"Cậu Lâm."
"Lâm Bình."
Nhìn thấy Lâm Bình bị một đao của Thiên Ma đánh rơi xuống, rơi vào bên trong, sinh tử không biết, sắc mặt của Cổ Tinh Hà và Nhan Thác biến đổi lớn, lập tức kinh hô ra tiếng.
Mà lúc ở hai người bọn họ kinh hô ra tiếng.
Một chưởng so với trước còn lớn hơn, đồng dạng, phát ra uy thế cũng là càng thêm khủng bố, lại từ trong hư không, chộp về phía bọn họ.
"Đi."
Cổ Tinh Hà biến sắc.
Mang theo Nhan Thác vọt đến sương mù Hải Vực bên kia.
Một chưởng này, Cổ Tinh Hà rất rõ ràng, ông ta cũng không phải đối thủ của đối phương.
"Các ngươi, ai cũng đừng nghĩ đi."
Thiên Ma thản nhiên nói.
Tốc độ một chưởng kia so với lúc trước nhanh hơn không chỉ gấp đôi.
Hơn nữa.
Nơi bàn tay bao phủ, trọng lực của con người, cơ hồ là tăng lên mười lần, dưới một góc độ khác, mục đích chính là giam cầm.
Tốc độ của Cổ Tinh Hà và Nhan Thác lập tức chậm lại.
Nhưng,
Ngay tại thời điểm nguy hiểm này.
Chỗ mặt biển cách hai người Cổ Tinh Hà và Nhan Thác không xa, đột nhiên nhấc lên một trận sóng gió động trời, trong đó một đạo bọt sóng lại hóa thành suối phun thẳng lên trời, vọt lên cao mấy ngàn thước.
"Oanh!"
Cuối cùng, trực tiếp là va vào cự chưởng phía trên Cổ Tinh Hà và Nhan Thác.
Khiến cho đạo cự chưởng kia tan thành tùng mảnh nhỏ.
Cuối cùng hóa thành vô số ánh sáng, phân tán trong không trung.
"Vù ~"
Đồng thời, Cổ Tinh Hà và Nhan Thác, cũng lập tức thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Không chỉ là vì nguy cơ của hai người họ được giải trừ, còn bởi vì, Lâm Bình lại xuất hiện, dưới một đao kia của Thiên Ma, vẫn chưa bị Thiên Ma chém giết.
"Thì ra, trên người của mà vậy mà còn có một món đồ thần binh phòng ngự như vậy, khó trách có thể tiếp được kia một đao mà không chết."
Thiên Ma nhìn thấy Lâm Bình xuất hiện, thì hơi có chút kinh ngạc.
Lúc này khóe miệng của Lâm Bình tràn đầy máy, nhưng cả người lại được bao phủ bên trong Hoàng Kim Giáp.
Cái này chính là lúc trước, khi Lâm Bình ở Hồng Lôi tiên đảo, từ U Dạ Tử cướp được Hoàng Kim Giáp.
Đây là U Dạ Tử lấy cảnh giới kim thân là mục tiêu, mà tạo ra một bộ thần binh phòng ngự, tuy rằng, cũng không tính là hoàn thiện, nhưng là thần binh phòng ngự tính hiếm có.
Chính là.
Lúc này.
Phía trên Hoàng Kim Giáp cũng bị xé rách thành một lỗ hổng, gần như là chia Hoàng Kim Giáp ra làm hai.
Hiển nhiên là không thể thừa nhận nổi một đao mà Thiên Ma chém ra kia.
Nhưng mà phát huy ra tác dụng cực lớn, giúp Lâm Bình triệt tiêu ít nhất một nửa uy thế của một đao do Thiên Ma chém ra kia.
Khiến cho Lâm Bình tuy rằng bị đánh bay vào biển, nhưng không có trọng thương.
"Có thể tiếp được một đao đó của tai, cũng coi như chưa có một ai, dù cho mày có chết thì cũng đủ để kiêu ngạo."
"Hiện tại, bản thân tao muốn nhìn xem, mày còn có thể tiếp được đao thứ hai của tao không.”
Sắc mặt Thiên Ma chuyển lãnh, hừ lạnh một tiếng.
Tay cầm"Ma" đao, hướng tới Lâm Bình, lại bổ ra một đao, sức mạnh của “Ma" đao mang theo tuyệt thế đao mang, tỏa sáng thiên hạ.
"Đi."
Lâm Bình lại nói với hai người Cổ Tinh Hà và Nhan Thác.
Nói xong đồng thời, Lâm Bình lại phóng về phía Thiên Ma, hơn nữa, lúc này đây, Lâm Bình trực tiếp là xuất ra Chu Thần Kiếm Trận.
Sở hữu phi kiếm, phóng ra toàn bộ.
Lâm Bình cũng là cơ hồ không có giữ lại chút nào, bản nguyên ngưng tụ, rìu thần Khai Thiên trong không ngừng chém ra, một đạo lại một đạo dài đến trăm trượng phủ mang, nổ vang phóng đi.
‘Phủ mang ẩn chứa trong đó, thật sự là cao thâm, nếu là Lâm Bình cùng một cảnh giới với mình, chỉ sợ chỉ cần bổ ra một búa, là có thể đánh tan một đao của mình rồi’
Thiên Ma hai mắt híp lại, trong mắt tỏa ra tinh quang.
Giờ phút này, bỗng nhiên ông ta quyết định, không giết Lâm Bình bây giờ, ông ta muốn bắt được Lâm Bình, từ miêng Lâm Bình ép hỏi ra bí mật cảnh giới kim thân.
Bao gồm những gì uyên thâm về phủ ý mà Lâm Bình lĩnh ngộ được đều khiến ông ta động tâm.
Thiên Ma bỗng nhiên có một loại dự cảm, từ phủ ý mà Lâm Bình thi triển này, nếu để cho ông ta cũng lĩnh ngộ được mà nói, có lẽ ông có thể từ đây đột phát lên cảnh giới Thần vương.
Cũng giống như chin chuôi phá kiếm mà Lâm Bình thi triển lúc trước, cùng với kiếm trận mà lúc này thi triển, đều là bất phàm.
Thiên Ma quyết định, ông ta sẽ cướp lấy tấy cả những gì mà Lâm Bình có trong tay.
. . . . . .
Đối mặt một đao của Thiên Ma, cuối cùng, Lâm Bình vẫn như cũ không địch lại.
Hoàng Kim Giáp của U Dạ Tử ngay lập tức nổ tung
"Bản thân tao là muốn nhìn xem, mày còn có thể đón được mấy đao."
Thiên Ma hừ lạnh một tiếng.
Hiển nhiên, đối với Lâm Bình có thể lại chống lại một chiêu của mình, điều này làm cho ông ta có chút mất hứng, dù sao, lấy thực lực chân thần đỉnh cấp của Thiên Ma ông, bắt Lâm Bình, hẳn là dễ như trở bàn tay mới đúng.
Thế nhưng hiện tại, ông ta xuất liên tục hai đao, đều là bị Lâm Bình tiếp được.
Nhưng,
Loại này mất hứng, cũng chỉ là chợt lóe rồi biến mất.
Lâm Bình hiện tại biểu hiện càng mạnh, vậy chứng minh, bí mật trên người Lâm Bình cũng càng nhiều, sau khi bắt được Lâm Bình sau, ông ta thu hoạch cũng càng lớn.
Về phần, lúc này, bởi vì Trần Vô Song chết, mà làm cho Thiên Ma sinh ra phẫn nộ với Lâm Bình, ngược lại xong việc này rồi tính.
"Trảm!"
Thiên Ma đứng tại chỗ, thân hình bất động, cầm "Ma" đao trong tay, trực tiếp chém ra ba đao, hướng về phía Lâm Bình.
Đối mặt với ba đao liên tiếp từ Thiên Ma.
Lâm Bình không lùi mà tiến tới.
Tiếp tục hướng về phía Thiên Ma, rút ngắn khoảng cách vớiThiên Ma.
"Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương!"
Đồng thời, Lâm Bình trực tiếp từ bên trong không gian bản nguyên, xuất ra một thanh thần binh.
Một cây trường thương xích mũi nhọn, nắm trong tay, lúc này cảm giác như có một cỗ nóng bỏng đánh úp lại, giống như có thể đốt cháy vạn vật.
(xích mũi nhọn: mũi nhọn có màu đỏ)
Sau khi xuất ra Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương, Lâm Bình cầm thương chỉ thiên, thân trường thương run lên, một đạo xích mũi nhọn, bắt đầu từ mũi thương phía trên bùng nổ ra.
Bổ thẳng về phía Thiên Ma một đạo đao mang.
Sau đó,
Lâm Bình lại đem cây trường thương tỏa ra xích mũi nhọn này, giống phóng lao, cổ tay run lên, phóng ra ngoài.
"Mẹ nó, này mẹ nó...... chính là Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương của tộc tôi, thế nhưng bị Lâm Bình lấy để đối phó Thiên Ma đại nhân ...."
Vị lão bà trong vị chân thần lão giả ở cách ra mười km kia nhìn thấy sau khi Lâm Bình xuất ra Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương, tức giận cả người muốn phát run.
Chuôi Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương này cần phối hợp với công pháp gia truyền trong tộc của bà mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất.
Khả hiện tại, Lâm Bình lại giống như một tên dã man, đem ném trường thươngra ngoài, quả thực là làm Bẩn Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương.
Vốn, Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương này, chính là do chính tay bà tự mình ban cho một thế hệ thanh niên trong tộc, một hậu bối rất xuất sắc, ai có thể có thể nghĩ đến, Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương này, vậy mà lại ở bên trong bí tang Thần hoàng cung Côn Bằng, rồi bị Lâm Bình đoạt đi.
Càng nghĩ, lão bà càng là tức giận.
"Trần phu nhân, bà tức giận như vậy, nhưng cũng đừng chọc cho bản thân mình tức giận."
Lúc này, lão bà bên cạnh lão giả áo xám, ha ha cười nói.
Bất quá, khi nhìn thấy ánh mắt của lão bà kia gần như muốn giết người lão giả áo xám đó thu liễm lại nụ cười của mình, nhanh chóng nói là nói:”Yên tâm đi, chỉ cần chờ Thiên Ma đại nhân, đánh chết tên Lâm Bình kia, đến lúc đó, chỉ cần bà tự mình mở miệng, chắc có lẽ Thiên Ma đại nhân sẽ trả lại Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương cho bà."
Nghe thấy vậy.
Thần sắc lão bà đó lúc này mới đẹp mặt một chút.
Dù sao, xem hiện tại này tình hình, Lâm Bình tuyệt không có khả năng là đối thủ của Thiên Ma đại nhân
Bại vong, chỉ là vấn đề thời gian thôi.
(bại vong: thất bại và tử vong)
Nhưng.
Ngay lúc sắc mặt của lão bà vừa mới đẹp lên một chút, trong nháy mắt lại biến thành xanh mét, giống như cho một đứa nhỏ ăn đến chết.
Chỉ thấy.
Sau khi Lâm Bình đem Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương của tộc bà ta ném mạnh ra ngoài, trực tiếp là dẫn bạo, tạo thành một trận nổ lớn kinh thiên động địa, giống như trong nháy mắt châm ngòi đốt một tấn pháo hoa pháo.
Dùng cách này, để ngăn cản một đao đó của Thiên Ma đại nhân.
Đến lúc này.
Lão giả áo xám không thèm nhắc lại.
Nhưng, cũng là nghẹn chút ý cười.
Tất nhiên.
Ngay sau đó.
Lão giả áo xám, cũng không thể cười nổi.
"Đây không phải là Song Dực Linh Lung kích của bà ư ...."
Mặt khác vị lão giả áo trắng đầu bạc mặt hồng kia, thần sắc cổ quái mở miệng.
Sắc mặt lão giả áo xám cũng trở nên xanh mét.
Chỉ thấy ‘tiền mua mạng sống’ mà Lâm Bình đã lấy đi của các thế hệ trẻ trong gia tộc của bà, thần binh có chút danh tiếng "Song Dực Linh Lung kích", kết cục giống như Tam Tuyệt Hỏa Anh Thương của gia tộc Trần phu nhân, bị Lâm Bình trực tiếp lấy ra dẫn bạo.
Lấy này, đến địch lại nhát chém thứ hai củaThiên Ma đại nhân.
Lão bà cùng lão giả áo xám, bỗng nhiên là nhìn về phía vị lão giả áo trắng tóc bạc mặt hồng, nghĩ rằng, còn có đao thứ ba, kế tiếp, không phải là nhà bà chứ đi?
Dù sao, lúc trước đi vào bí tàng Thần hoàng cung Côn Bằng có rất nhiều thanh niên thiêu kiêu, cũng có hậu bối trong tộc của lão giả áo trắng này.
Sắc mặt của lão giat áo trắng thay đổi vài lần.
Bất quá, rất nhanh, lão giả áo trắng lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Tôi đã nói rồi, sao mà lại khéo như vậy, ba người chugs tra đầu tien chạy đến chỗ này, nếu Lâm Bình kia lại lấy ra thần binh nữa liền vừa vặn là thuộc loại của ba gia tộc chúng ta ...."
Áo trắng lão giả thản nhiên nói, lại khôi phục bình tĩnh.
. . . . . .
Đối mặt với nhát đao thứ ba của Thiên Ma, Lâm Bình biết, những thủ đoạn khác, chỉ sợ rất khó ngăn cản được.
Bởi vậy.
Lâm Bình căn bản không có bất cứ chút do dự nào, cũng không kịp đau lòng.
Trực tiếp là lấy ra tam chuôi thần binh, mở kíp nổ ra, dùng cái này để ngăn cản công kích của Thiên Ma.
Lâm Bình cũng không nghĩ tới, hiệu quả kíp nổ thần binh, thật đúng là tốt không tưởng, thật sự có thể ngăn cản được công kích của Thiên Ma.
Đối với việc này, hai mắt Thiên Ma trở nên lạnh như băng.
Hiển nhiên, ông ta cũng là hoàn toàn không ngờ, Lâm Bình vậy mà sẽ lất ra một thanh thần binh kíp nổ đại để ngăn cản một đao chủa ông ta.
Không thể không nói, cái này rất hữu hiệu.
Nhưng, trả giá đại giới như vậy, cũng không khỏi quá lớn rồi.
"Lâm Bình, đao mang như thế, tao có thể dễ dàng chém ra trên trăm đạo, nhưng mày có năng lực có bao nhiêu thần binh chứ?"
Thiên Ma hừ lạnh một tiếng.
Thần binh của Lâm Bình, không cần nghĩ Thiên Ma cũng có thể biết, tuyệt đại bộ phân hẳn là do tên này đoạt lấy từ trong tay của mấy hậu bối thiên khiêu trong bí cảnh Thần hoàng cung Côn Bằng bí tang.
Thế nhưng,
Nhiều nhất, cũng không vượt qua trăm chuôi thần binh.
Tuy rằng, đây đã là một con số cực kì khủng bố, cho dù là số lượng thần binh mà toàn bộ Thần Ma cung có được, khả năng đều không thể so bì với Lâm Bình.
Nhưng, nếu như mỗi một kích của ông ta, Lâm Bình lại lấy ra một chuôi thần binh mới có thể ngăn cản được mà nói.
Cho dù Lâm Bình kia có hơn một ngàn thần binh thì có tác dụng gì
Thiên Ma cũng không thay đổi chiêu thức, gần chính là đứng tại chỗ bất động, lấy bản nguyên chân thần đỉnh cấp mạnh mẽ tuyệt đối của ông ta, một đao phóng ra, liền đủ để cho Lâm Bình xuất ra tất cả vốn liếng.
Cho dù Lâm Bình có nhiều thần binh hơn nữa, đó cũng là xa xa không đủ!
Dứt lời.
Trong lúc Thiên Ma phản thủ lại chém ra năm đạo đao mang
Thiên địa ngay trong lúc đó.
Gần như hủy thiên diệt địa.
"Thần binh của tôi không nhiều lắm, đủ dùng là được!"
Lâm Bình hừ lạnh một tiếng.
Nhưng tốc độ ấy cũng rất nhanh.
Đã thử một lần lúc trước, Lâm Bình cũng rất rõ ràng, thần binh kíp nổ có hiệu quả.
Lúc này đây.
Lâm Bình giống như một tên bại gia tử, trực tiếp là từ bên trong không gian bản nguyên lấy ra năm chuôi thần binh, bắn một lượt phóng ra.
"Ầm vang!"
"Ầm vang!"
Một khối lại một khối năng lượng nổ tung, đem hư không đều nổ tung.
Xa xa.
Lúc này đây.
Lão bà cùng lão giả áo xám, ánh mắt đều là nhìn về phía vị lão giả áo trắng tóc bạc mặt hồng:”Cái này, chúng ta ba, huề nhau!"
Áo trắng lão giả: “......"
Đau lòng.
Đối Lâm Bình quả thực hận thấu xương.
. . . . . .
"Lại đến!"
Thiên Ma hừ lạnh một tiếng.
"Ma" đao trong tay, lại chém ra một lần nữa.
Thấy thế.
Lâm Bình không hề do dự.
Dù sao, thần binh của anh tuy nhiều, nhưng dù sao cũng là duy nhất, bị hủy vài cái, vài lần cũng trải qua không nổi, vừa mới liên tiếp hủy đi tám chuôi thần binh, cũng đã là khiến cho Lâm Bình đau lòng đến chảy máu.
"Mũi Tên Thần Niệm!"
Lâm Bình một tiếng quát nhẹ.
Bên trong đôi mắt của anh, giống như có hình dáng một mũi tên, ngưng tụ thành hình.
Bên trong hư vô.
Trước người Lâm Bình.
Năm đạo Mũi Tên Thần Niệm, bỗng nhiên xuất hiện, cắt qua hư không, trực tiếp hướng tới Thiên Ma đánh mạnh một cái.
"Công kích tinh thần lực!"
"Ma" đao trong tay Thiên Ma, hơi ngừng một chút, lại là hừ lạnh một tiếng.
Lâm Bình cũng dám cùng ông ta so về công kích tinh thần lực, đây quả thực chính là con kiến muốn cùng Hạo Nguyệt tranh nhau phát sáng.
Nháy mắt.
Tinh thần lực của Thiên Ma phát ra trực tiếp bắn về phía năm đạo Mũi Tên Thần Niệm củaLâm Bình, càn quét bay đi.
Thậm chí Thiên Ma cũng không phải cần vận dụng cái gì công kích tinh thần lực.
Chỉ thuần túy là nghiền áp mà đến.
Năn đạo Mũi Tên Thần Niệm này của Lâm Bình, rất mạnh, thế nhưng tinh thần lực của Lâm Bình bất quá chỉ là hai vạn tầng mây, kém xa so với Thiên Ma đã tu luyện hơn 100 năm.
Nó giống như, một vài con suối nhỏ quanh co đột nhiên gặp phải lũ quét, và những con sông nhỏ căn bản là không chịu nổi một kích.
Sắc mặt Lâm Bình nháy mắt trở nên trắng bệch.
Bên trong đầu một trận đau đớn mãnh liệt đau đớn đánh úp lại.
Năm đạo Mũi Tên Thần Niệm của Lâm Bình, bị Thiên Ma dùng tinh thần lực trực tiếp nghiền nát.
Nhưng, đó có thể thấy được, sắc mặt Thiên Ma so với lúc trước có một chút tái nhợt
Hiển nhiên, tuy tinh thần lực của Thiên Ma so với Lâm Bình nhiều hơn, thế nhưng Mũi Tên Thần Niệm của Lâm Bình, đúng là vẫn tạo thành tổn thương đối với tinh thần lực của ông ta một mức độ nhất định.
Tinh thần lực của Thiên Ma, sau khi nghiền nát Mũi Tên Thần Niệm của Lâm Bình, lại giống như hồng thủy cuồn cuộn hướng tới Lâm Bình thổi quét, thế đến không thể đỡ.
Muốn trực tiếp khiến cho tinh thần lực của Lâm Bình bị thương nặng.
Nhưng mà, Lâm Bình cũng không có gì kinh hoảng, trên không mặt tái nhợt, ngược lại lộ ra một chút thần thái vui mừng.
Bắt lấy thời cơ, Lâm Bình sớm chuẩn bị tốt hóa hồn phấn, trực tiếp thi triển ra.
Hóa hồn phấn này mặc dù là hiện ra bột phấn màu trắng, thế nhưng lúc Lâm Bình vung ra, nháy mắt nó lại hóa thành vô số điểm sáng, sáp nhập vào trong hư không.
Nhưng, Lâm Bình rất rõ ràng.
Hóa hồn phấn đó không phải tiêu thất.
Những ánh sáng đó trực tiếp là bám vào tinh thần lực bàng bạc của Thiên Ma đang đánh về phía anh
Nháy mắt.
Sắc mặt của Thiên Ma ngay lập tức trở nên trắng bệch, thậm chí mà ngay cả thân hình của Thiên Ma đều hơi nhoáng lên một cái, cơ hồ đứng không vững.
Hóa hồn phấn này thật ra là không nhiều lắm.
Mặc dù là tinh thần lực của Thiên Ma trực tiếp bị hóa hồn phấn gây thương tích, mang đến tổn thương không nhỏ cho tinh thần lực của Thiên Ma, thế nhưng tinh thần lực mà Thiên Ma ra thi triển, cũng vẫn quét đến Lâm Bình.
"Lá chắn Thần hồn!"
Cũng may, sau khi Lâm Bình thi triển ra Mũi Tên Thần Niệm, lập tức liền tao ra một tấm lá chắn thần hồ để bảo vệ chính mình.
"Lá chắn Thần hồn " này cùng" Mũi Tên Thần Niệm " giống nhau, đều là Lâm Bình đọc từ 《Bí quyết Luyện Thần》, một công một phòng.
Nay, Lâm Bình đã học xong, cũng rốt cục cũng phát huy được tác dụng.
Thế nhưng, mặc dù là như thế, có lá chắn thần hồn phòng ngự.
Nhưng lúc tinh thần lực của Thiên Ma kia giống như hồng thủy cuồn cuộn đánh vào, trong khoảnh khắc đó Lâm Bình cơ hồ là muốn ngất đi.
Toàn bộ đầu, giống như kim đâm.
Nếu không phải bởi vì tinh thần lực của Thiên Ma đã bị tổn thương không nhỏ, Lâm Bình lo lắng nếu như ông ta phát ra công kích một lần như vậy nữa, mà tốc độ cực nhanh, mà mình lại thu hồi tinh thần lực của mình.
Chỉ sợ.
Lúc tinh thần lực Thiên Ma đánh xuống, tinh thần lực của Lâm Bình cũng sẽ bị thương nặng.
"Chính là hiện tại!"
Lâm Bình mạnh mẽ chống đỡ, làm cho bản thân tỉnh táo lại.
Lúc này.
Khoảng cách của anh và Thiên Ma đã trên một trăm mét, chút ấy khoảng cách, đối Lâm Bình mà nói, cơ hồ có thể xem nhẹ.
Bên trong bàn tay của Lâm Bình bỗng nhiên là xuất hiện một thanh huyết sắc loan đao.
Phía trên than đao, phủ đầy đường vân yêu dị, bên trong đường vân này, giống như máu tươi lưu chuyển, tản ra màu sắc đỏ tươi yêu dị.
"Đao này, có tên ‘Thị Huyết’!"
Trên măt Lâm Bình cũng lộ ra một chút thần sắc điên cuồng.
Khoảnh khắc đao "Thị Huyết" xuất hiện, lúc đó bàn tay của Lâm Bình lại bắt đầu không ngừng khởi động tản ra huyết khí vàng óng ánh cuồn cuộn không ngừng rót vào bên trong yêu đao ‘Thị huyết’ này.
Khiến cho đường vân phía trên yêu đao "Thị Huyết", tia máu càng sâu.
Hơn nữa, so với màu sắc đỏ tươi yêu dị thuần túy, lúc này, cũng càng nhiều một ít kim quang trong đó.
Khiến cho yêu đao "Thị Huyết" phóng ra uy thế, càng thêm khủng bố.
"Lấy máu cảnh giới kim thân, huyết tế yêu đao!"
"Trảm!"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!