "Cút!"
Đối mặt với sự đột kích của hai người, Lâm Bình làm gì có thời gian để ý tới bọn họ, tùy ý vung tay, hai người liền cùng nhau bay ngược ra đập vào trên mặt tường.
Ngũ tạng đều tổn hại.
Nội kình bị phế.
Nếu như không phải là vì Hứa Tình Nhi tại bên trong căn phòng này, Lâm Bình không muốn thấy máu, mấy tên lâu la này làm sau có thể sống!.
Mà Mã Tư Kỳ đi theo Lâm Bình đi vào, đang muốn hô: "Dừng... "Tay" còn chưa có nói ra đã không kịp nữa rồi.
Thấy một màn này, Mã Tư Kỳ cắn chặt răng, tim như rỉ máu.
Con trai chết
Bây giờ đàn em cũng đã chết nhiều như vậy. Đây đều là vốn liếng ông ta để dành được hai mươi năm qua đó!
Nhưng mới trong một phút ngắn ngủi, nội kình võ giả mà ông ta phí hết tâm tư bồi dưỡng tại Cửa Vũ đã chết ít nhất một nửa.
Những người này đều là ông ta chuẩn bị để về sau tái xuất, là vốn liếng và lực lượng dùng để 'chinh phục thế giới đó.
Nói cho cùng, mặc dù ông ta đã là hóa cảnh tông sư nhưng thủ hạ cũng phải có thật nhiều nội kình võ giả vì hắn làm việc mới được.
Những người này ông ta rất vất vả mới bồi dưỡng được, màu chốt là tẩy não cũng thành công, trung thành tuyệt đối.
Nhưng bây giờ...
Mã Tư Kỳ cúi đầu, trong hai mắt hiện lên một tia oán độc.
Trong lòng thề.
Lần này, bất luận Lâm Thanh Sơn muốn sai ông ta làm gì ông ta đều sẽ phối hợp.
Chỉ cần có thể sống!
Cho dù là Lâm Thanh Sơn bảo hắn quỳ xuống, liếm sạch để giày Lâm Thanh Sơn hắn cũng sẽ làm theo.
Một khi ông ta có thể sống sót, tương lai, ông ta nhất định sẽ đem tất cả những thứ đã mất đi ngày hôm nay lấy lại lại toàn bộ.... Thậm chí là lấy gấp mấy lần...
Cảm xúc Mã Tư Kỳ thay đổi, tự cho là Lâm Bình không biết, nhưng làm thế nào có thể thoát khỏi trí lực của Lâm
Bình được.
Cho dù là Lâm Bình căn bản không có nhìn ông ta, nhưng nhất cử nhất động của ông ta, thậm chí là biểu cảm trên khuôn mặt hay ánh mắt, Lâm Bình đều có thể cảm nhận được.
Chỉ là, Lâm Bình căn bản không thèm để ý.
Những người khác ở Cửa Vũ, chưa chắc Lâm Bình sẽ so do,
Nhưng Mã Tư Kỳ, sao Lâm Bình có thể buông tha cho ông ta được!
Chỉ bằng việc trên người ông ta phát ra một luồng hơi thở âm u lạnh lẽo, giả bộ làm Vũ Thần giết hại vô số thiếu nữ, chỉ chừng này thì đã đủ coi như chết rồi!
Chỉ có điều, tạm thời Mã Tư Kỳ còn có tác dụng, còn có thể để ông ta sống thêm một thời gian nữa.
Hơn nữa, tâm tư Lâm Bình bây giờ đặt ở chỗ Hứa Tình Nhi nhiều hơn.
Lâm Bình bước nhanh đi đến bên giường.
Mà lúc này, Mã Tư Kỳ cũng đã thu lại cảm xúc, vội vàng nói rằng: "Ngài Lâm, Cô Hứa Tình Nhi chỉ là lâm vào hôn mê, cũng không đáng lo ngại!"
Đối với Mã Tư Kỳ, Lâm Bình cũng không đáp lại. Mà đưa tay ấn lên trên cổ tay Hứa Tình Nhi. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn *để ủng hộ team nha !!!
Một lát sau. Sắc mặt Lâm Bình đột nhiên lạnh lẽo: "Những thương thế trong cơ thể cô ấy là sao đây?" Mặc dù bề ngoài trông Hứa Tình Nhi hoàn hảo không chút tổn hại, nhưng trên thực tế, thương thế bên trong cơ thể Hứa Tình Nhi vẫn nặng như cũ, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch đều bị thương tổn.
Thấy ảnh mắt lạnh lùng cùng với âm thanh rét lạnh của Lâm Bình.
Toàn thân Mã Tư Kỳ run lên.
Lập tức, Mã Tư Kỳ trực tiếp quỳ xuống.
Quỳ trên mặt đất, đối mặt với Lâm Bình, run giọng nói: "Ngài Lâm, điều này không liên quan quá nhiều đến tôi, thời điểm Cô Hứa Tình Nhi tới, trong người đã mang theo vết thương... "Tôi... cô ấy... "Tôi cảm thấy nguyên nhân việc cô ấy bị thương còn chưa có lành và việc mất trí nhớ chắc hắn có liên quan đến nhau.."
Mã Tư Kỳ cuống quít nói.
Sợ Lâm Bình tức giận.
Trong cơn tức giận, xử lí luôn ông ta.
Nhìn thấy Mã Tư Kỳ sợ hãi hèn mọn như thế, trong lòng Archie đang ở bên cạnh vô cùng phức tạp, người này cùng với môn chủ hăng hái của Cửa Vũ trước đó trông như hai người vậy!
Lúc này, Archie cũng liền quỳ xuống theo.
Hướng mặt về phía Lâm Bình, sợ hãi nói: "Ngài Lâm, thời điểm Cô Hứa Tình Nhi tới, cô ấy đã mang theo nhiều vết thương mà cũng mất luôn trí nhớ, quên luôn cách sử dụng chân nguyên, quên đi cách chiến đấu, một thân thực lực không phát huy ra được nếu không cô ấy cũng không thể nào bị chúng tôi bắt lại dễ như thế được... "Mất trí nhớ?"
Con ngươi Lâm Bình co rụt lại.
Thật sự là trước đó lòng hắn đã tràn đầy hoài nghi, Hứa Tình Nhi làm sao có thể ở Cửa Vũ!
Dù sao trải qua hành trình qua sa mạc Ukata, thực lực Hứa Tình Nhi sớm đã đột phá đến hóa cảnh đỉnh phong, chỉ còn cách Thần cảnh nửa bước.
Theo lý mà nói, dù cho cô ấy có bị thương, cho dù có đối mặt mà không địch lại Mã Tư Kỳ, Mã Tư Kỳ chắc cũng không thể nào bắt cô ấy lại mới đúng.
Nếu là mất trí nhớ, quên đi cách sử dụng chân nguyên, có cả một thân thực lực hóa cảnh đỉnh phong nhưng lại chẳng thể nào phát huy ra được.
Vậy liền có thể hiểu được rồi.
Nhưng chính là bởi vì đã nghĩ thông suốt ra nguyên nhân, trái lại lông mày Lâm Bình lại nhíu lại.
Lý Nhã cũng mất trí nhớ rồi!
Nhưng mà Lý Nhã là bởi vì gặp phải bà lão thần bí và
Hee khống chế tinh thần dẫn đến trí lực bị hao tổn làm mất đi một bộ phận ký ức. Nhưng Hứa Tình Nhi đến ngay cả cách sử dụng chân nguyên đều quên đi được.
Mức độ nghiêm trọng, vừa nghĩ đã biết!