"Này. . . . . . Này. . . . . ."
Sau một lúc lâu, môi Lâm Uy Viễn mới khẽ mấp máy, trong lúc nhất thời ngay cả nói cũng không rõ được.
Tuy nhiên, có thể thấy rõ vẻ mặt Lâm Uy Viễn rất là kích động.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Bình cả kinh.
Chẳng lẽ suy đoán của anh thực sự đúng, người trong bức ảnh này chính là Lâm Chiến?
"Ông Lâm, người đàn ông trong bức ảnh chính là cháu trai ‘ Lâm Chiến ’ của ông?"
Lâm Bình nhanh chóng lên tiếng.
Lâm Bình vừa hỏi lời này, toàn bộ nhà họ Lâm đều kinh ngạc trong nháy mắt.
Lâm Chiến?
Ngoại trừ những hậu nhân như Lâm An Tuyền chưa từng thấy qua Lâm Chiến, những người chỉ hơi lớn tuổi của nhà họ Lâm cũng đều biết Lâm Chiến.
Dù sao, Lâm Chiến cũng là niềm kiêu ngạo lớn nhất của nhà họ Lâm bọn họ ở biển Trung, là người có thiên phú võ đạo nhất.
Từ hai mươi ba năm trước, khi Lâm Chiến còn là một thiếu niên, hắn đã đột phá đến cảnh giới Hóa Cảnh. Nếu không phải Lâm Chiến vô duyên vô cớ biến mất, tên tuổi của Lâm Chiến đoán chừng đã sớm nổi tiếng ở Việt Nam, thậm thí nổi tiếng trên toàn thế giới.
Thậm chí. . . . . . Toàn bộ nhà họ Lâm, kìm lòng không nỗi nhìn Lâm Bình.
Nghĩ thầm rằng, nếu Lâm Chiến không có mất tích, có lẽ thực lực cũng sẽ không thấp hơn vị chiến thần Việt Nam Lâm Bình nổi tiếng toàn thế giới này!
Đương nhiên, suy nghĩ này cũng chỉ chợt lóe trong trong chớp mắt rồi biến mất.
Ánh mắt mọi người lập tức dời đến trên người Lâm Uy Viễn, trong lòng cũng có hơi khẩn trương.
"Đúng vậy, người đàn ông trong bức ảnh là Lâm Chiến."
Cuối cùng Lâm Uy Viễn đã mở miệng.
Lời này vừa nói ra.
Toàn bộ nhà họ Lâm đều kinh hãi.
"Thật sự là Lâm Chiến?"
"Chiến nhi vẫn còn sống? Hắn ở đâu?"
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều kích động.
Nếu Lâm Chiến có thể trở về, đối với nhà họ Lâm bọn họ mà nói, đây quả thực là một chuyện rất tốt.
"Cậu Lâm, xin hỏi cậu lấy bức ảnh này từ chỗ nào? Người phụ nữ và đứa nhỏ trên ảnh chụp là vợ con của Chiến nhi sao?"
Lâm Uy Viễn vội vàng hỏi, vẻ mặt mong chờ.
"Ông Lâm, ông hẳn là đã nghe qua nhà họ Tôn núi Trường Bạch rồi đi?" Lâm Bình không có lập tức trả lời ngay vấn đề của Lâm Uy Viễn, mà hỏi ngược lại.
Lâm Uy Viễn không biết tại sao Lâm Bình lại liên hệ Lâm Chiến với nhà họ Tôn núi Trường Bạch, nhưng Lâm Uy Viễn vẫn trả lời: "Đương nhiên là có nghe qua, hơn nữa, cậu Lâm giết chết Thần Cảnh nhà họ Tôn núi Trường Bạch, hành động này cũng truyền khắp trong ngoài nước, uy danh lan xa."
Nói đến đây, ánh mắt Lâm Uy Viễn nhìn Lâm Bình không chỉ có kính nể, còn có sự hâm mộ không thể nào che dấu được.
Đối với Lâm Uy Viễn, cảnh giới Thần Cảnh là cảnh giới trong truyền thuyết, khát vọng mà không thể có được.
Nhưng, Lâm Bình hiện tại có thể chém giết Thần Cảnh trong chớp mắt, nắm giữ sống chết của cường giả Thần Cảnh trong tay, đây là điều mà Lâm Uy Viễn khó có thể tưởng tượng nổi.
"Chỉ là giết một người hầu mà thôi, không có gì đáng nhắc tới." Lâm Bình tùy ý nói.
Tuy nhiên, lời này vào trong tai những người nhà họ Lâm, lại có ý nghĩa khác.
Hơn nữa, rất nhiều người ở đây đều nghe nói qua nhà họ Tôn núi Trường Bạch, nghe nói cường giả nhà họ Tôn núi Trường Bạch có thực lực còn mạnh hơn Thần Cảnh. Bọn họ cũng không hoàn toàn tin, nhưng lúc này nghe Lâm Bình nói, Lâm Bình chỉ giết một người hầu của nhà họ Tôn núi Trường Bạch khiến mọi người nhà họ Lâm chấn động.
Đương nhiên, ánh mắt nhìn về phía Lâm Bình đầy kính nể ngưỡng mộ.
Cho dù Thần Cảnh là người hầu nhà họ Tôn, thế nhưng Lâm Bình nói giết liền giết, với con cháu nhà họ Tôn, nói đánh gảy chân liền chặt đứt chân đối phương.
Điều này chứng tỏ cái gì?
Có thể chứng tỏ Lâm Bình trước mắt này, hoàn toàn không sợ nhà họ Tôn núi Trường Bạch.
Tuy rằng Lâm Uy Viễn mới chỉ là tông sư Hóa Cảnh, không biết bao giờ mới đột phá lên được Thần Cảnh, nhưng dù sao ông ta cũng là người đứng đầu của một gia tộc lớn như nhà họ Lâm biển Trung, tin tức mà ông ta có được đương nhiên nhiều hơn người khác.
Ông ta nghe nói qua, sau tiệc rượu, hình như có cường giả được cho là ngoài Thần Cảnh tiến vào Đà Nẵng, muốn dồn Lâm Bình vào chỗ chết, chỉ là rất nhanh sau đó đã không còn nhìn thấy bóng dáng người này.
Lâm Uy Viễn nhìn Lâm Bình, nếu chuyện này là có thật, Lâm Uy Viễn cũng đại khái hiểu được chuyện gì đã xảy ra.
Xem ra, chỉ sợ vị chiến thần trẻ tuổi Việt Nam này, so với dự đoán của ông ta còn khủng bố hơn.
"Ông đã nghe nói qua nhà họ Tôn núi Trường Bạch, thế có biết nguồn gốc nhà họ Tôn núi Trường Bạch không?"
Lâm Bình lại hỏi.
Lúc này đây, tất cả mọi người đều lắc đầu, bọn họ không rõ lắm.
Ngay cả Lâm Uy Viễn cũng lắc đầu: "Tôi chỉ biết nhà họ Tôn xuất thân từ núi Trường Bạch, cho nên từ trước đến bây giờ đều gắn tên nhà họ Tôn vào núi Trường Bạch, gọi là ‘Nhà họ Tôn núi Trường Bạch’. Tôi nghĩ rằng, từ xưa nhà họ Tôn có lẽ đã sống ở sâu trong núi Trường Bạch."
Lâm Uy Viễn vừa mới nói xong, mọi người còn đang bàn luận, Lâm An Tuyền nãy giờ không có mở miệng, đột nhiên giơ cánh tay mảnh khảnh lên.
Lâm Bình vốn định mở miệng, nhưng khi thấy cánh tay của Lâm An Tuyền, anh lập tức nhìn về hướng Lâm An Tuyền.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!