Chương 577: Ông tưởng chỉ có ông làm được thôi à?
Nắm đấm tạo ra tiếng vang ầm nổ đinh tai nhức óc khiến cho những kẻ chưa đạt đến cấp Hóa Cảnh thuộc Cửa Vũ đều trắng hếu cả mặt, chúng rối rít giơ hai tay lên che lỗ tai lại, đồng thời liều mạng chạy ra ngoài nhanh hết mức có thể để tránh xa khu vực giao chiến của Lâm Bình và Kenan Smith, chúng không muốn bị dư âm của mấy chiêu thức làm bị thương, thậm chí bị chết một cách oan uống đâu!
Từ đầu đến cuối, nét mặt của Lâm Bình đều chỉ là hờ hững, nhưng nhìn lại Kenan Smith thì chỉ thấy toàn là vẻ hãi sợ tột độ. "Ầm!"
Khi quả đấm của Lâm Bình nện lên hai tay đang bắt chéo của Kenan Smith, một luồng khí có thể nhìn thấy được bằng mắt thường tức khắc bộc phát ra, nổ tung giữa bầu trời phía trên Cửa Vũ như một viên đạn đại bác, khí lực mênh mỗng càn quét ra bốn phương tám hướng, làm phần lớn các kiến trúc khắp Cửa Vũ đều xiên xiên vẹo vẹo, đến cả các Tông Sư hơi yếu như Archie cũng phải vội vàng dựng vòng bảo vệ lên chứ nói gì là những đệ tử bình thường của Cửa Vũ.
Mười mét!
Hai mươi mét
Năm mươi mét
Mãi cho đến khi đã ra ngoài trung tâm chiến đấu trăm mét, Archie mới là ngừng lại. Ngoài anh ta ra, Lý Nhã, Bắc Hà và Hứa Tình Nhi cũng đều lùi ra khoảng mấy chục mét để phòng ngừa dư âm ảnh hưởng đến mình.
Về phần Kenan Smith, bị cú đấm này của Lâm Bình đánh vào, hai ống tay áo của ông ta đều bị nứt toạc từ chỗ giao nhau của hai cánh tay. Khí lực bùng nổ, cơn sóng chân nguyên có thể nhìn bằng mắt thường đang ập tới ấy khiến cho cả người Kenan Smith bay ngược ra sau như mới bị bác bắn trúng. "Ầm!" "Ầm!" "Ầm!"
Trong lúc nhất thời, tiếng nổ không ngừng vang lên. Kenan Smith bay ngược ra sau, xuyên qua cả tòa đại điện mang phong cách Baroque của Mã Tư Kỳ, tạo thành một cái lỗ lớn hình người. Nhưng đà ngã của Kenan Smith vẫn chưa thể dừng lại, mãi cho đến khi thân thể của Kenan Smith đập vào vách đá của một ngọn núi phía sau đại điện, Kenan Smith mới xem như "không còn chịu đẳng cay" nå.
Ngay sau đó là một trận chấn động cả đất trời!
Mã Tư Kỳ và những người khác nhìn hình ảnh này với vẻ mặt hoảng sợ, vì khi nhìn xuyên qua đại điện thông qua cái lỗ người, họ thấy cả ngọn núi đều bị Kenan Smith đụng vào tạo ra vô số vết rách, tạo ra cơn sạt lở, núi đá lăn xuống.
Không ngờ cú đấm của Lâm Bình lại kinh khủng đến mức này!
Giờ phút ấy, dù là Lý Nhã và Bắc Hà, những người đã từng chứng kiến trận đánh của cường giả Thần Cảnh, cũng không thể không cảm thấy rúng động, hai người đều nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt sợ hãi.
Uy thế của cú đấm ấy thật sự rất đáng sợ, không ngờ lại làm cả không gian có dấu hiệu sắp bị vỡ. Điều này làm cho Kenan Smith không còn sức lực nào để phản kháng.
Trong lòng Lý Nhã và Bắc Hà không khỏi nảy ra một suy nghĩ: 'Nếu mình là Kenan Smith, đối mặt với cú đấm này, e rằng cho dù dốc hết mọi thủ đoạn ra thì cuối cùng vẫn khó trốn khỏi kết cục bị đấm chết nhỉ?
Bắc Hà bắt đầu thấy sợ hãi và kính nể Lâm Bình hơn nữa. Lý Nhã thì âm thầm cắn răng, tự nhủ với lòng mình: 'Rôi có một ngày mình cũng sẽ bước vào Thần Cảnh, được như anh ta! "Phụt!"
Kenan Smith bị đập vào vách núi, phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này sắc mặt của ông ta vừa sợ hãi vừa trắng tái, sau đó là hóa thành nỗi phẫn hận phát ra từ tận xương tủy. Khi núi bắt đầu sạt lở, những hòn đá lớn cuồn cuộn đập xuống về phía Kenan Smith, ông ta giận dữ phát ra từng đợt sóng vô hình, làm tất cả những núi đá hay hoa cỏ cách ông ta mười mét đều vỡ tung, bụi phấn bay khắp trời!
Kenan Smith lau vết máu nơi khóe miệng đi, đứng dậy, bước từng bước một mà đi lên giữa bầu trời như đang đi trên cầu thang có thật, mắt nhìn thẳng vào Lâm Bình và nói: "Lâm Thanh Sơn, trước đây tạo chưa bao giờ thấy mày dùng quyền pháp này, tạo đã quá kiêu ngạo. Không biết quyền pháp này của mày tên gì?" "Tên gì à?" Ngoài mặt thì Lâm Bình vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt, nhưng khóe miệng anh thì hơi giật giật. Lúc trước chưa chịu nghĩ ra một cái tên ngầu lòi cho chiêu này, nước đi này anh muốn đi lại! "Quyền pháp này, tên là 'Đánh chớ'!" Lâm Bình khế cười. "Mồm mép quá nhỉ!" Kenan Smith hừ lạnh một tiếng: "Lúc trước là do tạo không đề phòng, giờ thì để xem quyền pháp không có tên này của mày có thể làm gì được tao!"
Vừa dứt lời thì Kenan Smith đưa tay ra làm động tác chộp lấy, cả đại điện của Cửa Vũ lập tức bắt đầu rung động không ngừng. Sau cùng, tòa đại điện mang phong cách Baroque ấy nhấc lên như bị bàn tay vô hình của Kenan Smith kéo lên! Rồi sau đó, Kenan Smith đột nhiên nắm chặt tay, cả tòa đại điện của Cửa Vũ nổ tung, hóa thà vô số mảnh vỡ có lớn có nhỏ rồi hình thành những cơn gió lốc cuốn đầy cát bụi mà đánh úp về phía Lâm Bình với uy lực đầy mạnh mẽ, dường như bên trong mỗi một hạt bụi đều ẩn chứa một mối đe dọa chí mạng!
Kenan Smith bắt đầu hành động, ông ta bước một bước ra, đồng thời đưa một bàn tay lên, Ngay lúc đó, những nguồn năng lượng trong đất trời đều như sôi trào lên theo bàn tay ông ta rồi tranh nhau tụ về phía nó. Lần này Kenan Smith không vận dụng chân nguyên trong cơ thể mà ngưng tụ năng lượng trong đất trời để tạo nên một dấu tay khổng lồ. Ông ta nhẹ nhàng vung tay lên, dấu tay khổng lồ ấy lập tức cuốn lên những cơn gió dữ dội, chỉ riêng những cơn gió này thôi đã đủ để kéo một người bình thường vào trong, dằn xé làm trăm mảnh. "Vẫn chưa đủ!" Kenan Smith hừ lạnh một tiếng. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để ủng hộ team nha !!!
Ông ta lại nắm chặt tay lại, dấu tay to lớn ấy bắt đầu cô đọng lại thành thực chất. Kenan Smith muốn áp súc năng lượng trong đất trời, đợi đến lúc nó áp súc đến mức không thể nào nén lại được nữa sẽ bộc phát ra một lực nổ rất mạnh. Trong một không gian nhỏ thế này, nói không chừng lực nổ ấy có thể sánh bằng uy lực của một vũ khí hạt nhân cỡ nhỏ cũng chưa biết chừng!
Còn về cơn gió lốc vừa rồi, Kenan Smith tạo ra chỉ để quấy nhiễu Lâm Bình mà thôi.
Những ai mới chỉ là Tông Sư Hóa Cảnh sẽ không thể sống sót được khỏi cơn lốc ấy, nhưng đây lại là Lâm Bình, một người vô cùng mạnh trong số các cường giả Thần Cảnh, đương nhiên Kenan Smith biết có thể nó chỉ làm đối phương dè chừng được một chút mà thôi. Muốn dựa vào cơn lốc đó để giết Lâm Bình là chuyện không thể.
Vì vậy, dấu tay được ông ta áp súc đến mức cùng cực từ năng lượng của đất trời này mới là đòn quyết định cuối cùng của ông ta.
Một lát sau. "Xong!" Kenan Smith cười phá lên.
Lúc này đây, dấu tay khổng lồ chỉ chứa mỗi năng lượng trong đất trời ấy đã bị ông ta nén lại chỉ còn bằng kích cỡ của ba bốn bàn tay bình thường. Như vậy, chính là một sự ngụy trang tốt nhất!
Có thể Lâm Thanh Sơn sẽ chỉ cho rằng ông ta đang đánh một chưởng mà thả lỏng cảnh giác, bắt đầu chủ quan. Một khi Lâm Thanh Sơn cản dấu tay này từ phía trực diện, anh ta tuyệt đối sẽ đối mặt với cái chết!
Tuy nhiên, vào lúc này, bóng người của Lâm Bình thấp thoáng giữa cơn gió lốc đầy cát bụi ấy, sau đó anh chậm rãi bước ra ngoài, ung dung thong thả như chỉ đang đi dạo vậy!
Lâm Bình nhếch mép nghiền ngẫm cười và nói: "Ông tưởng ông là người duy nhất có thể áp súc năng lượng của đất trời trong vòng một thời gian ngắn à?". Thấy cảnh tượng này, đồng tử của Kenan Smith lập tức co rút lại, không chỉ vì Lâm Bình đã nhìn thấu thủ đoạn của ông ta mà còn vì một quả cầu thủy tinh nhỏ mà Lâm
Bình đang cầm trong lòng bàn tay!
Không phải! Đó không phải quả cầu thủy tinh nào cả, mà là quả cầu được áp súc hoàn toàn từ năng lượng trong đất trời, giống hệt như của ông ta.
Quả cầu ấy chỉ lớn bằng một quả đấm nhưng Kenan Smith lại có cảm giác uy lực của nó còn vượt qua cả quả b nguyên tử trong tay ông ta.
Kenan Smith thay đổi sắc mặt ngay lập tức!