Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

“Ha ha ha!” Lý Thiên Thành giận quá hóa cười: “Chàng trai trẻ, cậu ngông cuồng như thế, phóng mắt khắp toàn bộ đất Hải Châu này, không tìm ra được người thứ hai.” “Không biết tốt xấu như thế, rốt cuộc cậu đã khiến tôi được mở rộng tầm mắt

Ánh mắt của Lý Thiên Thành nhìn chằm chằm vào

Lâm Bình, trong mắt ông ta dấy lên lửa giận.

Cho dù là ai nghe thấy lời uy hiếp như thế, sau năm phút sẽ tiến con trai mình lên đường, đều không thể bình tĩnh được.

Dù cho là người có hàm dưỡng tốt đến mấy cũng bị chọc giận. “Tôi chính là có một không hai.”

Lâm Bình thản nhiên nói.

Đừng nói là Hải Châu, cho dù phóng tầm mắt ra khắp cả nước này, thậm chí là ra toàn cả thế giới, có mấy người sánh được với anh.

Lâm Bình chỉ đang nói ra một sự thật, nhưng nghe vào trong tai người khác thì lại biến thành vô cùng cuồng vọng. “Con mẹ nó, cậu cũng không soi mặt vào trong nước tiểu nhìn xem chính mình là ai, lại dám ở chỗ này phát ngôn bừa bãi như thế?” “Cậu là cái thá gì chứ?” “Hôm nay là tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Lý, biết điều một chút, nhanh chóng biến khỏi đây, nếu không..

Đúng lúc này, người phụ trách nhóm vệ sĩ mà Lý Nguyên Tùng mời tới cũng đã đi đến đây, lúc anh ta nói đến chỗ này, dùi cui điện trong tay anh ta bỗng nhiên phát ra một tiếng “tách tách” của dòng điện, mang theo uy hiếp rất lớn.

Không chỉ như thế người đội trưởng đội bảo vệ này còn có thân hình hơn một mét tám, một thân cơ bắp cường tráng, bước đi rất có khí thế, có chút từ trên cao nhìn xuống Lâm Bình.

Theo như anh ta thấy, đây là một cơ hội rất tốt để nâng cao danh tiếng của anh ta.

Nơi này có rất nhiều nhân vật quyền quý của Hải Châu.

Không thiếu một số người có giá trị bản thân mấy chục tỷ, thậm chí là phú ông nghìn tỷ, tổng giám đốc hay người cầm quyền của công ty lớn gì đó.

Nếu như anh ta biểu hiện tốt, có thể lưu lại một ấn tượng khắc sâu cho mấy người này. Đối với sự phát triển trong tương lai của anh ta mà nói, là rất tốt.

Nói không chừng, có người cảm thấy anh ta hữu dũng hữu mưu, có thể làm được việc lớn, đưa ra điều kiện đãi ngộ vô cùng tốt, điều anh ta đến bên người, việc này không phải là không có khả năng.

Nhưng đối với người đội trưởng đội bảo vệ này, Lâm Bình chỉ liếc thoáng qua anh ta, khẽ lắc đầu, sau đó thu hồi tầm mắt.

Cùng lúc đó, Chu Thanh lại bước ra. “Sao thế, một cô nhóc cũng dám ra mặt xen vào chuyện của người khác à?” Đội trưởng đội bảo vệ nhìn thấy Chu Thanh đi về phía mình, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén.

Tư thể hiện ngang của Chu Thanh không thuộc về loại hình mảnh mai, yếu đuối, nhưng nếu như nhìn kỹ, sẽ phát hiện cô ấy là một cô gái rất xinh đẹp, khiến cho người ta càng nhìn lại càng bị Chu Thanh thu hút.

Bởi vậy, đối với Chu Thanh, ngôn từ của đội trưởng đội bảo vệ vẫn còn tương đối khách sáo. “Không thể bôi nhọ Thanh Sơn, người bôi nhọ chắc chắn phải chết!” “Chẳng qua nể tình anh ở dưới tình huống chẳng biết gì, dùng vả miệng để trừng phạt anh!”

Chu Thanh đi đến trước mặt đội trưởng đội bảo vệ, nhẹ nhàng nói.

Giọng nói rất trong trẻo, lạnh lùng, nhưng lời này vừa nói ra, đội trưởng đội bảo vệ lại không nhịn được, bật cười thành tiếng. “Vả miệng ư?” “Chỉ bằng dáng vẻ yếu đuối này của cô à, theo như tôi thấy, đánh ở trên mặt, đoán chừng không đau không ngứa, nói là vuốt ve còn tạm chấp nhận được. "Ha ha ha."

Đội trưởng đội bảo vệ cười mỉa một tiếng: “Đừng cho rằng cô là phụ nữ thì có thể ăn nói ngông cuồng không chút kiêng kỵ nào như thế, cô nên nhanh chóng rời đi, hôm nay, nếu ai dám phá hỏng tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Lý, tôi nhất định sẽ khiến cho kẻ đó đẹp mặt.

Sau khi nói xong, đội trưởng đội bảo vệ khua dùi cui điện trong tay ra trước mặt Chu Thanh, dùi cui điện này lại một lần nữa phát ra tiếng "tách tách” của dòng điện, khiến cho da đầu của người ta tê dại. “Thế nào, nhóc con, tôi khuyên cô vẫn nên nhanh chóng tránh đi. “Cơ thể mềm mại này của cô, không chịu được một cú đánh của tôi đầu.

Sau khi đội trưởng đội bảo vệ nói xong, anh ta muốn đẩy Chu Thanh sang một bên.

Đương nhiên đội trưởng đội bảo vệ này cũng có chút lòng riêng, tay của anh ta cố tình hướng về nơi ngạo nghễ của Chu Thanh.

Sắc mặt của Chu Thanh đột nhiên trở nên lạnh lùng, ngay trong nháy mắt đội trưởng đội bảo vệ ra tay, “bốp” một tiếng, một âm thanh vang dội vang lên.

Theo đó là một tiếng hét thảm, ở trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, đội trưởng đội bảo vệ trực tiếp bị một cái tát của Chu Thanh đánh bay ra ngoài, cả người anh ta đập vào bàn ghế, xô đổ rất nhiều ghế xuống.

Sau khi anh ta rơi xuống đất, “phụt” một tiếng, người đội trưởng đội bảo vệ kia trực tiếp hộc máu.

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, cảm thấy da đầu tê dại.

Một cô gái nhỏ nhắn như Chu Thanh, thế mà lại hung dữ như vậy?

Quan trọng nhất chính là, một cô gái nhìn có vẻ yếu ớt như vậy, lại có sức mạnh lớn đến thế?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Chu Thanh, lúc này ánh mắt của bọn họ đã thay đổi.

Nhất là lúc trước còn có ánh mắt ôm suy nghĩ bậy bạ, để mắt đến Chu Thanh, lúc này đều rối rít bỏ đi loại suy nghĩ bẩn thỉu đó.

Những bảo vệ khác nhìn thấy đội trưởng đội bảo vệ của mình bị một cái tát đánh bay ra ngoài, sắc mặt đều thay đổi. “Các cậu còn đứng ngày người ở đó làm gì? Nhanh bắt lấy bọn họ, đừng làm ảnh hưởng đến tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Lý

Đội trưởng đội bảo vệ che má phải sưng đỏ của mình, giọng nói mơ hồ không rõ, quát to lên. Ánh mắt của anh ta giống như muốn phun lửa, tranh thủ đứng dậy.

Anh ta nhất định phải dùng phương pháp tàn nhẫn nhất để trừng phạt người phụ nữ này. Nếu không hủy dung gương mặt kia của Chu Thanh, anh ta khó lòng phát tiết mối hận này.

Những bảo vệ khác, tuy trong lòng bọn họ e sợ Chu Thanh, nhưng thấy dù sao Chu Thanh chỉ là một người phụ nữ, mà bọn họ lại đông người.

Vì thế rối rít giơ gậy cao su, dùi cui điện trong tay mình lên, đi theo đội trưởng đội bảo vệ, muốn xông về phía Lâm Bình và Chu Thanh, bắt lấy hai kẻ ngông cuồng này.

Xung quanh, những vị khách quý đến dự tiệc nhìn thấy thế cũng lộ ra vẻ mặt hăng hái.

Đương nhiên, theo như bọn họ nghĩ, cho dù Chu Thanh có giỏi đánh nhau đến mấy, cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi.

Hơn nữa bốn phía đều là người to con, cô ấy có thể đánh được mấy người? Thậm chí trong lòng của không ít người còn ôm tính toán gì đó.

Suy đoán xem Chu Thanh có thể đánh được mấy người, lúc nào sẽ bị chế ngự?

Lúc này, Lý Thiên Thành lại một lần nữa lên tiếng: “Lâm Bình, nếu như hiện tại ở trước mặt mọi người, cậu nói xin lỗi tôi, tôi có thể không so đo, để cậu dẫn theo người của mình rời đi.

Theo như ông ta thấy, lần này, ông ta nắm chắc phần thắng trong tay.

Tuy ông ta cũng đã được nghe nói, lúc ở khách sạn Hoàng Đông, Lâm Bình ra tay quỷ dị, tất cả những người kia còn chưa đến gần anh, đều đã bị Lâm Bình đánh bị thương.

Thế nhưng dù sao đây cũng chỉ là tin đồn. Cập nhậ*t nhanh nhất trên Tamlinh247.vn

Ở đây ngoại trừ mấy con cháu của gia đình thượng lưu hạng hai, không có bao nhiêu người tận mắt nhìn thấy, chỉ coi đó là tin đồn vớ vẩn.

Trong lòng chưa chắc đã hoàn toàn tin tưởng.

Lý Thiên Thành nhìn thấy có nhiều vệ sĩ ở đây như thế, trong lòng ông ta đương nhiên là có tự tin tuyệt đối.

Chỉ là, dù sao hôm nay cũng là tiệc sinh nhật của ông ta, ông ta không muốn quá ầm ĩ, không muốn thấy máu.

Một khi thật sự xảy ra đánh nhau, làm không tốt sẽ phá hủy đi bữa tiệc sinh nhật của ông ta.

Loại tình huống hỗn loạn này, càng kéo dài lâu càng gây ra ảnh hưởng không tốt. “Ông tự tin như thế cơ à?” Lâm Bình lại một lần nữa cười khẽ. “Chẳng lẽ không đúng ư?” Lý Thiên Thành cười nói: “Hay là nói giống như trong tin đồn, một mình cậu có thể đánh ngã mấy chục người?” “Cho dù lùi một bước để nói, cho dù cậu và con nhóc kia thật sự có thể đánh thắng được mấy vệ sĩ này, nhưng cậu dám gây rối ở chỗ tôi, cậu cảm thấy ngài Chu sẽ bỏ qua tên đầu sỏ gây chuyện như cậu à?”

Đối với lời châm chọc của Lý Thiên Thành, Lâm Bình không để ý, anh chỉ đưa tay lên, lại một lần nữa nhìn thoáng qua đồng hồ, nhắc nhở: “Còn ba phút nữa." “Ngu xuẩn mất khôn.” Sắc mặt Lý Thiên Thành đột nhiên trầm xuống. “Tống cổ hai người này ra ngoài cho tôi.

Lý Thiên Thành ra lệnh cho những vệ sĩ kia.

Thấy cha mình có khí thế như vậy, Lý Nguyên Tùng cũng thở phào nhẹ nhõm, lúc này cũng theo đó nói: “Tống cổ bọn họ ra ngoài, bọn họ là những kẻ gây sự trước, nếu như còn dám đánh bị thương người, ngài Chu đương nhiên sẽ làm chủ cho chúng ta

Anh ta thậm chí còn đang mong đợi, Lâm Bình lại một lần nữa ỷ vào chính mình thân thủ tốt, to gan đánh bị thương những người bảo vệ này. Sau đó Lâm Bình sẽ bị Chu Kiệt bắt. Một khi để Chu

Kiệt ra mặt, tuyệt đối là có ý nghĩa khác.

Lý Nguyên Tùng vừa nói ra những lời này, Lý Thiên Thành cảm thấy rất hài lòng. Thằng nhóc này có tiến bộ. Thế mà biết lúc này nên nhắc đến Chu Kiệt.

Chẳng qua lúc này Chu Kiệt không ở bên ngoài, mà chính là đã sớm được Lý Thiên Thành sắp xếp vào bên trong khách sạn, chỉ là điều đó cũng không ảnh hưởng đến uy danh của Chu Kiệt. “Ngài Lý yên tâm!” Đội trưởng đội bảo vệ vội vàng đáp ứng. “Hai người không nghe thấy gì sao, ngài Lý bao hai người cút ra ngoài, nơi này không chào đón hai người.” Đội trưởng đội bảo vệ quát lên với hai người Lâm Bình và Chu Thanh.

Sau đó anh ta dẫn người đi thẳng đến chỗ Chu Thanh: “Đồ gái điểm thổi tha, con mẹ nó dám đánh ông đây, hôm nay ông đây không để yên cho cô.”

Sau khi nói xong, đội trưởng đội bảo vệ trực tiếp kích hoạt dòng điện ở mức cao nhất trên chiếc dùi cui điện của mình, anh ta muốn con tiện nhân này phải nếm thử mùi vị bị điện giật. Tiếp theo anh ta sẽ trừng trị Chu Thanh.

Chỉ là khi mấy chục vệ sĩ cầm dùi cui điện trong tay hướng về phía Lâm Bình và Chu Thanh thì một chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Một giây trước, đội trưởng đội bảo vệ còn có sắc mặt dữ tợn, trong nháy mắt đã cứng đờ.

Còn Lý Nguyên Tùng đang tràn đầy cười mỉa và đắc ý nhìn Lâm Bình, lúc này vẻ mặt anh ta cứng đờ ra.

Gần như những vị khách quý chú ý đến động tĩnh ở lối vào, lúc này đều trợn mắt há mồm.

Thời gian giống như dừng lại, toàn bộ khách sạn Thanh Bình rơi vào yên tĩnh chết chóc.

Bởi vì ở trước mặt những người vệ sĩ, ở trước mặt tất cả mọi người, một khẩu súng lục cứ thế đột nhiên xuất hiện, chỉ vào trán đội trưởng đội bảo vệ.

Họng súng đen ngòm chỉ thẳng vào đội trưởng đội bảo vệ.

Nhấn Mở Bình Luận