“Chàng trai trẻ, mặc dù mũi tên của cậu rất lợi hại, nhưng còn chưa thể giết ta được đâu. Một khi cậu ra tay, cậu cũng sẽ bị ta tấn công tinh thần, không được ích lợi gì.” Ảo ảnh Thiên Ma nói. Ông ta là phân thân tinh thần lực nên nếu bị hủy diệt thì sẽ gây tổn thương cho bản thể. Hơn nữa một khi đánh nhau, phân thân tinh thần lực cho dù không bị hủy cũng sẽ bị thương. Lúc Thiên Ma phân hóa ra phân thân này chủ yếu là để hiện thân lúc Tần Vô Song gặp nguy cơ sống còn, đe dọa kẻ thù, chứ không phải là giúp Tần Vô Song chiến đấu. Chỉ cần ông ta xuất hiện thì khắp vùng biển Loạn Ma này, có mấy ai cả gan làm trái ý ông ta? Với lại cho dù ông ta chỉ là phân thân tinh thần lực thì dù gì cũng là phân thân tinh thần lực của cường giả chân thần đỉnh phong, cường giả chân thần sơ kỳ không thể làm gì ông ta, ngay cả chân thần trung kỳ cũng có thể chống lại mấy chiêu. Đương nhiên quan trọng nhất là ông ta không muốn Tần Vô Song rơi vào nguy hiểm.
“Đã vậy thì sao còn phải động đao kiếm? Chi bằng…” Phân thân Thiên Ma nói tiếp.
Nhưng Lâm Bình lại không kiên nhẫn nghe ông ta lắm mồm, trực tiếp ngắt lời: “Một mũi tên không được, ba mũi tên thì sao?”
Lâm Bình hừ lạnh, lại thêm hai mũi tên giống hệt mũi tên đầu tiên xuất hiện trước mặt Lâm Bình. Ảo ảnh Thiên Ma nhất thời cứng đờ, sắc mặt Tần Vô Song trắng bệch. Lâm Bình thậm chí không sợ cả cha mình, người thống trị vùng biển Loạn Ma, cường giả chân thần đỉnh phong vô địch, vẫn muốn ra tay sao? Hơn nữa còn tràn đầy tự tin như thế?
“Mũi tên này tên là Mũi Tên Thần Niệm, phàm là thứ làm bằng tinh thần đều sẽ bị hủy diệt! Đây là lần đầu tiên tôi dùng nó, để tôi xem thử phân thân của Thiên Ma tiếng tăm lừng lẫy, cường giả chân thần đỉnh phong có đón nổi Mũi Tên Thần Niệm này hay không.” Lâm Bình thản nhiên nói. Mũi Tên Thần Niệm chính là thứ được ghi trong Luyện Thần Quyết, được Lâm Bình nghiên cứu thấu triệt.
“Đi!” sau đó, Lâm Bình vươn tay chỉ đằng trước, ba Mũi Tên Thần Niệm nhất thời bắn về phía phân thân Thiên Ma.
“Tìm chết!” Thấy Lâm Bình ngông cuồng như thế, phân thân Thiên Ma cũng quát lên. Ngay từ khi Lâm Bình ngưng tụ mũi tên thần niệm đầu tiên, ông ta đã chuẩn bị sẵn sàng. Theo Lâm Bình vươn tay chỉ, ba mũi tên thần niệm xé gió lao tới, phân thân Thiên Ma cũng vung tay lên, một con dao nhỏ dài ba tấc xuất hiện trong không trung, trực tiếp chém về phía Lâm Bình. Phân thân tinh thần lực này của ông ta có thể biến mất, nhưng Lâm Bình cũng phải chết. Cho dù không chết, ông ta cũng muốn tinh thần lực của Lâm Bình bị thương nặng, thậm chí tổn thương vĩnh viễn để Tần Vô Song bình yên vô sự rời đi.
“Diệt!”
Nhưng ngay khi phân thân Thiên Ma chém một nhát dao thì Lâm Bình chẳng những không sợ hãi, còn nở nụ cười lạnh. Trước mặt Lâm Bình bỗng chốc xuất hiện thêm hai mũi tên thần niệm trực tiếp bắn về phía chuôi dao chuyên chém thần niệm này.
“Sao… Sao ngươi còn có thể ngưng tụ thêm hai mũi tên…” Sắc mặt phân thân Thiên Ma lại thay đổi. Ông ta biết chuyện này vượt qua dự đoán của mình. Ông ta cũng chỉ là phân thân mà thôi, thua xa bản thể.
“Vô Song, con mau rời đi, ta có linh cảm bản thể đã cách ta không xa!” Thiên Ma lên tiếng.
“Vâng, thưa cha.” Tần Vô Song cũng biết ảo ảnh này chỉ là phân thân của cha mình, cho nên Tần Vô Song gật đầu dứt khoát, đồng thời bay nhanh về phía đảo Thần Ma. Song cũng chính lúc này, hai mũi tên thần niệm của Lâm Bình chạm vào con dao của Thiên Ma, hai thứ đều biến mất. Đồng thời, ba mũi tên thần niệm của Lâm Bình cũng đã bắn đến trước mặt ảo ảnh. Phân thân Thiên Ma dốc hết sức mà cũng chỉ tiêu diệt được một mũi tên trong số đó, cuối cùng vẫn còn hai mũi tên bắn trúng phân thân.
“Phập!”
Phân thân của Thiên Ma bị đâm xuyên, bắt đầu tan rã thành từng đốm sáng như đom đóm, tan biến trong không trung.
Nơi xa, đám đảo chủ đảo Huyền Ma lặng lẽ đi vòng trở lại thấy cảnh này, trong lòng khiếp sợ đến tột độ. Lâm Bình không chỉ có gan chống lại Thiên Ma mà còn có thể đánh tan phân thân của Thiên Ma.
“Nếu Lâm Bình không chết thì tương lai vùng biển Loạn Ma này rất có khả năng sẽ thay trời đổi đất.”
Đám đảo chủ đảo Huyền Ma không hề chần chờ, xoay người tiếp tục nhanh chóng bay đi.
“Chết tiệt! Chết tiệt!”
“Cha ơi, cha còn cách bao xa?”
Nghe phân thân của cha nói bản thể đã cách không xa, Tần Vô Song ấp ủ hy vọng cố gắng bay về phía đảo Thần Ma. Nhưng vì thần binh đôi cánh tăng tốc độ đã bị anh ta đưa cho Lâm Bình làm tiền mua tính mạng, lại thêm anh ta bị Lâm Bình gây thương tích nên tốc độ thua xa lúc trước, khiến Tần Vô Song vô cùng sốt ruột.
Ngay khi Tần Vô Song dốc hết sức chạy trốn, ấp ủ hy vọng cha mau chóng xuất hiện thì bỗng cảm thấy có một tia chớp xuất hiện bên cạnh mình.
“Tần Vô Song, đến lượt anh.” Đồng thời, một giọng nói vang lên bên tai anh ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!