“Sao có thể như thế?”
Không chỉ Tần Vô Song bị sang chấn tâm lý mà ngay cả năm chân thần khác cùng Hồ Dĩ Mi điều khiển chim đen hộ đảo cũng thay đổi sắc mặt. Nhất là khi thấy Lâm Bình đấm chết Hồ Dĩ Mi, đám đảo chủ đảo Huyền Ma càng cảm nhận được nguy cơ cực lớn.
“Giải tán!” Nhóm Nhan Thái Khôn gần như tan tác theo phản xạ. Lúc trước còn thề thốt đánh cho Lâm Bình trọng thương đã không còn tồn tại.
“Người khác có thể đi, còn ông thì ở lại đi.” Kế tiếp, Lâm Bình đưa mắt nhìn Nhan Thái Khôn. Nếu nói trong đám người này còn có ai phải chết thì trừ Tần Vô Song chỉ còn Nhan Thái Khôn.
“Cậu…” Thấy Lâm Bình nhìn mình, Nhan Thái Khôn cả kinh. Mặc dù ông ta là chân thần, nhưng cũng chỉ là chân thần sơ kỳ mà thôi, cũng chính vì thế nên ông ta biết mình không phải là đối thủ của Nhan Quảng Kiệt, thế mới lợi dụng lực lượng của nhà họ Vương để cướp đảo Ma Linh, chứ không phải là ra tay xử lý Nhan Quảng Kiệt, giành được đảo Ma Linh. Vậy nên trước thực lực của Lâm Bình bày ra, Nhan Thái Khôn biết rõ ông ta không có khả năng là đối thủ của Lâm Bình.
Nhan Thái Khôn xoay người, lập tức bỏ chạy. Đám đảo chủ đảo Huyền Ma, đảo chủ đảo Ma Vân thấy Lâm Bình chỉ nhìn Nhan Thái Khôn thì cũng thở phào nhẹ nhõm, mau chóng cách xa Nhan Thái Khôn. Nhưng đám người này vẫn không lập tức giải tán.
“Giúp Tần Vô Song một phen rồi hẵng rời đi.”
Nhóm Đảo chủ đảo Huyền Ma đưa ra quyết định. Chung quy nếu họ chạy bây giờ thì sao khi xử lý Nhan Thái Khôn xong, Lâm Bình chắc chắn sẽ đuổi giết Tần Vô Song. Mục đích của họ vốn là để cứu viện Tần Vô Song, hơn nữa giúp Tần Vô Song giết Lâm Bình. Nhưng thấy Lâm Bình thể hiện thực lực siêu mạnh, họ biết muốn giết Lâm Bình không phải là chuyện dễ dàng, thậm chí có khả năng sẽ mất cả tính mạng. Cho nên đám chân thần này quyết định từ bỏ việc giết Lâm Bình, nhưng không thể bỏ qua mục đích khác, đó chính là cứu viện Tần Vô Song. Lúc chạy trốn thì chỉ cần thuận tay giúp đỡ một phen rồi tách ra, lúc đó dù Tần Vô Song bị Lâm Bình giết thì Thiên Ma và Lạc Thần cũng sẽ không trách tội họ mà thậm chí còn phải cảm ơn họ đã từng giúp đỡ.
“Cậu Vô Song, chúng tôi đến giúp cậu đây!”
“Đánh tan chín thanh kiếm kia.”
Bốn người đảo chủ đảo Huyền Ma đồng thời xông về phía Tần Vô Song, lần lượt ra tay. Bốn tia lực lượng căn nguyên như nước sông Hồng ào ạt tuôn trào, cuốn lấy chín thanh kiếm chung quanh Tần Vô Song. Dù gì Tần Vô Song cũng là cường giả cảnh giới chân thần, chín thanh kiếm tồi tàn có thể cuốn lấy Tần Vô Song đã là rất khó khăn. Dưới sự tấn công của bốn cường giả chân thần đảo chủ đảo Huyền Ma, chín thanh kiếm không thể kiên trì được nữa, bị đánh tan rã hết.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!