Cái này... cái này... cái này... vậy là đã thành công rồi sao?
Đứng nhìn sự việc diễn ra một lúc lâu sau, Ba Đen lớn mới lắp bắp nói được một câu.
Điều này thật đặc biệt, chưa từng xảy ra, Lâm Bình đã luyện thành công trong khoảng thời gian chưa đầy sáu giờ!
Vậy Lâm Bình có lĩnh hội được hết ý đồ của lão già Côn Bằng Thần Vương này không?
Cho dù là Ba Đen to lớn cũng khó có thể tin đó là sự thật được, nhưng sự thật này đang diễn ra ngay trước mắt, dưới lưỡi rìu cái khe rãnh sâu đó cũng đã xuất hiện, sát khí còn chưa tiêu tan hoàn toàn, tất cả đều cho thấy Lâm Bình Thần thực sự đã luyện thành công. Anh đã lĩnh hội được toàn bộ trận pháp.
Lúc này trong lòng của Mai Tuyết Lam cũng vô cùng phức tạp, có cả sự hâm mộ xen lẫn ghen tỵ, khinh ngạc xen lẫn hoang mang.
Tuy nhiên, cuối cùng, trên khuôn mặt của Mai Tuyết Lam vẫn hiện một nụ cười.
“Chúc mừng anh Lâm Bình, bây giờ anh đã luyện thành công căn bản của Côn Bằng Thần Vương và sức mạnh của anh đã tiến lên ở một cấp độ cao hơn!”
Mai Tuyết Lam bước tới và giơ tay lên chúc mừng, khuôn mặt cô cũng thây đổi, vui tươi hẳn lên.
“Cảm ơn rất nhiều.”
Lúc này, tâm trạng của Lâm Bình Thần cũng tốt hẳn lên, khuôn mặt lộ rõ nụ cười, vui vẻ đáp lại.
Sau đó.
Lâm Bình dậm nhẹ bàn chân lên mặt đất, năng lượng của trời đất xung quanh anh, giống như bị nuốt chửng hoàn toàn, hướng về phía Lâm Bình một cách điên cuồng hội tụ cả vào anh, cuối cùng nguồn năng lượng phong phú của trời đất đã trực tiếp hóa lỏng, tạo thành một mảnh năng lượng chất lỏng, dội thẳng vào cơ thể đầy máu của Lâm Bình.
Vết máu trên người Lâm Bình Thần biến mất hoàn toàn, trả lại cho anh một cơ thể sạch sẽ ban đầu.
Đồng thời, những vết sẹo trên người Lâm Bình Thần cũng đang hồi phục với tốc độ cực nhanh có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nhìn thấy những cảnh này, Mai Tuyết Lam càng thêm kinh ngạc.
Sức mạnh của Lâm Thiên Sách quả thực so với lúc trước còn đáng sợ hơn rất nhiều, trong phút chốc có thể tập hợp nguồn năng lượng của trời đất lớn như vậy, nhiều đến nỗi có thể hóa lỏng.
Quả thực, chỉ nghe qua thấy rợn cả ngươi.
Chỉ là.
Ngay sau đó, sắc mặt Mai Tuyết Lam liền thay đổi, cô ngạc nhiên nhìn cảnh tượng ngay trước mặt mình.
Không biết từ lúc nào, con Ba Đen lớn không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lâm Bình Thần, trên mặt con chó lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, lòng đầy đắc ý, đang tham lam hấp thụ khối năng lượng của trời đất vừa hóa thành khối chất lỏng mà Lâm Bình Thần dùng để rửa thân thể, nó cứ thế đứng cạnh Lâm Bình mà hưởng thụ nguồn năng lượng đó.
“Đúng là đồ không biết xấu hổ!”
Mai Tuyết Lam nghĩ vậy.
Và Lâm Bình Thần khi đó cũng đã phát hiện ra con Ba Đen to lớn đột nhiên lao đến bên cạnh mình và giật lấy nguồn năng lượng hóa lỏng từ người anh.
Lâm Bình Thần trong lòng vốn dĩ là muốn dùng chân đá con Ba Đen lớn to lớn kia bay ra ngoài.
Nhưng khi nghĩ lại, hôm nay, anh ta có thể thu được một nguồn sức mạnh lớn ở Phủ Cốc này là nhờ vào con Ba Đen lớn to lớn, sau khi nghĩ xong, Lâm Bình Thần trong lòng kìm nén ý muốn đá con Ba Đen lớn ra ngoài.
Cùng lúc đó, con Ba Đen lớn to lớn vốn dĩ vẻ mặt đầy hưởng thụ đang thích thú đột nhiên nhớ ra, nhìn Lâm Bình Thần với vẻ cảnh giác cao độ.
Nó phát hiện ra rằng Lâm Bình Thần không có động tác gì là có ya định đạp nó ra.
“Lẽ nào là do ông nội đây suy nghĩ quá nhiều?”
Con Ba Đen lớn lòng đấy nghi ngờ, lại liên tục liếc nhìn Lâm Bình vài lần, phát hiện Lâm Bình thật sự không hề có động tĩnh gì, cũng không nói từ chối, hay không muốn để nó hấp thu nguồn năng lượng của trời đất đã hóa lỏng đó.
Bây giờ con Ba Đen lớn dần dần thả lỏng cảnh giác với Lâm Bình Thần, và tiếp tục hấp thụ năng lượng chất lỏng đó một lần nữa, vẻ mặt nó đầy mãn nguyện.
Nhưng một lúc sau khi nguồn năng lượng đó dần kanj kiệt.
“Mau lên… mau lên.
Tại sao nó lại biến mất rồi?”
Con Ba Đen trông vẻ mặt có vẻ khó chịu.
“Tự mình tạo ra mà hưởng thụ.”
Lâm Bình Thần tức giận nói.
“Chết tiệt, nếu như không có ta, nếu như ngươi không lĩnh hội được Căn Nguyên Phủ Ý của lão già Côn Bằng, thì Kim Thân của ngươi cũng chỉ có chút thành tựu nhỏ bé, sao lại keo kiệt như vậy, đúng là đồ kém cỏi, không xứng đáng được lĩnh hội nó.”
Con Ba Đen to lớn chửi rủa.
“Đúng, đúng là tôi kém cỏi, kém cỏi giống như ngươi.”
Lâm Bình Thần nhẹ nhàng nhìn Ba Đen lớn nói.
“Gâu gâu!”
Đột nhiên, khi nghe thấy bốn chữ “kém cỏi như ngươi”, con Ba Đen lớn đột nhiên tức giận, nổi điên, quay đầu lại, chỉ trong nháy mắt, không ngờ một phát cắn chặt lấy cổ tay Lâm Bình Thần.
Tốc độ, nhanh vô cùng.
“Trời ơi, lại tiếp tục bị chó cắn.”
Vẻ mặt Lâm Bình Thần liền thay đổi.
Hơn nữa, lần này, con Ba Đen lớn là trực tiếp tát dùng miệng cắn lấy cổ tay Lâm Bình.
Trước đây, khi thân thể của Lâm Bình Thần còn nhỏ chư đạt được thành tựu nhỏ bé, con Ba Đen to lớn chỉ để lại một hàng dấu răng trên cánh tay Lâm Bình Thần.
Nhưng lúc này đây, nó cũng trực tiếp cắn Lâm Bình để lại một hàng dấu răng chó, tay của anh đẫm máu, phá vỡ Kim Thân đã đạt chút thành tựu của anh.
Ngay khi Lâm Bình đang chuẩn bị đánh con Ba Đen lớn, đạp cho nó một nhát bay thật xa, thì con Ba Đen lớn to lớn đó đột nhiên nhả tay anh ra, và nhanh nhẹn nhảy ra xa cách Lâm Bình hàng trăm mét, hình bóng nó xa dần khỏi tầm mắt anh.
Lâm Bình mặt tối sầm lại.
“Ta có nên đi tiêm ngừa vắc-xin phòng bệnh dại không? Hàng năm một con Ba Đen lớn như ngươi có đi tiêm phòng không?”
Lâm Bình Thần tức giận nói.
Nhìn vào đôi mắt to đen đang ở trùng trừng của con Ba Đen lớn, trong lòng có chút khó chịu.
“Tiểu tử thối, ngươi còn dám mắng ông nội đây không, ngươi có tin hay không ông nội đây sẽ cắn chết ngươi?”
Con Ba Đen lớn cũng nhe răng trợn mắt nhìn chằm chằm Lâm Bình Thần cười toe toét.
Ngay lập tức, Lâm Bình Thần giơ ngón giữa về phía con chó đen to lớn, đồng thời ngừng nói những lời vô nghĩa với con chó điên này.
Lâm Bình có thể thấy rằng con Ba Đen lớn có phản ứng tuyệt vời với bất cứ điều gì không tốt đối với bản thân nó, nó điều có phản ứng nhanh nhạy,dứt khoát.
“Ba Đen lớn, ngươi đã đắc tội ta rồi, lại còn muốn lấy Thiên Nhai Chỉ Xích ra khỏi người ta, ngươi sẽ không thể làm được điều đó, hãy tự lượng sức mình đi.”
Lâm Bình cũng hòng hổ thét lớn.
“Ngươi dám không giữ lời hứa sao, ngươi biết mà, ông nội đây cái gì cũng dám làm, chuyên môn là đuổi giết người, ngươi tin hay không?”
Con Ba Đen to lớn dường như không quan tâm đến những lời đe dọa của Lâm Băc.
Lâm Bình: “...”
Đặc biệt là, có vẻ như Ba Đen thực sự là một con chó điên bất cứ chuyện gì cũng dám làm, ngay cả chuyện này.
Nếu Lâm Bình và Ba Đen lớn cứ hết lần này đến lần khác ăn miếng trả miếng, Lâm Bình Thần sẽ rất đau đầu.
“Ngươi tin ta hay không, hãy để ta thử sử dụng chiếc Rìu Thần của Côn Bằng Thần Vương đấu vơi ngươi?”
Lâm Bình Thần hừ lạnh.
“Ngươi hãy cầm ngàn con dao ra đây, cộng thêm chiếc rìu thần đó, thử xem ông nội ngươi đây có sợ không?”
Con Ba Đen lớn khạc nhổ, nói một cách không e dè, khoan nhượng.
“Tôi sẽ mộ nhát giết ngươi bằng rìu thần ngay tại đây.” Lâm Bình Thần tức giận nói: “Hãy nghe cho thật kĩ, ta sẽ chỉ nói một lần...”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!