“Đi.”
Trên khuôn mặt gần như hoàn hảo của Nhan Kha lộ ra vẻ phức tạp, nhưng Nhan Kha vẫn khẽ mấp máy môi gật đầu.
Cô ấy thực sự vẫn luôn mong chờ.
Đợi Lâm Bình làm xong chuyện của mình, đợi anh quay về gặp vợ và con gái.
Ngay cả khi, chỉ có thể nhìn nó từ xa, cô cũng muốn được nhìn một lần, chỉ liếc mắt một cái thôi cũng tốt.
Cô muốn xem loại phụ nữ nào có thể khiến trái tim Lâm Bình nhớ nhung.
"Lâm Bình, nếu như tôi đã đến Việt Nam, đến quê hương của anh, vậy thì từ giờ đừng gọi tôi là công chúa nữa."
Sau đó, Nhan Kha đột nhiên nhìn Lâm Bình và nói.
“Được.” Lâm Bình ngược lại vẫn có chút nhăn nhó.
Dù sao thì, đây là Việt Nam, và bây giờ cũng không lấy đâu ra có công chúa cả.
"Vậy thì anh sẽ gọi tôi là gì?"
Nhan Kha khẽ chớp đôi mi dài như chiếc quạt, nhìn Lâm Bình hỏi.
“Cô Nhan?” Lâm Bình Thâm ngập ngừng gọi.
Nhưng mà, cách xưng hô này chỉ đổi lại được một đôi mắt xem thường của Nhan Kha mà thôi.
Rõ ràng, Nhan Kha không thích cách gọi này.
"Từ nay về sau, anh gọi tôi là Nhan Kha đi."
Cuối cùng, Nhan Kha nói.
"Được."
Lâm Bình cười gật đầu.
Gọi tên là Nhan Kha, vừa không tỏ ra quá mức xa lạ, lại cũng không tỏ ra vô cùng thân mật, có thể giữ được một khoảng cách thích hợp.
Vậy nên, thế là tốt nhất.
"Haizzz cái thằng nhóc thối tha của Thiên đao kiaaa, cậu mang đại gia đây đến Việt Nam, kết quả là vừa nháy mắt cái đã mất tích không thấy tăm hơi đâu cả, vất vả chật vật bao lâu mới tìm thấy cậu, không phải nói sẽ phục vụ tốt cho đại gia đây sao, giờ hóa ra là lại ở đây tán gái à? "
"Cậu cho rằng đại gia đây dễ lừa như vậy sao?"
"Thằng nhóc thối tha này, có tin hay không, đại gia đây đem chuyện cậu ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, tán tỉnh người phụ nữ khác nói cho vợ cậu biết hay không..."
Nhưng mà, vừa ngay sau đó, Đại Hắc Cẩu đã lặng yên không một tiếng động nhẹ nhàng tiến lại gần Lâm Bình, nhe răng trợn mắt nói.
Rõ ràng, Đại Hắc Cẩu cũng vô cùng bất mãn việc Lâm Bình đưa nó đến Việt Nam, nhưng cuối cùng lại ném nó ở Hải Nam.
Tất nhiên, điều khiến Đại Hắc Cẩu khó chịu hơn cả là ... Chu Thanh đã nói dối nó.
Chu Thanh nói dối rằng có một gã ở phương Tây là kẻ thù của Lâm Bình, anh ta đã công khai mắng Lâm Bình trên mạng xã hội. Mắng vô cùng khó nghe, thậm chí còn thêm mắm dặm muối vào câu: “Lâm Thanh Sơn chính là cái loại mà đến cả con chó rẻ tiền mạt hạng nhất cũng không bằng.”
Nghe vậy, Đại Hắc Cẩu lúc đó trở nên vô cùng tức giận.
Lâm Thanh Sơn không bằng nó, nó đồng ý với câu này, bởi vì anh nó cũng cảm thấy Lâm Thanh Sơn không thể so sánh với nó thật.
Tuy nhiên, cụm từ "con chó rẻ tiền nhất" đã khiến Đại Hắc Cẩu như nổi trận lôi đình, trong mắt có lửa, suýt giết chết người.
Tuy nhiên, Đại Hắc Cẩu rõ ràng là không tin bất cứ điều gì chỉ vì Chu Thanh nói.
Sau đó, Chu Thanh đã giả mạo một bằng chứng cho điều đó, in ra một bức ảnh, đưa cho nó xem và thuyết phục Đại Hắc Cẩu rằng đó là sự thật, và sau đó Chu Thanh còn sử dụng các món ngon phương Tây để thu hút nó, và Đại Hắc Cẩu đã đi theo Chu Thanh và trở nên tức giận. Giết về phía tây.
Nó muốn xé anh chàng được gọi là "Berkeley" ra từng mảnh, nhưng Chu Thanh chỉ làm cho nó xé miệng của tên “Berkeley” kia, bởi vì đối với những tên nhiều chuyện như hắn ta, xé nát miệng của hắn ta, không để hắn ta có cơ hội xàm ngôn nữa mới là khiến cho hắn ta sống không bằng chết, so với việc xé nát cả cơ thể hắn ra từng mảnh thì xé miệng của hắn càng tốt hơn nhiều.
Đại Hắc Cẩu nghĩ lại, cảm thấy cũng có lý.
Nếu đổi lại là nó, ngày nào đó nếu gặp phải kẻ thù, muốn giết chết nó, thì Đại Hắc Cẩu cũng có thể nhận thức được rằng, nếu chặt một chân của nó hầm lên ăn mới thật sự là khiến nó hoàn toàn sụp đổ.
Vì vậy, Đại Hắc Cẩu rất hiếm kho lại nghe lời Chu Thanh nói.
Nó thực sự chỉ làm rách cái miệng trông kỳ lạ của "Berkeley", và sau đó, theo phương pháp mà Chu Thanh đã dạy nó, chụp một bức ảnh "Berkeley" với cái miệng bị rách do nó xé rồi lan truyền đến dark web.
Nhưng, cũng chính là vì Chu Thanh đã dạy nó cách sử dụng điện thoại di động, máy tính và Internet.
Thông minh như Đại Hắc Cẩu, sau khi xé miệng "Berkeley", chụp ảnh và tải chúng lên dark web, nó đã lưu lại một ánh mắt khác.
Đã xem xét bảng sao kê tài khoản của Berkeley.
Đại Hắc Cẩu phát hiện ra rằng Berkeley không đăng bất kỳ từ nào như "con chó rẻ nhất" trên mạng xã hội cả.
Đại Hắc Cẩu nhận ra rằng nó có thể đã bị lừa.
Đại Hắc Cẩu lúc này bùng nổ vì tức giận.
Quay lại để tìm Chu Thanh sau đó.
Nhưng Chu Thanh nói với nó rằng tất cả những chuyện này là do Lâm Bình làm ra, và đó là ý của Lâm Bình, nếu muốn tính toán tất cả thì cứ tìm Lâm Bình giải quyết.
Sau đó, cô lại hứa sẽ đưa nó đi ăn đồ Tây.
Đại Hắc Cẩu tự nghĩ, một ý kiến tồi tệ như vậy, có lẽ thật sự là do gã bụng đầy nước xấu Lâm Bình Thần nghĩ ra.
Vì vậy, lúc đó đại hắc y nhân tạm thời nén giận trong lòng.
Theo Chu Thanh đi ăn đồ tây.
Kết quả là.
Đại Hắc Cẩu thất vọng.
Đây là ... loại thức ăn gì ...?
Thức ăn phương Tây, ít chủng loại, không đáp ứng được sự ngon miệng của nó, và kém xa so với các hương vị khác nhau của thức ăn ở Việt Nam, những món ăn có thể khiến nó ăn uống sảng khoái.
Sau đó,
Đại Hắc Cẩu một lần nữa cảm thấy rằng mình đã bị lừa dối.
Dưới cơn tức giận.
Trực tiếp đuổi theo Chu Thanh cắn.
Chu Thanh, người vừa mới mới đột phá đến cảnh giới chân thần, nếu không phải là kịp thoát lên bầu trời cao 10.000 mét, có lẽ đã để lại rất nhiều vết răng chó đen lớn trên cơ thể vừa cong vừa uyển chuyển của cô rồi.
Cho đến cuối cùng, Chu Thanh đều đẩy hết mọi chuyện cho Lâm Bình, trước mặt Đại Hắc Cẩu, hắn đã liên hệ với Hải Nam, đồng thời yêu cầu người của Hải Nam chuẩn bị rất nhiều thức ăn đặc biệt cho Đại Hắc Cẩu. Hãy để Đại Hắc Cẩu tạm thời kìm nén cơn tức giận với Chu Thanh.
Cũng đem tất cả sự tức giận đã được tích tụ lại đổ hết lên trên cơ thể của Lâm Bình.
Chẳng qua
Sau khi trở về Hải Nam, lần lượt đối mặt với sự oanh tạc của những món ngon, Đại Hắc Cẩu không thèm tìm Lâm Bình làm phiền hay gây sự gì cả.
Nhưng bây giờ, Lâm Bình đã trở lại Hải Nam.
Nó cảm nhận được hơi thở của Lâm Bình.
Vì vậy cho nên, Đại Hắc Cẩu đến đây.
Nhe răng trợn mắt, hung thần ác sát đến đây.
Hơn nữa, trong khi đang nói chuyện, Lâm Bình và Nhan Kha đều có ánh mắt vô cùng kinh ngạc, trên bàn chân của Đại Hắc Cẩu xuất hiện một chiếc điện thoại di động.
"Tạch!"
Tiếng điện thoại di động chụp ảnh vang lên.
sau đó.
"Tạch!"
"Tạch!"
"Tạch!"
......
Liên tiếp những âm thanh đó vang lên.
"Chứng cứ phạm tội, ta đã lưu lại."
Đại Hắc Cẩu lại lên tiếng.
"Ngay cả kĩ năng photoshop, lão đại gia đây cũng học thành thạo được rồi đó thằng nhóc thối tha à, bây giờ chỉ cần ông đây di chuyển chân một cái là có thể photoshop thành những bức ảnh hai người cực kỳ thân mật mờ ám, sau đó gửi toàn bộ những chứng cứ phạm tội này gửi về cho vợ cậu, vợ cậu vừa nhìn đã biết đây là ảnh chụp, lại nói, sau đó cậu định giải thích thế nào về việc cậu ở Nam Hải mắt la mày liếm, liếc mắt đưa tình với người ta cho vợ cậu nghe đây hả? "
Đại Hắc Cẩu nhìn Lâm Bình bằng ánh mắt vô cùng xấu xa.
Bức ảnh Photoshop của Chu Thanh đã nói dối nó, nó chỉ quay đầu liền học được chiêu này.
Mà Lâm Bình này lại dám lừa gạt nó, cho nó làm con cu li, vượt đại dương, chạy về phía tây, trút giận cho Lâm Bình, Đại Hắc Cẩu này làm sao có thể nuốt trôi được.
Nó phải nắm lấy nhược điểm của Lâm Bình, để Lâm Bình nắm lấy nhược điểm của anh ta mà trút giận, kẻo Lâm Bình lại chạy mất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!