“Người của băng đảng đua xe các anh, xế chiều hôm nay đã giật túi xách người phụ nữ của tôi, khiến cho tôi có ấn tượng rất xấu về băng đảng đua xe của mấy người. “Vì thế lần sau, tầm mắt nhớ tốt hơn, nếu không, tôi không ngại xóa sổ băng đảng đua xe của mấy người khỏi đất Hải Châu này
Lâm Bình chậm rãi nói. Anh đến đây, căn bản không có ý định muốn ra tay làm gì, anh không có hứng thường xuyên ra tay với đám sâu kiến.
Chỉ cần không phải thật sự chọc giận đến anh, anh cũng không muốn quá so đo với đám người này. Chỉ muốn đến mỉa mai một câu, đừng chọc đến anh.
Nhưng Vũ Lâm Phi không biết, lúc nghe thấy Lâm Bình nói ra mấy câu đó, Vũ Lâm Phi thở phào nhẹ nhõm.
Cho đến lúc này, anh ta mới phát giác ra được, phía sau lưng của mình đã sớm bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng. “Vâng, tôi nhất định sẽ nghe theo lời dặn dò của cậu Lâm.” Vũ Lâm Phi liên tục gật đầu cam đoan. “Cậu Lâm, người phụ nữ này, cậu muốn xử lý như thế nào?” Vũ Lâm Phi lại một lần nữa lên tiếng hỏi. “Anh tự mình nhìn xem nên xử lý như thế nào.
Lâm Bình thản nhiên nói một câu, sau đó quay người rời đi.
Bởi vì Lâm Bình lấy cớ “đến nhà vệ sinh” để rời đi, lúc này anh đã đi được một lúc. Lâm Bình cần phải nhanh chóng trở về, vì thế đám người của băng đảng đua xe kia được tận mắt nhìn thấy một cảnh tượng khiến cho bọn họ khiếp sợ, cả đời khó mà quên được.
Chỉ thấy Lâm Bình dùng một tốc độ rất nhanh, nhanh như tia chớp, chỉ trong chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ. “Chuyện này.” “Đây còn là người ư?”
Đám người băng đảng đua xe trợn mắt há mồm, trên mặt đều là vẻ không thể tin được.
Đồng tử của Vũ Lâm Phi không ngừng co rụt lại, anh ta nuốt một ngụm nước bọt.
Trong lòng không ngừng cảm thấy may mắn, cảm thấy giống như mình nhặt về được một mạng sống.
Nếu như anh ta nghe lời của Phương Vi, nhận tiền của cô ta, dẫn theo đám đàn em của băng đảng đua xe đi chặn đánh Lâm Bình.
Vũ Lâm Phi gần như không dám tưởng tượng, chính mình sẽ có kết cục gì.
Lần trước cấp dưới xinh đẹp của Lâm Bình tha cho anh ta một con đường sống, lần này, chỉ sợ anh ta không có vận may đấy.
Nghĩ đến đây, trong lòng Vũ Lâm Phi dâng lên lửa giận, anh ta tức giận chỉ về phía Phương V. “Con bà nó, cô dám hại ông đây thiếu chút nữa đến chỗ diêm vương báo danh”
Lúc này, Vũ Lâm Phi lại liên tiếp tát lên mặt Phương Vi mấy cái.
Đáng thương cho Phương Vi, vốn dĩ gương mặt của cô ta đã sưng đỏ, lúc này lại càng sưng to hơn. Thậm chí bởi vì gương mặt của cô ta bị sưng to, che kín mắt cô ta, mắt cô ta sắp díp lại, không mở ra được.
Sau khi tát Phương Vi mấy cái liên tiếp, lúc này Vũ Lâm Phi mới dừng tay. “Mẹ kiếp, tôi nói cho cô biết, số tiền thuê kia, cô vẫn phải thanh toán theo hợp đồng, nếu không, tôi nhất định sẽ không để yên cho cô.”
Vũ Lâm Phi không quan tâm Phương Vi có phản ứng gì, lúc này lập tức uy hiếp cô ta.
Sau khi uy hiếp xong, Vũ Lâm Phi lại bổ sung thêm một câu: “Chẳng qua nhìn thấy dáng vẻ của cô thê thảm như vậy, tôi vẫn sẽ nhắc nhở cô một câu, đừng nghĩ đến việc báo thù nữa, nếu không, cẩn thận ngay cả chính mình chết như thế nào cũng không biết.
Sau khi nói xong, Vũ Lâm Phi ngồi lên chiếc xe máy của mình, không để ý đến phản ứng của Phương Vi, chuẩn bị dẫn người rời đi.
Sau đó chuẩn bị đi tìm một quán bar, xả stress một xíu, xem như là chúc mừng chính mình vừa nhặt về được một cái mạng. Đồng thời cũng để an ủi một xíu.
Chẳng qua đột nhiên, dường như Vũ Lâm Phi nhớ đến chuyện gì đó, hỏi: “Xế chiều hôm nay, có ai ra ngoài hành động, giật túi của một người phụ nữ không?”
Nghĩ một lúc, Vũ Lâm Phi lại bổ sung thêm: “Chính là cô gái lên chiếc xe BMW màu trắng kia.
Vốn dĩ Vũ Lâm Phi định dùng cách gọi “cô em xinh đẹp”, nhưng lại cảm thấy có phần ngả ngớn, đó là người phụ nữ của Lâm Bình, anh ta đâu dám làm thế, sau cùng đổi thành “cô gái”. “Ai giật túi của cô gái đó?” Sắc mặt của Vũ Lâm Phi rất nghiêm túc.
Mấy đàn em của băng đảng đua xe, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, hai mặt nhìn nhau. Cập nhật nhanh nhất trê*n Tamlinh247.vn
Sau cùng một người đàn ông cao gầy trong đó, có chút yếu ớt nói: “Anh Vũ, xế chiều hôm nay, anh Hùng ra ngoài hành động, hình như là giật túi xách của phụ nữ gì đó." “Chẳng qua anh Hùng và đàn em đi theo, hai người bọn họ đều bị thương, còn bị gãy cả chân, túi xách cướp được cũng bị người đàn ông của người phụ nữ kia lấy lại “Hai người bọn họ còn bị bắt vào cục cảnh sát, vẫn là đại ca dựa vào quan hệ, tốn thêm chút tiền, mới bảo lãnh cho bọn họ ra ngoài.” “Anh Hùng còn la hét nói, chờ chân anh ta khỏi, anh ta nhất định sẽ đi trả thù”
Băng đảng đua xe có rất đông thành viên, mấy chục người ở đây chỉ là một nửa của băng đang đua xe mà thôi.
Nghe thấy thế, sắc mặt của Vũ Lâm Phi thay đổi. “Con bà nhà nó!” Vũ Lâm Phi tức giận chửi thề. “Đồ khốn kiếp kia, thiếu chút nữa đã rước họa cho băng đảng đua xe của chúng ta, bắt anh ta lại, xử lý theo quy định của bang
Vũ Lâm Phi nghĩ thôi đã thấy sợ, may mắn Lâm Bình không so đo.
Giật túi xách người phụ nữ của anh, lý do này, đủ cho
Lâm Bình dùng súng bắn chết người anh hai này của băng đảng đua xe rồi.
Thậm chí giống như Lâm Bình đã nói, anh có thể xóa sổ băng đảng đua xe khỏi đất Hải Châu.
Vũ Lâm Phi thật sự sợ hãi, đồng thời anh ta không chút nghi ngờ lời Lâm Bình nói.
Dù sao phóng tầm mắt ra khắp Hải Châu này, anh ta còn chưa từng nghe nói người nào dám giết người ngay trước mặt Chu Kiệt.
Hơn nữa còn là dùng súng để giết người, con mẹ nó, người mà Lâm Bình giết còn là con em nhà quyền quý ở Hải Châu.
Ngay cả mấy gia tộc lớn cũng chưa dám làm chuyện này, vậy mà Lâm Bình đã làm, hơn nữa còn bình an vô sự.
Làm sao Vũ Lâm Phi có thể không sợ.
Cùng lúc này, sau khi được bảo lãnh ra ngoài, anh Hùng đang nằm trên giường, trên chân bỏ thạch cao, anh ta đang tự hỏi, làm như thế nào để trả thù Lâm Bình, đột nhiên hắt hơi một cái.
Trong lòng anh ta đột nhiên dâng lên một linh cảm không tốt.