Chương 94: Lần này chỉ là sự trừng phạt nhẹ, lần sau nhất định không tha
Trần Hưng Phong trực tiếp bị làm cho giật nảy mình, theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy, chẳng biết từ lúc nào, Lâm Bình đã xuất hiện ở phía sau lưng của anh ta, sắc mặt bình tĩnh.
Nhưng lại khiến cho anh ta có một loại cảm giác không rét mà run. “Cậu muốn làm gì?”
Trần Hưng Phong trầm giọng hỏi, ánh mắt nhìn về phía Lâm Bình, vẻ mặt không có ý tốt.
Nhưng đáp lại anh ta thì chỉ là một cánh tay. Lâm Bình đưa tay ra, ấn lên bả vai của Trần Hưng Phong.
Trong lúc nhất thời, Trần Hưng Phong cảm giác được chỗ bả vai của mình truyền đến một cảm giác vô cùng đau đón.
Còn hai chân của anh ta lại đột nhiên mất đi trọng lượng, cảm giác bước hụt truyền đến.
Lúc này Trần Hưng Phong mới phát hiện ra, Lâm Bình thế mà dùng một tay giữ lấy bả vai anh ta, nhấc cả người anh ta lên.
Chuyện này làm sao có thể?
Đồng tử của Trần Hưng Phong co rụt lại, vô cùng hoảng sợ.
Phải biết rằng, anh ta nặng khoảng 80 kilogram, một thanh niên dáng người gầy gò như Lâm Bình, làm sao có thể một tay nhấc anh ta lên như thế? Thế nhưng sự thật lại đang bày ra trước mặt anh ta, anh ta không thể không tin. “Cậu... Lâm Bình, cậu muốn làm gì?” Trần Hưng Phong hoảng sợ lên tiếng. “Dám quấy rối người phụ nữ của tôi, lần này chỉ là sự trừng phạt nhẹ, nếu còn có lần tiếp theo, tôi nhất định sẽ không buông tha cho anh, hy vọng anh đừng tự mình đi tìm đường chết.”
Lâm Bình chậm rãi nói, giọng nói của anh vẫn rất bình tĩnh, nhưng Trần Hưng Phong lại nghe thấy từ trong đó một luồng sát khí.
Một linh cảm xấu đột nhiên dâng lên trong lòng anh ta.
Chỉ là Trần Hưng Phong còn chưa kịp lên tiếng, anh ta đã cảm giác đường trời đất quay cuồng, cả người bị Lâm Bình tiện tay ném bay ra ngoài. “Á!” Trần Hưng Phong kêu lên thảm thiết.
Động tĩnh của nơi này khiến cho rất nhiều phụ huynh ở xung quanh chú ý, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía bên này.
Sau đó mọi người nhìn thấy, Trần Hưng Phong nhào mấy vòng trên không trung, tiếp theo trực tiếp rơi vào trong ao. “Tõm tõm!”
Bọt nước văng tung tóe, có người hít sâu một hơi... Cũng có người không hiểu rõ cho lắm, càng có người cười trên nỗi đau của kẻ khác.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt của tất cả phụ huynh đều nhìn về phía Trần Hưng Phong đang ở trong ao.
Nơi này là ao nước, bên trong trồng một số thực vật thủy sinh với công dụng thưởng thức, nước không quá sâu.
Nhưng bây giờ thời tiết đã vào thu, nước trong ao cũng bắt đầu trở nên lạnh.
Nghịch nước chưa chắc sẽ lạnh, nhưng đột nhiên rơi vào trong nước như thế, trong nháy mắt, Trần Hưng Phong đã cảm giác được hơi lạnh thấu xương.
Đồng thời còn có một dòng nước nóng, Trần Hưng Phong trực tiếp sợ vãi tè ra quần, bài tiết tiểu tiện không kiềm chế được.
Trần Hưng Phong hoảng loạn từ trong ao bò lên, thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung nhìn về phía mình.
Giờ phút này đây, trong lòng anh ta không dừng dâng lên hoảng sợ và phẫn nộ, hơn nữa còn có chút may mắn. May mắn anh ta rơi xuống ao, cả người ướt đẫm.
Như thế mới không để cho người ta nhìn thấy, vừa rồi lúc bị Lâm Bình ném đi, anh ta sợ vãi tè ra quần. “Xảy ra chuyện gì vậy?” “Sao thế?”
Không chỉ có phụ huynh, nơi này còn có nhân viên của trường học, nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ đều khiếp sợ.
Trường học tổ chức hoạt động, lo lắng nhất chính là xảy ra tình huống ngoài ý muốn không thể khống chế được. "Không có gì, anh Trần này cảm thấy nóng, muốn nhảy vào đó tắm cho mát” Lâm Bình nhìn thấy một giáo viên mầm non trẻ tuổi hoảng sợ chạy đến, lạnh nhạt lên tiếng.
Cô giáo nhìn thoáng qua Lâm Bình, lại vội vàng nhìn về phía Trần Hưng Phong.
Lúc này, Trần Hưng Phong đã từ trong ao bò lên, giận không kiềm chế được, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Không có việc gì.” Sau cùng, Trần Hưng Phong nói mấy chữ đó với cô giáo. Tamlinh247.vn trang web cập nhật nhanh n*hất
Cô gái này mới lăn lộn trong xã hội chưa lâu, cho dù ngây thơ đến mấy cũng cảm giác được có gì đó không đúng, chẳng qua hai người bọn họ đã không nói, không vạch trần, cô ta đương nhiên sẽ không đến đổ dầu vào lửa.
Lúc này cô ta đến chào hỏi Trần Hưng Phong, bảo anh ta đi theo mình, thay một bộ quần áo khác để tránh bị bệnh.
Trần Hưng Phong không từ chối, anh ta chỉ cảm thấy quá mất mặt, nếu còn ở lại đây, bị những ánh mắt của những phụ huynh kia nhìn chăm chú, anh ta sẽ càng mất mặt hơn.
Trước khi đi, Trần Hưng Phong hung dữ trừng mắt nhìn qua Lâm Bình, còn Lâm Bình chỉ đáp lại anh ta bằng một ánh mắt lạnh nhạt, nhưng đủ khiến cả người Trần Hưng Phong run lên.
Nhớ đến câu Lâm Bình vừa nói: “Tôi dám giết anh, anh tin không?”
Lúc này ánh mắt Trần Hưng Phong hoảng hốt né tránh, không dám nhìn thẳng vào mắt Lâm Bình nữa.
Nhưng khi anh ta ý thức được, như thế càng thêm mất mặt, Trần Hưng Phong lại một lần nữa hung dữ trừng mắt nhìn Lâm Bình.
Chỉ là lúc này, ánh mắt Lâm Bình đã không còn chú ý đến anh ta nữa.
Lâm Bình đang nhìn Tô Uyên, nhẹ giọng nói: "Không dọa đến cô chứ?” Sắc mặt của Tô Uyên hơi tái nhợt, khẽ gật đầu: “Có một xíu.”
Vừa rồi ở trước mặt cô, Lâm Bình thế mà đột nhiên nhấc Trần Hưng Phong lên, tiện tay ném Trần Hưng Phong ra ngoài, quả thật quá ngoài dự đoán của cô.
Tô Uyên bị dọa sợ, sắc mặt tái nhợt, cô sợ Trần Hưng Phong sẽ trực tiếp ngã chết.
Chẳng qua nhìn thấy ánh mắt Lâm Bình quan tâm mình, sắc mặt Tô Uyên nhanh chóng ửng đỏ. “Dám quấy rối người phụ nữ của tôi, lần này chỉ là sự trừng phạt nhẹ, lần sau nhất định không tha.
Câu nói này giống như quanh quẩn bên tại Tô Uyên.