Giờ phút này, trong mắt của hắn, dường như đã mất đi những sắc màu khác, chỉ còn lại có một tia vàng chói lọi hướng về phía hắn, trong con ngươi càng lúc càng lớn.
"không tốt!"
Chân thần cảnh hậu kì đến từ Giáo đình trong lòng trở nên hụt hẫng.
Hắn biết màu vàng này có nghĩa là gì, đó là nắm đấm của Lâm Thanh Sơn, ngươi có kim thân bao phủ.
nhưng.
Mặc dù hắn đã phản ứng.
Hơn nữa lúc này hắn không thèm đếm xỉa đến cái gì, một mình chạy trốn cũng được, cứ như vậy rút lui, bỏ rơi đám người kia.
nhưng.
Đúng lúc hắn chuẩn bị rút lui
Thế nhưng,
Cuối cùng, anh vẫn không thoát được cú đấm của Lâm Bình.
"Bùm!"
Kèm theo tiếng nổ.
Chân thần cảnh hậu kì này, cảm giác như bị tàu cao tốc đâm phải.
tại thời điểm đó.
Tất cả xương của hắn ta trực tiếp bị đập vỡ.
Các cơ quan nội tạng cũng nổ tung
chỉ là
Lần này, có cảm giác cả người như bị nghiền nát, nhưng hắn vẫn ở nguyên vị trí.
nhưng.
Sức mạnh từ cú đấm của Lâm Bình trực tiếp xuyên thủng toàn bộ lồng ngực anh. .
Trái tim, cũng dưới sức mạnh của nắm đấm, hóa thành sương máu và không thể tồn tại.
Chân thân cảnh hậu kì đến từ Giáo đình, thực lực mạnh mẽ chỉ sau giáo hoàng, đang cảm thây sống của hắn dần vỡ vụn.
Dù có làm gì đi chăng nữa, hắn cũng không thể ngăn cản được.
"phun!"
Vị chân thần cảnh này cuối cùng phun ra một ngụm sương máu trong miệng.
Đôi mắt mở to.
Hắn không can tâm.
Không can tâm.
Nhưng lúc này, không còn ai quan tâm đến hắn nữa.
Đồng đội của hắn ta sớm đã chạy khỏi đó.
Ngay cả đối thủ là Lâm Thanh Sơn, sau khi đánh một cú vào ngực hắn ta, thậm chí còn không nhìn hắn ta lần nữa, bóng dáng của anh lóe lên và biến mất khỏi mắt hắn.
"Ta... Không can tâm..."
Với lời lẩm bẩm trong miệng, tổng giám mục của Giáo đình, chỉ đứng sau giáo hoàng, đã thất bại trong trận chiến đầu tiên trên trái đất sau ba tháng sau trở lại.
Cũng như vậy, cái giá phải trả là mạng sống của anh ta.
......
......
Vào lúc này, Alia, tay cầm micrô và người bạn đồng hành của cô ấy mang theo máy ảnh, cả hai đều đã choáng váng.
Đặc biệt là Alia, cô ấy vẫn đang nói.
Đang báo cáo tình hình ở đây.
Tuy nhiên, lúc này miệng của cô ả há hốc không nói được lời nào nữa.
"Lâm Thanh Sơn làm sao có thể mạnh như vậy?"
Ba cường giả của dãy núi An Đệ Kì, Đồ Đằng cổ địa và thiên đàng Chư thần, lúc này cũng tràn đầy kinh hãi.
Lâm Thanh Sơn một lần nữa giết chết một trong những người bạn đồng hành của họ ngay dưới mũi họ.
Lúc này, điều họ cảm thấy không còn gì xấu hổ.
Nhưng, là sợ hãi!
Lâm Thanh Sơn, quá đáng sợ!
" trốn!"
Vào lúc này, ba vị chân thần cảnh còn lại cuối cùng, lập tức đưa ra quyết định.
Thật đáng sợ.
Suy cho cùng, họ sinh ra là để nắm bắt cơ hội nằm ngoài thế giới và tranh giành cơ hội trong tương lai chứ không phải để chết.
Đối với Tôn Thái Hư ...
Lúc này, họ không định xoay sở gì cả.
Dù sao Lâm Thanh Sơn đuổi theo để giết Tôn Thái Hư, nếu có thể dùng tính mạng của Tôn Thái Hư để ngăn Lâm Thanh Sơn đuổi theo và giết họ, đó là một điều tốt.
Gần như tại thời điểm khi chân thần cảnh hậu kì bị Lâm Bình giết chết thì ba người còn lại đã có quyết định.
Lập tức bỏ chạy về phía xa.
Tôn Thái Hư không thảo luận với họ mà thậm chí còn bỏ chạy về phía tây nhanh hơn họ.
"Tên thứ ba!"
Tuy nhiên.
Lúc này, giọng nói của Lâm Bình lại vang lên bên tai họ.
Người thứ ba?
Lần này, Lâm Thanh Sơn đang nhắm vào ai?
thời điểm này.
Bao gồm cả Tôn Thái Hư, bốn người họ cảm thấy sợ hãi trong lòng.
"Bùm!"
Lâm Bình nhìn chằm chằm vào vị thần thực sự trên dãy An Đệ Kì, đuổi theo với tốc độ gấp mười ba lần tốc độ âm thanh, và trực tiếp ra đòn.
Ngay lâoj tức chân thần cảnh hậu kì này trọng thương
Nhưng lúc này
Lâm Bình không thực hiện bất kỳ động thái giết người nào nữa.
Nhưng ngay lúc làm hắn bị thương, trên tay Lâm Bình lại xuất hiện một thanh kiếm hút máu đỏ tươi, trực tiếp đâm vào thân thể của chân thần cảnh của An Đệ Kì
"gì!"
Chân thần cảnh này, vốn dĩ bị Lâm Bình đánh cho không kịp kêu gào, khoảnh khắc con dao quỷ "đâm vào thân thể khiến anh ta không nhịn được trực tiếp hét lên.
Và máu trên khắp cơ thể anh ta cũng ào ạt lao về phía yêu đao một cách điên cuồng. Tên này, sắc mặt tái mét, và làn da dần bắt đầu trở nên khô ráp.
Người của Đồ Đằng cổ địa và thiên đàng chư Thần, thêm Tôn Thái Hư, ba người trong lúc điên cuồng chạy trốn, càng thêm kinh ngạc.
Lâm Thanh Sơn đã sử dụng phương pháp gì để khiến chân thần cảnh của dãy An Đệ Kì phải đau đớn như vậy?
Lúc này.
Trong lòng bọn họ càng thêm sợ hãi.
Đươngf là chân thân cảnh hậu kì, trong lòng họ gần như sụp đổ.
Rốt cuộc là mấy chục năm trăm năm không có người dám đắc tội họ, hiện tại còn không đảm bảo được tính mạng, loại thay đổi này, sự khác biệtthực sự quá lớn.
"Tên thứ tư!"
Chính vào lúc này, giọng nói của Lâm Bình lại vang lên.
Nó giống như một lời nhắc nhở.
"Chết tiệt chết tiệt!"
Tên chân thần cảnh da đen đến từ Đồ Đằng chân chính gào thét trong lòng, Lúc đó hắn vốn không có cùng hướng với nơi ở của Mạnh Tinh Tuyết.
Nhưng hắn đột ngột quay lại.
Một cú đấm xé nát không gian.
Tôn Thái Hư hoảng sợ bỏ chạy vì sợ Lâm Bình sẽ theo dõi mình, dù sao thì trong số ba người còn sống, lão ấy bị thương nặng nhất, xét về mọi mặt thì lão ấy là người yếu nhất dễ bị hạ gục nhất.
Nhưng
Sau khi lão ta phát hiện ra vị chân thần cảnh da đen của Đồ Đằng sau khi nhìn về hướng Mạnh Tinh Tuyết, hắt ta đột nhiên xoay người rồi xé nát không gian.
Tôn Thái Hư ngay lập tức nhận ra rằng hắn muốn làm điều gì đó.
CÓ lẽ muốn bắt Mạnh Tinh Tuyết và đe dọa Lâm Thanh Sơn.
"kẻ ngốc!"
Tôn Thái Hư chửi thầm trong lòng, nhưng trên mặt lại tràn đầy vẻ vui mừng.
Lão ta là người gần nhất với Mạnh Tinh Tuyết, nhưng lão lại không có ý định bắt cô, bởi vì lão ta biết rất rõ rằng nếu thực sự muốn bắt Mạnh Tinh Tuyết, lão ta có thể chết nhanh nhất.
Sau tất cả, Tôn Thái Hư đã có kinh nghiệm sau vụ của Tô Uyên và Mạnh Tinh Tuyết.
và.
Đúng như vậy.
Lúc tên da đen kia nhảy ra ngoài không gian, xuất hiện trước mặt Mạnhh Tinh Tuyết,Lâm Bình đã xuất hiện trước mặt anh ta.
Số phận của anh ta có thể hình dung được.
trực tiếp bị dao đâm xuyên qua.
Máu bắt đầu chảy.
Sau đó,Lâm Bình trực tiếp một chưởng nổ tung đầu, bắt đầu truy đuổi ngừoi của Thiên đàng chư thần.
Nhìn thấy Lâm Bình không đuổi theo mình, Tôn Thái Hư cảm thấy vui vẻ trở lại.
Lão chỉ hy vọng người của Chư thần có thể chạy nhanh hơn, câu thời giờ, lão sẽ nhanh chóng thoát thân.
"Nhưng không, ngay cả ở thồi kì đỉnh cao lão còn không chạy nổi huống hồ hiện tại."
Tôn Thái Hư nhanh chóng phản ứng.
Ngay.
Tôn Thái Hư phản ứng lại, lão đột nhiên lao xuống biển, chìm xuống dướ hơn nghìn mét, cách này an toàn hơn rất nhiều so với việc trốn trên không.
Tuy nhiên.
Ngay khi Tôn Thái Hư phản ứng và chuẩn bị nhảy xuống đáy biển.
Tôn Thái Hư phát hiện ra rằng đã quá muộn!
Lâm Bắc đã đem thi thể người của chư thần quay lại.
Với vẻ mặt giễu cợt, anh ta đang nhìn lão.
Bay về phía anh ta.
"Hết rồi!"
Mặt Tôn Thái Hư ngay lập tức tái đi.
Lão biết rằng phản ứng của mình đã chậm hơn một bước.
Không lập tức lao xuống biển lúc Lâm Thanh Sơn đuổi theo tên cuối cùng.
Nếu quá muộn, nghĩa là đã hết!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!