Nghe được câu hỏi của Lâm Bình.
Bốn người của hội Diêu Vũ Lan đều có chút do dự gì đó.
Những chuyện như thế này, đương nhiên là liên quan đến bí mật riêng ở trong giới võ đạo.
Nhưng mà trước đó Lâm Bình trả lời cho bọn họ nhiều câu hỏi như thế, Lâm Bình bây giờ lại chỉ hỏi bọn họ mỗi vấn đề này thôi, nếu như chỉ có thế này mà bọn họ không trả lời được cho Lâm Bình thì bọn họ đúng là những người quá mức không trượng nghĩa rồi.
Dù chỉ là trao đổi lợi ích với nhau thôi, thì bọn họ cũng phải trao đổi một thứ gì đó thật đáng giá mới được.
Lúc này.
Diêu Vũ Lan rất lo lắng tên Huyền Hồng này có vẻ thành tâm muốn làm bạn tốt với Lâm Thanh Sơn, có khi nào tên não phẳng này lại đem toàn bộ những thứ cơ mật kể hết với Lâm Thanh Sơn hay không.
Vì vậy cho nên, Diêu Vũ Lan đã chặn họng Huyền Hồng ngay trước khi ông ta kịp mở miệng:
“Ở bên trên Thần cảnh thì được gọi là Chân Thần!”
“Mà ở thế giới của chúng tôi, thật ra có thể gọi là ngụy thần, giả thần, đương nhiên cũng có thể gọi là một nửa của thần cảnh, chỉ là cái danh xưng này nghe chả hay hò gì lắm, cho nên, những người đã tu vi đến cảnh giới này ở trong thế giới của chúng ta sẽ được gọi là thần cảnh, mà những thần cảnh nào nắm rõ được nguồn gốc căn nguyên thì chính là chân thần!”
“Sự khác biệt giữa thần cảnh và chân thần, chính là ở bên trên của nguồn gốc căn nguyên, chỉ khi có được nguồn gốc căn nguyên, mới được xem là một chân thần chân chính, hay còn được gọi là chân thần chi cảnh, đồng thời cũng được gọi là căn nguyên chi cảnh.”
“Mà nguồn gốc căn nguyên, là quy phạm quy tắc nơi tồn tại của võ đạo, chỉ có nắm giữ được lực tinh thần trong tay và tu luyện đến một bước nhất đinh, hiểu rõ về tinh thần lức, cũng đạt được cảnh giới cao nhất của sự tỉ mỉ, mới có thể hiểu rõ và nắm bắt được nguồn gốc căn nguyên.”
"Về việc cái gọi là nguồn gốc căn nguyên là gì? Làm sao chúng ta có thể hiểu được nguồn gốc căn nguyên? Ta vẫn chưa hiểu lắm, cụ thể là thế nào vẫn chưa rõ ràng."
Diêu Vũ Lan mở miệng giải thích một tràng cho Lâm Bình nghe.
Nhưng cũng chỉ nói đến đoạn mở đầu rồi dừng lại.
Về việc cô ta thật sự chẳng hề hiểu rõ cái gì là nguồn gốc căn nguyên, cô ta vẫn không nói rõ ràng với Lâm Bình, mà Lâm Bình cũng không rỗi hơi đi so đo hay bắt bẻ.
Những chuyện tối mật liên quan đến bí mật của võ đạo, muốn vừa quen biết đã bắt đối phương mở mồm kể huỵch toẹt ra hết cho anh nghe là chuyện không tưởng, cho nên Lâm Bình cũng không có gấp gáp trong khoảng thời gian ngắn như vậy, để sau này có cơ hội từ từ moi móc thông tin từ trong miệng của bọn họ cũng chẳng sao.
Nhưng ít ra, Diêu Vũ Lan cũng đã để lộ ra cho anh biết một tin tức vô cùng quan trọng.
Đó chính là, lực tinh thần phải càng mạnh hơn.
Hơn nữa, trong khi tu luyện để ngày càng mạnh hơn, cần phải nắm rõ lực tinh thần trong lòng bàn tay, phải tu luyện vô cùng cẩn thận cho tới khi đạt được một cảnh giới tỉ mỉ nào đó.
Đó là điều kiện tiên quyết.
Nghĩ đến chuyện này.
Lâm Bình đột nhiên hiểu ra một chuyện, đó là tại sao Yêu Yêu lại đưa cho anh một cuốn sách liên quan đến việc tu luyện Lực tinh thần “Bí quyết luyện thần” rồi.
Bí quyết luyện thần?
Nghĩ đến Bí quyết luyện thần, đáy mắt Lâm Bình bỗng nhiên động đậy.
Anh lại hướng về phía Diêu Vũ Lan hỏi một lần nữa: “Cô nói muốn nắm bắt được căn nguyên nguồn gốc thì phải có lực tinh thần cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa còn phải nắm chắc lực tinh thần trong lòng bàn tay, phải tu luyện đến một mức độ vô cùng tỉ mỉ nào đó, vậy thì, mọi người đều có công pháp chuyên tu tinh thần lực sao?”
Câu hỏi vừa được Lâm Bình nói ra.
Nhất thời.
Đã khiến cho gương mặt của cả bốn người Diêu Vũ Lan, Phùng Tu Trúc, Tiêu Sơn và Huyền Hồng đều buốn sắc.
Lần này, không cần đợi Diêu Vũ Lan lên tiếng, Huyền Hồng đã không nhịn được nữa mà mở miệng nói: “Lực tinh thần đúng là có cách luyện, có mà không có, nhưng dù cho cậu có đem cả bốn người chúng tôi cùng bán đi rồi, cũng không thể đủ được để đổi công pháp tu luyện lực tinh thần về đây.”
“5 đại tiên đảo của chúng tôi, nghe nói chỉ có một truyền nhân của đại tự trung tâm bên kia mới có thể chạm tới cảnh cửa tu luyện chân chính của tinh thần lực, còn chúng tôi đều không có đâu.”
“Lực tinh thần của chúng tôi chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân mình mà tu luyện, mà nuôi dưỡng, cùng với một tí báu vật của đất trời có ích cho việc làm lực tinh thần mau lớn mạnh thôi.”
Đối với việc Huyền Hồng nói ra những lời như thế này, Diêu Vũ Lan và ba người còn lại đều nhìn ông ta chằm chằm, nhưng không hề nói ra câu nào cả.
Dù sao thì bất kể trước đó Diêu Vũ Lan nói mấy vấn đề liên gì đó liên quan đến căn nguyên nguồn gốc, hay là vấn đề lực tinh thần gì đó mà Huyền Hồng vừa mới nói xong.
Tuy nói rằng bọn họ ở lâu năm trên mấy đại tiên đảo, nhưng cũng không ai hiểu rõ hết được những thứ đó cả.
Nhưng ở trong cường giả thần cảnh thì nó cũng không được xem là bí mật gì quá lớn.
Dù có nói ra thì cũng chả sao đâu.
Mà lúc Lâm Bình nghe được mấy lời nói này của Huyền Hồng xong, sắc mặt không hề thay đổi nhưng trong lòng lại đang dậy sóng.
Đến cả bốn người Diêu Vũ Lan, Huyền Hồng, Tiêu Sơn, Phùng Tu Trúc cũng đều không hề nắm giữ được pháp môn tu luyện của lực tinh thần sao?
Hơn nữa nghe bọn họ nói mấy ý này xong, cứ giống như ở trong năm đại tiên đảo, ngoại trừ đại tự ở ngoài ra thì không còn bất kỳ một ai khác trong bốn đại tiên đảo còn lại có thể có pháp môn tu luyện của chuyên môn về lực tinh thần nữa?
Chỉ với những thứ đó thôi cũng đã đủ để chứng minh được một việc rằng lực công pháp tu luyện của lực tinh thần là một thứ gì đó vô cùng trân quý!
Thật sự có thể gọi là... báu vật vô giá đó...!
Thế nhưng Yêu Yêu lại tùy ý đem báu vật vô giá đó, đem cuốn “bí quyết luyện thần” cho anh!!
Mà chuyện này lại khiến cho Lâm Bình nghĩ đến chuyện trước kia anh mất võ giả đó, người người đều có thể có được công pháp tu luyện lực tinh thần.
Mà nhìn thấy cái bộ dạng tùy ý đó của Yêu Yêu, Lâm Bình còn nghĩ rằng cuốn “Bí kíp luyện thần” mà Yêu Yêu cho anh kia chẳng qua chỉ là một cuốn công pháp luyện lực tinh thần hết sức bình thường ai ai cũng có, muốn cho ai thì cho thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!