Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sự Trở Về Của Chiến Thần - Lâm Bình

Nhất thời.

Ánh mắt mọi người đều tề tụ trên người Tôn Dật Phàm Tôn Dật Phàm.

Như là tòa thánh, chư thần thế giới chờ người đại diện cho thế lực của Tôn Dật Phàm, ánh mắt khẽ ngưng, khóe miệng cũng là lộ ra một tia thích thú hướng Tôn Dật Phàm tươi cười.

Tôn Diệc Phàm là người đầu tiên trực tiếp vào thẳng chủ đề.

Như thế, rất tốt!

Bọn họ nhưng thật ra cũng muốn xem thử, Trường Bạch sơn tôn gia Tôn Dật Phàm cùng Lâm Bình nửa năm đã biến mất kia, rốt cuộc sẽ đột phá xung đột với Tôn Dật Phàm như thế nào.

Lâm Bình biểu hiện thái độ ở bên ngoài ra sao, trên cơ bản cũng có thể coi là đang đại diện cho Việt Nam.

Lần này với ý nghĩa tiệc rượu chắc chắn cũng có ảnh hưởng sâu xa.

"Lâm Bình đâu?"

Mà lúc này, ánh mắt mọi người đều đặt ở trên người Tôn Dật Phàm, lúc sau lại là nhìn quanh bốn phía.

Đúng vậy Lâm Bình mới là người mở tiệc rượu nhưng Tôn Dật Phàm mới là người khởi xướng.

Bọn họ phương diện này, đại đa số cũng gần như tuyệt đối khẳng định sở dĩ Tôn Dật Phàm đến tham gia tiệc rượu lần này, cũng là vì Lâm Bình mà tới.

Nhưng cho tới bây giờ, Lâm Bình vẫn còn chưa có hiện thân.

"Không phải là rùa rụt đầu đấy chứ?”

Trong phòng tiệc, một vị thần cảnh đến từ Mỹ mở miệng, cười nhạo nói.

Trước đây, Lâm Bình đánh bại Smith, khiến Spielberg thua trận, làm cho chúng thần cảnh của Mỹ cúi đầu, không dám cùng anh hô phong hoán vũ.

Nhưng hiện tại, thời đại thay đổi.

Hoa Kỳ ở trước Việt Nam, cũng đã tiến nhập chân thần thời đại, võ đạo thực lực, từ lâu không thể so sánh nổi, chính là Lâm Bình, có năng lực tính là cái gì.

Lâm Bình xuất quan hiện thân, nếu người Tôn gia núi Trường Bạch không tìm Lâm Bình phiền toái, bọn họ cũng sẽ không buông tha Lâm Bình.

Tự nhiên là muốn báo thù rửa hận việc của Lâm Bình trước đây.

Nghe được những lời của vị thần cảnh Hoa Kỳ kia, mọi người trầm mặc, không có ai đi phụ họa.

Dù sao, nơi này là Đà Nẵng.

Lâm Bình cho dù không thể cùng Tôn Dật Phàm cùng so sánh với nhau, nhưng lấy Lâm Bình với thực lực trước đây của Lâm Bình, nếu trong lời nói khiêu khích, ở đây có mấy người có thể may mắn thoát khỏi?

Bọn họ là tới xem diễn, cũng muốn hỏi thăm tin tức Lâm Bình.

Không phải đến khiêu khích Lâm Bình.

"Tôi biết người này, tên là Khải Đăng, là mấy tháng trước mới xuất hiện, Hoa Kỳ trước đây, căn bản là không có một vị thần cảnh cường giả như vậy, muốn gây sự, căn bản cũng là Hoa Kỳ sau lưng thực thần giở trò, bằng không, làm sao dám khiêu khích Lâm Bình như thế?"

Có người nhanh nhẹn biết tin tức, thử phán đoán.

Đồng thời, lặng yên rời xa hắn.

Hắn khiêu khích Lâm Bình như thế, nếu Lâm Bình xuất hiện, cùng hắn động thủ, mặc kệ ai lợi hại hơn, đều có thể ảnh hưởng đến hắn, chuyện đó tất không hay ho.

Mà, ngay tại lúc kẻ đó âm thầm chuyển vị trí là lúc một âm thanh bỗng vang lên ở bên tai mọi người.

"Xem ra, chư vị đều tới rồi!"

Mọi người sau đó nhìn thấy một người mặc tây trang xanh đen, dáng người cao ngất , là một người đàn ông từ cửa đi vào.

Lúc nhìn tới người này, nháy mắt, bên trong tiệc rượu, rơi vào yên tĩnh.

"Đăng!"

"Đăng!"

Giày da dẫm nát trên sàn nhà, phát ra âm thanh trong trẻo, cả đại sảnh vang lên tiếng vọng.

"Anh chính là Lâm Bình” Tôn Diệc Phàm nhìn đến Lâm Bình, lúc sau khóe miệng gợi lên một ý cười lạnh.

Anh ta cũng không cảm thấy trên người Lâm Bình phát ra một loại uy hiếp nào.

Xem ra nửa năm này bế quan, Lâm Bình không có chút tiến bộ, theo đánh giá nhiều lắm cũng chỉ tương đương chiến lực lúc trước của Tôn Dật Phàm.

Như thế nghĩ, Tôn Dật Phàm còn thoáng có chút thất vọng.

Cái chó má chiến thần gì?

Bất quá chỉ là mua chuộc danh tiếng mà thôi!

Chờ!"

Qủa không sai!

Đối với lời nói của Tôn Dật Phàm, Lâm Bình gần như chính là lễ phép cười.

Tôn Diệc Phàm đồng tử hơi hơi co rụt lại.

Mà những người khác, cũng là ánh mắt nhưng trọng, nhìn chằm chằm thân hình Lâm Bình, có chút ngoài ý muốn.

Lâm Bình tuy rằng là chiến thần Việt Nam, bất luận thân phận, làm sao có thể so sánh được với thân phận của Tôn Dật Phàm? Lâm Bình lại làm sao tự tin có thể cho Tôn Dật Phàm chờ đây?

Lâm Bình, hắn muốn làm cái gì?

Mọi người nhìn chăm chú Lâm Bình.

Cuối cùng, Lâm Bình đi tới gần Khải Đăng, nâng mắt nhìn.

Lâm Bình nhìn về phía Khải Đăng ánh mắt thâm thúy.

"Xem ra, năm trước, không đánh cậu liền không phục!"

Lâm Bình thở dài một tiếng.

Có ý tứ gì?

Nhất thời, mọi người hai mắt mở to.

"Anh. . . . . ."

Khải Đăng sẽ mở miệng.

Tuy nhiên khi Khải Đăng vừa mới há mồm là lúc hắn ăn trọn một cái tát từ Lâm Bình.

Khải Đăng căn bản là không kịp phản ứng đã bị Lâm Bình đá bay ra ngoài, một bên gò má đã bị đập nát.

Đường đường thần cảnh cường giả, chỉ với một cái tát của Lâm Bình rốt cuộc vẫn vẫn là không thể đứng lên, trực tiếp ngất xỉu.

Lâm Bình lắc lắc tay, không hề liếc mắt lấy một cái về phía Khải Đăng.

"Lắm lời!"

Nhất thời.

Không ít người đều là nuốt nuốt nước miếng.

Này mẹ nó. . . . . . Lâm Bình, đây là phát điên ư?

Này vừa mới vào bàn, đã đem thần cảnh Hoa Kỳ biến thành bộ dáng sinh tử không biết?

Đây là, hoàn toàn chẳng phải là do Hoa Kỳ tự tìm cái chết ư.

Phải biết rằng, hiện giờ Hoa Kỳ, cũng không phải là Hoa Kỳ của trước kia, liền ngay cả tòa thánh, chư thần thế giới đều phải chờ, kiêng kị không thôi, chung quanh nhìn xem nhưng vẫn thủy chung không có đưa tay giúp Hoa Kỳ, điều này vẫn có thể thấy được.

Lâm Bình cũng lắc lắc tay, căn bản không hề nhìn Khải Đăng liếc mắt một cái.

Xoay người, đi đến trước mặt Tôn Dật Phàm.

Lúc này, trong mắt Tôn Dật Phàm, xuất hiện tia trầm trọng.

Kẻ tên Khải Đăng kia hắn có thể xử lí dễ dàng nhưng không thể nào thoải mái như cách của Lâm Bình được.

"Cậu chính là Tôn Diệc Phàm?"

Lâm Bình đi đến chỗ Tôn Dật Phàm, mở miệng.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận