“Đây đều là đồ chơi gì vậy?”
Trong lúc Cổ Tinh Hà còn đang kinh ngạc, cánh cửa không gian đằng sau nhóm người Lâm Bình đột nhiên lại chấn động một trận nữa, một con Đại Hắc Cẩu từ trong đó hiên ngang bước ra ngoài, sau khi nhìn thấy dòng chảy sắt thép đó cũng kinh ngạc ngây ra.
Hiển nhiên.
Đại Hắc Cẩu đó cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng thế này.
Có hơi kinh hoàng.
“Chính vào lúc Đại Hắc Cẩu hỏi thì sau lưng nó, lại truyền đến một nguồn âm thanh.
Một vị nữ anh hùng hiên ngang, thân hình nóng bỏng cũng bước ra từ cánh cửa đó.
Không phải ai khác, chính là Chu Tước.
Còn sau lưng Chu Tước có thêm ba người nữa.
Diêu Tuyết Lam, Tiêu Sơn và Huyền Hồng.
Chiến tích của Lâm Bình ở loạn ma hải vực, sau khi quay về tiên đảo Hồng Lôi cũng đã truyền ra ngoài, chấn động cả tiên đảo hải vực.
Lại thêm Lâm Bình vốn đã giết chết được vị chân thần đỉnh cao Cổ Kiền Khôn, chư cường của tiên đảo hải vực, tự nhiên sẽ được mọi người cung kính như thần linh.
Đối với tiên đảo Hông Lôi, vẫn được coi là đỉnh của hòn đảo thần tiên.
Bởi vậy.
Vì muốn cùng Lâm Bình thiết lập một mối quan hệ gần gũi hơn, duy trì mối quan hệ tốt đẹp, ba hòn đảo là đảo Đá, đảo Trung và đảo Củ Mộc, chính là ba người mà Lâm Bình quen biết Diêu Tuyết Lam, Tiêu Sơn và Huyền Hồng, được tặng đến bên cạnh Lâm Bình, để ba người bọn họ từ nay về sau nghe theo Lâm Bình sai khiến, đi theo làm việc cho Lâm Bình.
Đến đảo tiên Doanh Châu, Phùng Tu Trúc cũng đã bị Lâm Bình giết, kể từ khi U Dạ Tử bị thần thi tấn công, đảo tiên Doanh Châu chỉ còn lại một mình anh là chân thần còn tồn tại, ẩn trốn mất nhưng trốn cũng không thoát được.
Trong năm đại tiên đảo, đảo tiên Doang Châu, về cơ bản thì coi như đã bị gạch tên.
“Tôi là …… (con thần thú dịu dàng) …… Các người đã bước vào khu vực biển đông của nước tôi, xin lập tức xác minh thân phận, xin lập tức xác minh thân phận ……”
Lúc nhóm người Lâm Bình xuất hiện, bầu trời trên biển đã làm ra phản ứng trong trong chốc lát.
Ánh mắt Lâm Bình liếc qua.
Miệng nhếch lên một nụ cười.
Lâm Bình biết, tuyệt chiêu thật sự không phải như những gì mắt nhìn thấy được, để có thể thấy được những dòng xoay thép trên không này, một số chiêu lớn thực sự đang được đặt trong bóng tối.
Hiện nay, trong biển Đông này, dường như đã tạo ra một pháo đài chiến tranh.
“Tôi là Lâm Thanh Sơn!”
Ngay tức khắc.
Lâm Bình mở miệng nói.
Giọng nói không phải vang lớn trong không trung, nhưng thật sự đã vượt qua hết mọi ngăn cách, truyền đến tai của nhiều chiến sĩ.
Cũng như vậy, nó cũng truyền đến tai của vị thần tiên mạnh mẽ đóng giữ biển Đông kia.
“Là cậu Lâm!”
Ngay lập tức, vô số chiến sĩ nhận ra Lâm Bình, lộ vẻ cảm động, hớn hở ra mặt.
Còn vị tổng bộ Hải Phòng đóng giữ biển Đông kia, lúc nhóm người Lâm Bình xuất hiện thì đã có cảm giác như kẻ địch đang đến.
Chính vào lúc hắn ta từ trong tổng bộ bước ra thì lại nghe được cái tên “Lâm Thanh Sơn” này, sắc mặt lão này vô cùng nghiêm túc, đột nhiên lại thả lõng, thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng, rất nhanh, biểu cảm trên gương mặt hắn ta lại trở nên phức tạp trở lại.
“Cậu Lâm, cuối cùng cậu cũng về rồi.”
Ông ta nhảy vọt lên trước, như một tia chớp trong không trung, dùng hết tốc độ, cuối cùng, đứng trước Lâm Bình không xa.
Nhìn Lâm Bình và những người xung quanh Lâm Bình kia, trong lòng ông ta bộn bề sóng nổi dậy.
Không cần nói đến Lâm Bình, chính những con người bên cạnh Lâm Bình kia, phần lớn đều làm ông ta cảm thấy mối đe doạ cực kỳ to lớn, khiến cả người ông ta cứng đờ, như kẻ thù lớn đang tìm đến mình.
Nếu như không phải bởi vì nhóm người này được Lâm Bình làm chủ, ông ta làm sao dám bước đến với khoảng cách gần như vậy.
“Ông Trần!”
Lâm Bình nhìn thấy ông ta xuất hiện ngay trước mặt anh, đôi mắt có hơi nheo lại.
Anh không ngờ đến, người hiện tại đóng giữ biển Đông lại là ông Trần.
“Ông Trần, người đóng giữ biển Đông hiện nay là ông?”
Lâm Bình mở miệng nói.
Tuy nhiên, anh đối với Trần Mạnh Hữu cũng không có ấn tượng gì tốt đẹp, nhưng nếu như bây giờ Trần Mạnh Hữu đã làm việc cho đất nước, Lâm Bình đương nhiên cũng sẽ không biểu lộ ra thành kiến đối với ông ta, cũng vì vậy mà dùng “Ông Trần” để xưng hô.
“Đúng vậy, tình hình ở Minh Điệp hiện nay đang ổn định, ông Trác có thể đóng giữ một mình ở đó được nên để tôi đến đóng giữ biển Đông, mà ông Hà cũng đã đi đối phó với nhà họ Tôn ở núi Trường Bạch!”
Trần Mạnh Hữu mở miệng nói, than thở một hơi.
Lúc nói, sắc mặt mang theo nét nghiêm trọng khó có thể che giấu được.
“Nhà họ Tôn núi Trường Bạch?”
Biểu cảm trên gương mặt Lâm Bình có chút kinh ngạc, anh vốn chưa từng nghe nói gì đến nhà họ Tôn ở núi Trường Bạch, sao lại phải cần đến vị thần tiên hùng mạnh như ông Hà đi đối phó.
“Nhà họ Tôn ở núi Trường Bạch, là một gia tộc ẩn thế có tồn tại chân thần, tồn tại sâu trong một danh lam thắng cảnh, ba tháng trước đã xuất hiện, bắt đầu đi đến thế gian, hiện nay, quan hệ giữa nhà họ Tôn núi Trường Bạch với nhà của chúng ta, có hơi căng thẳng.”
Trần Mạnh Hữu biết Lâm Bình đã đi qua năm đại tiên đảo, bây giờ mới quay lại, đối với những chuyện đã xảy ra trong nửa năm anh đi vắng này, vốn không biết gì nhiều, ông ta bèn giải thích lại lần nữa.
“Hơn nữa, không chỉ có chúng tôi ở bên này có gia tộc ẩn thế xuất hiện, trong nửa năm nay, lần lượt có những tin tức truyền ra ngoài, Giáo Hoàng cũ của Toà thánh Tây Phương xuất hiện trở lại, tổ chức các vị thần trên thiên đường của Ấn Độ nghe nói cũng có chân thần hạ xuống thế gian, miền đất Ancient Totem của miền bắc châu Phi cũng có vị thánh cổ hiện thế, Andes ở Nam Mỹ ……”
“Nước Mỹ tuy là không có đáp án chính xác nói là chân thần hiện thế, nhưng những nhân vật lớn như thế này lại chỉ trong thời gian ngắn ngủi nửa năm, phơi bày ra lực lượng to lớn mà trước giờ chưa từng có, cho ra mắt một số loại võ mới đe doạ hoặc thậm chí có thể giết chết các vị thần. Thậm chí, theo tin tức đáng tin cậy, bọn họ đã nghiên cứu tạo ra một số lượng lớn các máy móc hình người có thể đánh lại các vị thần, lập thành một nhóm nhỏ liên kết với nhau, không có gì cản nổi ……. Đương nhiên, cũng có nhiều người suy đoán rằng, đằng sau nước Mỹ bây giờ cũng có sự tồn tại của chân thần, hơn nữa không chỉ là một vị.”
“Tuy nhiên, đến hôm nay, chúng tôi cũng chưa từng biết rõ được chân thần thật sự, nhưng …… trái đất hiện nay, về mặt võ đạo, đã đi từ thời đại thần tiên biến thành thời đại chân thần rồi!”
“Bố cục của Trái đất, đang xảy ra biến hoá.”
“Nổi lên mạnh mẽ!”
“Nhưng đất nước của chúng ta lại không hề có cấp bậc chân thần hùng mạnh nào cả, tuy là nhà họ Trương ở núi Trường Bạch luôn tự xưng là có chân thần tồn tại, nhưng cũng không ai biết là thật hay giả, đáng nói hơn là nhà họ Trương với chúng ta vốn không cùng chí hướng, dã tâm của bọn họ rất lớn ……”
Trần Mạnh Hữu nói tất cả cho Lâm Bình với tốc độ rất nhanh.
Càng nói sắc mặt của Trần Mạnh Hữu càng nghiêm túc trầm lắng.
Nếu như trái đất thực sự khởi động lên thời đại chân thần, mà ở mặt này lại không có chân thần nào thuộc về Việt Nam, sợ là tương lai sẽ rất gian nan.
Nghe xong.
Trong ánh mắt của Lâm Bình, loé sáng lên một tia sáng.
Lâm Bình không hề nghĩ đến, anh chẳng qua chỉ rời đi thời gian có nửa năm thôi, mà xã hội bây giờ lại xảy ra thay đổi có thể nói là chấn động địa cầu.
Không ngờ, đã bắt đầu xuất hiện chân thần!
Những chân thần kia đều đến từ đâu?
Lẽ nào, là những cái bí cảnh không gian gần giống như tiên đảo hải vực, loạn ma hải vực ở trên trái đất kia sao, chân thần bên trong đó, bắt đầu bước ra ngoài sao?
“Yên tâm, Việt Nam chúng ta, không phải không có chân thần.”
Cuối cùng, Lâm Bình nhướng mày, nhìn về Trần Mạnh Hữu nói.
“Nhà họ Tôn ở núi Trường Bạch nói bọn họ có chân thần, chỉ sợ là họ có thật, nếu không thì bọn họ cũng sẽ không trắng trợn như vậy, nhưng nếu như bọn họ tính toán chính xác, thì cũng không thể tính đến Việt Nam của chúng ……”
Nghe thấy Lâm Bình nói, Trần Mạnh Hữu cũng mở miệng nói.
Nhưng.
Lời còn chưa nói xong, Trần Mạnh Hữu đột nhiên lại ngơ người ra.
Lời này của Lâm Bình, nói vậy, hình như không phải nói nhà họ Tôn ở núi Trường Bạch!
“Không lẽ nào, cậu ……”
Trần Mạnh Hữu đột ngột ngẩng đầu.
Không tự chủ được mà nhìn vào Lâm Bình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!