Căn phòng này chất đầy vũ khí, nhìn sơ qua thì cũng đã có gần trăm cái kệ đỡ nằm la liệt khắp nơi. Nhưng hơn phân nửa kệ lại trống không, chẳng có bất cứ đồ đạc gì.
Khoảng ba mươi kệ còn lại thì có đặt vũ khí, nhưng chỉ toàn là mấy loại đao kiếm cấp thấp, không có tác dụng gì lớn.
Mấy loại khác đều là cùng tính chất với thanh kiếm “Thanh Toàn” Mai Tuyết Lam đã dùng khi trước, tuy rằng chất lượng còn chưa bằng một nửa Thần binh, nhưng cũng khá là sắc bén, có thể coi là vũ khí tốt.
Dưới cái nhìn đầy phức tạp của hai người đại trưởng lão và Cao Hiển Hoàng, Lâm Bình không hề do dự mà thu hết toàn bộ những vũ khí có trong gian phòng này vào không gian chứa đồ của mình.
“Có khi nào ở trong gian phòng cuối sẽ có đồ đạc quý hiếm gì đó không?” Lâm Bình lẩm bẩm.
Anh ta đang cực kì tò mò. Rốt cuộc thì, gian trước và gian giữa của kho tàng chỉ có bao nhiêu đây đồ thôi. Mặc dù cũng có rất nhiều công pháp bí tịch có giá trị cao, chưa kể tới những vũ khí ở gian giữa kia nữa, tính ra thì bọn chúng cũng là vật báu vô giá.
Thế nhưng, Lâm Bình lại vẫn cứ cảm thấy, chỉ bằng mấy thứ đồ vặt vãnh được cất giữ ở gian ngoài và gian trong của kho tàng, mà cũng có thể làm Cao Càn Khôi trân trọng đối đãi như thế hay sao, còn ra lệnh ngoại trừ ông ta ra, không ai được phép tiến vào nữa?
Không những thế, ông ta còn đặc biệt tập trung huấn luyện ra Cửu thần vệ, thiết lập trận pháp “chữ Diệt”, chỉ để bảo vệ cái kho tàng này!
“Oắt con, đừng có lề mề nữa, mau tới đây!”
Mà ngay lúc Lâm Bình đang thu toàn bộ binh khí có trong gian giữa vào không gian trữ đồ thì, giọng của Ba Đen lớn cũng nhanh chóng truyền tới.
“Tôi biết rồi!” Nghe thấy thế, Lâm Bình không còn nấn ná ở chỗ này nữa, thân hình chợt biến mất, ngay sau đó lại xuất hiện ở gian phòng cuối cùng.
“Này, đứng ở đây làm gì mà còn chưa chịu vào vậy?”
Sau khi xuất hiện ở bên ngoài gian phòng cuối cùng, Lâm Bình mới phát hiện, Ba Đen lớn vậy mà vẫn đang đứng ở ngoài chứ chưa đi vào, nhìn nó có vẻ như đang cực kì tức tối. Nhưng không cần chờ Ba Đen lớn trả lời, anh ta đã biết đước lý do vì sao nó lại không vào.
“Chỗ này vẫn còn trận pháp!”
Tròng mắt Lâm Bình hơi hơi co rụt lại. Anh ta đã nhận ra gian phòng cuối này có trận pháp bảo vệ. Trận này cản trở Ba Đen lớn, làm cho nó không có cách nào bước vào bên trong được. Đây chính là lý do mà Ba Đen lớn tức tối.
“Ê nhóc, cậu mau phá hủy cái trận pháp này đi, nhanh lên!” Nhìn thấy Lâm Bình, Ba Đen lập tức nói.
“Tôi nhớ cậu từng nói là anh biết phá trận mà, sao còn nhờ tôi làm gì?” Lâm Bình giễu cợt mà nói.
Lúc trước Ba Đen lớn đã từng ba hoa khoác lác rằng nó biết làm mọi thứ, phá trận đối với anh ta mà nói thì dễ như trở bàn tay thôi.
“Phắn đê, ông đây nói không phá được cái trận này khi nào hả?” Ba Đen lớn trừng mắt nhìn Lâm Bình một cái.
“Vậy sao anh còn gọi tôi tới phá trận? Anh không sợ tôi phá trận xong sẽ xông vào trước anh, lấy hết những thứ quý giá ở trong đó hay sao?” Lâm Bình cười nhạt, nói. Vừa nói anh ta vừa suy nghĩ cách giải quyết trận pháp kia.
“Tôi gọi cậu đến là để cậu nhắm thử xem có cách nào nhanh hơn để phá hủy cái trận pháp này hay không thôi, hiểu chưa!” Ba Đen lớn tức giận, trừng mắt nhìn Lâm Bình một cái.
“Oắt con này, tôi cảm thấy chỗ này có chút gì đó không bình thường cho lắm. Hơn nữa, không chừng Cao Càn Khôi cũng đã phát hiện ra cậu đã phá hủy trận pháp chữ “Diệt” được thiết lập ở gian phòng đầu tiên rồi. Theo suy đoán của tôi thì có lẽ ông ta đang trên đường trở về đó .”
“Nếu cậu không muốn bản thân còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đã bị ông ta đánh úp bất ngờ, thì tốt nhất là cậu nên cầu mong chúng ta có thể phá hủy trận pháp này nhanh nhanh một chút đi!” Ba Đen lớn nói lớn tới độ nước miếng bay tứ tung.
Trong mắt Ba Đen lớn lập lòe sự kích động. Gian nhà cuối cùng có thiết lập trận pháp bảo vệ, hơn nữa, nơi này cũng làm nó cảm thấy có chút không bình thường. Nói không chừng ở trong căn phòng này sẽ có một thứ bảo bối nào đó mà nó cần thì sao! Nếu chuyện đó là thật, thì chuyến đi này cũng không tốn công vô ích mà!
“Gâu, thằng nhóc, có phá trận được không đó? Nếu không được thì tranh thủ nói sớm sớm dùm với nha, đừng có mà kéo dài thời gian nghe chưa...” Thấy Lâm Bình chỉ đứng ở đó nhìn nhìn gian phòng cuối cùng này mà không hề nói năng gì, Ba Đen lớn liền có chút nóng nảy lên. Nếu Lâm Bình không thể làm được, thì nó cũng đành đánh liều mà thử một phen xem sao. Chẳng qua nó làm việc này sẽ có chút tốn công sức, mất nhiều thời gian, hơn nữa, Ba Đen lớn cũng lười phải làm mấy chuyện như thế này.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!