Chương 59: Đường Thanh Tâm, bù lại chuyện năm năm trước chưa làm
“Cô thử đoán xem, tôi muốn làm gì?”
Lâm Bình đi đến trước mặt Đường Thanh Tâm, ánh mắt của Lâm Bình rơi vào trên gương mặt xinh đẹp của Đường Thanh Tâm, lạnh nhạt hỏi.
Đường Thanh Tâm lùi lại một bước.
Quá mức áp sát, thậm chí khiến cho Đường Thanh Tâm cảm nhận được loại hoocmon nam tính trên người Lâm Bình, làm cho Đường Thanh Tâm có phần khó chịu. Chỉ là cô ta lùi lại một bước, Lâm Bình lại đi lên một bước.
Đường Thanh Tâm muốn lùi lại, thế nhưng cô ta phát hiện ra, phần lưng của cô ta đã chống đỡ lên cửa sổ sát mặt đất.
Không còn đường lui nữa.
Trong chớp mắt, sắc mặt của Đường Thanh Tâm càng thêm lạnh giá hơn.
Thậm chí trên mặt cô ta còn xuất hiện vẻ giận dữ.
Không phải tức giận với Lâm Bình, mà là tức giận với chính bản thân mình.
Đối mặt với Lâm Bình, cô ta thế mà lại liên tiếp lùi về sau.
Điều này tương đương với việc cô ta đem chính mình đưa vào thế yếu.
Rơi vào bên phía bất lợi. “Anh đã làm gì Tôn Huy Tuấn?”
Đường Thanh Tâm hít sâu một hơi, cưỡng ép cho chính mình tỉnh táo lại, cô ta ngước mắt, ánh mắt nhìn thẳng Lâm Bình, trong ánh mắt đó tràn ngập lạnh lẽo.
Vấn đề này khiến cô ta tò mò, đồng thời cũng lo lắng.
Tôn Huy Tuấn phải người đi giết Lâm Bình.
Cho dù có thành công hay không, chắc hẳn đều sẽ có tin tức báo cho cô ta.
Thế nhưng, bên phía Tôn Huy Tuấn lại không có tin tức gì truyền đến.
Lâm Bình lại đến đây.
Điều này khiến cho Đường Thanh Tâm có một loại dự cảm rất không tốt. “Giết
Lâm Bình bình tĩnh nói.
Cái gì?
Tôn Huy Tuấn chết rồi?
Đồng tử trong đôi mắt đẹp của Đường Thanh Tâm co rụt lại.
Bên dưới lớp áo choàng tắm, cơ thể mềm mại kia không nhịn được, hơi run rẩy.
Lâm Bình giết chết Tôn Huy Tuấn, hiện tại anh lại đến tìm cô ta.
Giờ phút này đây, đôi bàn tay trắng nõn như ngọc của Đường Thanh Tâm không nhịn được, siết chặt thành nằm đấm.
Thế nhưng, ánh mắt cô ta vẫn nhìn thẳng về phía Lâm Bình, lạnh lùng hỏi: “Vì thế, bây giờ anh đến đây để giết tôi?” “Trong tòa nhà này, bốn phía đều là camera an ninh, nếu như tôi chết rồi, anh tuyệt đối không thoát được liên quan.”
Suy nghĩ của Đường Thanh Tâm vẫn rất tỉnh táo. Cố gắng tìm kiếm ưu thế cho chính mình.
Muốn một lần nữa nắm vững tiết tấu trong lòng bàn tay.
Thế nhưng, sau khi nghe cô ta nói như vậy, Lâm Bình lại lắc đầu, từ tốn nói: “Hiện tại, nếu như tôi muốn giết cô, đừng nói là những camera an ninh kia, cho dù là ngay trước mặt mọi người trong thế giới này, tôi tự mình ra tay, ai có thể làm khó dễ được tôi? Chẳng qua, nếu để cho cô chết một cách dễ dàng như vậy, quá lời cho cô rồi” “Hơn nữa, cái túi da này của cô còn rất dễ nhìn, một thứ đẹp như thế lại để tôi tự tay phá hủy, đây chẳng phải là có phần đáng tiếc à?” “Tôi không thích làm loại chuyện quá tàn nhẫn.
Lâm Bình đưa tay ra, nhẹ nhàng nâng cằm của Đường Thanh Tâm lên, chậm rãi nói.
Thế nhưng nếu như câu nói này bị kẻ địch của Lâm Bình nghe thấy, chắc chắn bọn họ sẽ ngạc nhiên không thôi, thậm chí còn không nhịn được mà nói tục. “Lâm Thanh Sơn” thống soái biên giới phía bắc, thế mà lại nói, anh không thích làm loại chuyện quá tàn nhẫn.
Như vậy nhiều kẻ địch chết ở biên giới phía bắc, chẳng phải là oan đến mức không thể oan hơn à?
Đối mặt với việc Lâm Bình vươn tay ra, Đường Thanh Tâm muốn né tránh.
Thế nhưng cho dù cô ta có né tránh như thế nào, Đường Thanh Tâm phát hiện, ngón tay của Lâm Bình giống như bóng với hình, căn bản không thể tránh được.
Đường Thanh Tâm dứt khoát không né tránh nữa.
Tùy ý để Lâm Bình nâng cầm của mình lên.
Thế nhưng cô ta lại châm chọc nói: “Chẳng phải anh đã nói, cơ thể của tôi không có bất kỳ một lực hấp dẫn nào với anh à? Vậy bây giờ anh đang làm gì đây?”
Lâm Bình khẽ cười. “Nếu như năm năm trước, cô thiết kế hãm hại tôi, vì thế mà tôi phải vào tù, như vậy hôm nay, tôi bù lại chuyện năm năm trước chưa làm, để nó trở thành sự thật, cô cảm thấy như thế nào đây?”
Sau khi nói xong, lúc đầu, Lâm Bình vốn không có động tác dư thừa nào, lại đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nhàng kéo nút thắt của áo choàng tắm của cô ta.
Trong lúc nhất thời, chiếc áo choàng tắm màu trắng như tuyết của Đường Thanh Tâm bung ra. “Anh..
Đồng tử của Đường Thanh Tâm lại một lần nữa co lại. Cô ta vội vàng đưa tay khép áo choàng tắm lại.
Trên gương mặt xinh đẹp kia lạnh lẽo đến đỉnh điểm.
Nhưng rất nhanh, trên gương mặt xinh đẹp kia của Đường Thanh Tâm lại nở một nụ cười mỉa, nụ cười này rất châm chọc. “Tôi còn cho rằng anh có bao nhiêu bản lĩnh, thì ra cũng chỉ như thế mà thôi.” Đường Thanh Tâm cười khẩy, nói. Nhớ đọc truyện trên Tamlinh247.vn để *ủng hộ team nha !!!
Sau đó cô ta buông tay ra.
Lại một lần nữa để cho áo choàng tắm rơi xuống. “Anh có gan thì đến đi, tôi không phản kháng”
Ý cười châm chọc trên mặt Đường Thanh Tâm càng sâu hơn.
Nếu như Lâm Bình thật sự dám ra tay với cô ta, như thế cô ta sẽ nắm được nhược điểm của Lâm Bình.
Mà không phải giống như bây giờ, cô ta không nhìn thấu được Lâm Bình.
Luôn luôn rơi vào thế bị động.
Thế nhưng khi Đường Thanh Tâm buông áo choàng tắm ra, đối mặt với cơ thể mềm mại đủ khiến cho vô số người đàn ông điên cuồng của Đường Thanh Tâm, Lâm
Bình lại làm như không thấy. “Cô còn nhớ câu tôi đã từng nói không? Ở trong mắt tôi cô không khác gì gái điểm cả.” “Trước kia, cô còn có thể xem như một đóa hoa giao tiếp cao cấp, chỉ bán nghệ chứ không bản thân, nhưng hiện tại xem ra cũng không khác gì gái điểm.
Lâm Bình khẽ cười nói, sau đấy anh lùi lại mấy bước. “Lần sau, nếu như còn muốn tìm người đến ám sát tôi, nhớ phải tìm một sát thủ nổi tiếng thế giới nhé, có lẽ còn tạo thành xíu uy hiếp với tôi, nếu không thì chỉ có thể đi tìm đường chết mà thôi.” “Bởi vì cái gọi là quá tam ba bận, tôi cho cô thêm hai cơ hội nữa, sau hai lần nữa, chính là lúc chúng ta nên thanh toán xong
Sau khi nói xong, Lâm Bình xoay người, đối với cơ thể đẫy đà hoàn mỹ kia của Đường Thanh Tâm, Lâm Bình không có một xíu lưu luyến nào, cất bước rời đi.
Chẳng qua lúc anh đi đến cửa, lại lấy một chiếc bút ghi âm từ trong túi quần ra. “Nội dung bên trong này, có lẽ cô nên nghe.”
Nói xong, Lâm Bình không quay đầu lại, cứ thế ném cho cô ta.
Chiếc bút ghi âm kia, xẹt qua một hình vòng cung trên không trung, chuẩn xác rơi vào trong tay của Đường Thanh Tâm.
Nếu hai nhà họ Đường – Tôn các người đã hợp thành một thể, bên ngoài công kích, uy hiếp đã có, bên trong cũng nên châm ít lửa.
Như thế mới thú vị.
Sau đó Lâm Bình lại một lần nữa sải bước rời đi, rời khỏi căn phòng ngủ bên trong phòng làm việc của Đường Thanh Tâm.
Biến mất khỏi tầm mắt của Đường Thanh Tâm.