Chương 604: Không biết xấu hổ, ta thích!
Sau khi nhận ra, sát ý của đám người Colton Spielburg lại hiện lên.
Nếu không tiêu diệt Lâm Thanh Sơn thì đây sẽ là mối uy hiếp rất lớn với nước Mỹ.
Tâm tư Colton Spielburg xoay chuyển, quay về phía bốn người Diêu Vũ Lan: "Mọi người, chúng ta bắt tay lại giết chết Lâm Thanh Sơn có được không? "Tên Lâm Thanh Sơn này có thù tất báo, hơn nữa anh ta còn rất mạnh, một mình anh ta có thể đấu lại với mấy vị thần cảnh liền, nếu mấy người đã kết thù với anh ta mà không tiêu diệt anh ta, đối với mấy người mà nói là uy hiếp rất lớn."
Nghe vậy, sắc mặt bốn người Diêu Vũ Lan, Phùng Tu Trúc, Tiêu Sơn và Huyền Hồng lại càng khó coi.
Họn họ cứ cho rằng chỉ cần vào xã hội hiện đại thì có thể làm gì cũng được. Cho dù gặp cường giả trên trái đất cũng cũng có thể dễ dàng đánh bại, căn bản chẳng sợ gì cả.
Nhưng bọn họ không ngờ, bọn họ mới tới đã gặp phải Lâm Thanh Sơn, một phát đập vỡ hết kiêu ngạo và tự tin của bọn họ.
Bốn người Diêu Vũ Lan nhìn nhau.
Thấy được sự trầm trọng trong mắt người kia.
Lâm Thanh Sơn quá mạnh, khiến bọn họ cảm thấy bị uy hiếp.
Nhưng cũng bởi vậy, bọn họ không dám ra tay với Lâm Thanh Sơn.
Dù sao bọn họ cũng cảm nhận được, Lâm Thanh Sơn tuy mạnh nhưng đánh với họ luôn không ra sát chiêu.
Nếu bây giờ đánh tiếp, chọc giận Lâm Thanh Sơn thì biết đầu Lâm Thanh Sơn giận thật. Đến lúc đó sẽ thật sự ảnh hưởng đến tính mạng bọn họ.
Trong nháy mắt, bốn người Diêu Vũ Lan do dự không ngừng.
Ngay cả Huyền Hồng luôn kêu gào đòi chém giết Lâm
Thanh Sơn để rửa sạch nhục nhã của mình cũng không bày tỏ xúc động.
Thấy bốn người Diêu Vũ Lan do dự, giọng Colton Spielburg lại truyền đến: "Không cần phải lo lắng đến Hà Nguy Nhiên, đến lúc đó phải một người đi cầm chân ông ta." "Sáu người chúng ta đấu với Lâm Thanh Sơn, chỉ cần mọi người ra tay hết sức, khả năng chiến thắng vô cùng lớn, cơ hội tốt như vậy rất hiếm" "Nếu bỏ lỡ sẽ không có làn hai." "Mong mọi người mau ra quyết định!"
Thế nhưng sau khi Colton Spielburg nói xong, khóe miệng Lâm Bình lại càng có ý châm chọc. "Ngài Spielburg, ngài không cần nói nhiều như vậy, nếu bọn họ còn không biết điều, dám ra tay với tôi thì tôi sẽ không hạ thủ lưu tình nữa. Dù có liều mạng làm mình bị thương thì tôi cũng phải giết một hai người trong đó" "Ngài khuyên họ không khác gì dụ họ tìm đường chết cả."
Lâm Bình cười lạnh.
Mặc dù Lâm Bình không hiểu về 'thuật luyện thần' mà Yêu Yêu đưa cho lắm. Nhưng cũng biết đôi chút về tinh thần lực. Tuy không nhiều nhưng anh vẫn hiểu.
Anh không biết Colton Spielburg định nói gì với đám Diêu Vũ Lan. Nhưng anh ta dùng tinh thần lực để truyền âm thì Lâm Bình vẫn cảm nhận được.
Quả nhiên lời nói này của Lâm Bình khiến sắc mặt Colton Spielburg vô cùng khí coi.
Sắc mặt Diêu Vũ Lan, Phùng Tu Chân, Tiêu Sơn và Huyền Hồng cũng tái mét. "Lâm Thanh Sơn! Trả 'Bạc Vũ lại cho tôi! Như vậy chúng tôi sẽ rời đi, không gây khó dễ cho anh nữa, như nào?"
Cuối cùng Tiêu Sơn đứng dậy, thấp giọng nói. "Cái thương này tên là 'Bạc Vũ'?" L Ủng hộ team chúng* mình bằng cách theo dõi truyện tại Tamlinh247.vn
Nghe thế Lâm Thanh Sơn nhấc cây thương màu bạc dài hơn hai mét ở trong tay lên, khóe miệng gợi lên nụ cười lạnh. "Không sai."
Tiêu Sơn trầm giọng nói, nhất định phải lấy lại Bạc Vũ.
Ngoài ý muốn của Tiêu Sơn, sau khi anh ta nói xong, Lâm Bình lại lắc lắc đầu: "Tên không hay!"
Tiêu Sơn:
Có hay hay không liên quan gì đến anh!
Đó là của tôi!
Lại nói, ai bảo không hay! Rõ ràng là rất hay! "Muốn không?"
Tiêu Sơn chưa kịp mở miệng, Lâm Bình lại hỏi: "Phải làm sao anh mới trả lại cho tôi?"
Sắc mặt Tiêu Sơn hơi động. "Không, bây giờ nó ở trên tay tôi thì nó là của tôi. Vậy nên nếu anh muốn thì phải là tôi 'cho' anh chứ không phải tôi 'trả' anh, mỗi thế mà cũng không rõ?" Lâm Bình nhàn nhạt nói.
Lúc này...
Diêu Vũ Lan: ".."
Phùng Tu Trúc: ".
Huyền Hồng: "...
Colton Spielburg:
Và cả Hà Nguy Nhiên đứng bên cạnh Lâm Bình cũng hơi giật giật khóe miệng. "Nhóc con, anh như vậy cũng không khỏi quá không biết xấu hổ đi?"
Hà Nguy Nhiên không nhịn được nói. Hà Nguy Nhiên vừa nói lời này, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía ông, biểu thị: "Người tốt, đây là người tốt!" "Không ngờ ông ta thế mà lại cùng một đám với Lâm Thanh Sơn, vậy mà còn nói lời công bằng!" "Ông ơi, nếu Lâm Thanh Sơn trả lại 'Bạc Vũ' cho tôi, tôi nhất định sẽ cảm tạ ông ngàn lần trong lòng"
Tiêu Sơn cảm động trong lòng một phen. Nhưng mà, sau đó Tiêu Sơn lại sợ ngây người.
Chỉ thấy Hà Nguy Nhiên im lặng một lúc lại nói: "Nhưng mà tôi thích!"