“Chị ơi, chị đang nói cái gì vậy?”
Tô Uyển nhìn Hứa Tình Nhi, khuôn mặt lúc này đã đỏ bừng.
Hứa Tình Nhi là chị của Lâm Bình, tuy Lâm Bình và Tô Uyển chưa tổ chức hôn lễ, Tô Uyển cũng chỉ là vợ sắp cưới, nhưng đương nhiên cô cũng phải theo Lâm Bình, gọi Hứa Tình Nhi môt tiếng chị gái.
Khi nói lời này, trên mặt Tô Uyển cũng tràn đầy xấu hổ, nhưng điều này càng khiến cho trong lòng Tô Uyển tràn đầy một loại cám dỗ khác.
“Ôi chào, em thật ngọt ngào, đừng nói Lâm Bình, ngay cả chị cũng cao hứng, muốn cắn một miếng vào mặt em.”
Trong khi nói, Hứa Tình Nhi thực sự tiến về phía Tô Uyển, như thể cô ấy sắp cắn nhẹ vào mặt Tô Uyển.
Tô Uyển giật mình trước hành động đột ngột và cực kỳ táo bạo của Hứa Tình Nhi, cô vô thức cúi người lùi lại.
Nhưng sau khi phản ứng lại, liền cảm thấy tránh cũng không được, mà không tránh cũng không xong.
Suy cho cùng, cô ấy không phải có ý ghét bỏ gì Hứa Tình Nhi. Tất nhiên, là phụ nữ với nhau, Tô Uyển có thể chấp nhận nắm tay, thậm chí ôm cô,…, nhưng giống như hành động hôn một người phụ nữ thực sự, đương nhiên Tô Uyển vẫn không thể làm dược.
Về mặt này, Tô Uyển đúng là một cô gái truyền thống.
Ngoại trừ Lâm Bình, Tô Uyển không thể chấp nhận loại hành vi thân mật này với bất kỳ ai khác, cho dù người kia là nữ, điều này sẽ khiến Tô Uyển cảm thấy khó chịu.
“Tốt hơn hết chị nên giữ thể diện cho Lâm Bình, nếu không, em sợ anh ấy sẽ hận em đến chết.”
Nhưng cuối cùng Hứa Tình Nhi vẫn chưa thực sự hôn Tô Vạn, cô chỉ vờ làm một động tác, sau đó dừng lại cười nói.
Sau tất cả, Hứa Tình Nhi vẫn biết cách khiến mọi người trở nên vui vẻ.
Hơn nữa, cho dù Hứa Tình Nhi thích pha trò, cho dù là trêu chọc Lâm Bình, Chu Thanh, hay Tô Uyển bây giờ, Từ Thanh cũng chưa từng khiến việc gì nghiêm trọng xảy ra.
Hứa Tình Nhi thực sự rất biết cách nắm bắt thời điểm.
Đây là lý do tại sao, mỗi lần Hứa Tình Nhi trêu chọc Lâm Bình, Lâm Bình không chịu nổi, cố ý phản công, Hứa Tình Nhi sẽ lập tức tránh đi.
Chơi đùa là chơi đùa, nhưng nam nữ có sự khác biệt, Hứa Tình Nhi đương nhiên hiểu được điều đó.
“Chị à, chị nghĩ chị có thể cân nhắc tìm bạn trai, nếu không, cẩn thận một ngày chị sẽ bị bắt vì tội quấy rối một cô gái đấy.” Đúng lúc đó Lâm Bình lên tiếng.
“Ai chà, em là đang ghen hay sao? Nếu không trêu cô ấy, chị sẽ trêu em, để xem bị bắt vì tội gì.”
Hứa Tình Nhi nhướng mày nhìn Lâm Bình.
“Hãi, em cũng thật sự không thể nói cho chị biết.” Lâm Bắc Thâm lập tức nhượng bộ.
Hứa Tình Nhi khịt mũi khinh thường nhìn Lâm Bình. Điều đó có nghĩa rất rõ ràng: cậu không thể đấu với tôi được.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Lâm Bình đã lớn tiếng nói: “Nhưng chị thật sự nên tìm một người bạn trai, nếu không, chỉ vài năm nữa, khi chị đã lớn tuổi, sẽ rất khó tìm ...”
Vừa nói xong, Lâm Bình còn cố ý kéo dài giọng, nhấn mạnh ý tứ của mình.
“Lâm Bình, em đang nói chuyện già đi là ai vậy?” Hứa Tình Nhi trừng mắt, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lâm Bình “Nếu em dám, thì nói lại xem. Ai trở thành gái già chứ?”
“Thì ở đây, ai là người lớn tuổi nhất, không cảm thấy gì hay sao?” Lâm Bình chỉ nhìn lên trời, mỉm cười nói.
“Cái gì?” Hứa Tình Nhi tức giận, cảm thấy như có thể nổ tung.
“Lâm Bình, cậu chết chắc với tôi.”
Theo tiếng gầm của Hứa Tình Nhi, Hứa Tình Nhi trực tiếp tát Lâm Bình, một lòng bàn tay biến đổi từ nguyên khí, quét về phía Lâm Bình với năng lực rất lớn
Tuy nhiên, không đợi lòng bàn tay đó đánh tới Lâm Bình, bóng dáng của Lâm Bình lập tức chuyển động, để lại dư ảnh tại chỗ, sau đó anh kéo tay Tô Uyển, lập tức biến mất.
“Ah. Tôi rất tức giận. Lâm Bình, tôi còn chưa xong với cậu đâu.”
Lâm Bình biến mất và rời đi cùng với Tô Uyển, để lại Hứa Tình Nhi vô cùng tức giận. Cô cố gắng nuốt cơn giận, nhưng lại chỉ thấp lồng ngực liên tiếp phập phồng, chứng tỏ cơn giận này không dễ gì có thể giải tỏa.
Chỉ có Đường Thanh Tâm đứng lui sang một bên và không nói một lời.
Đương nhiên, Đường Thanh Tâm có thể biết được Hứa Tình Nhi tuy rằng tỏ ra tức giận, nhưng là thật sự không tức giận, nếu Hứa Tình Nhi thực tức giận, nàng sẽ không có biểu hiện rõ ràng như vậy.
Biểu hiện của Đường Thanh Tâm thì hơi phức tạp.
Đã từng có thời gian, mối quan hệ giữa cô và Lâm Bình giống như thế này, họ có thể dễ dàng hòa thuận, thậm chí thỉnh thoảng còn ngồi xổm cùng nhau và làm những trò đùa vô thưởng vô phạt.
Những kỷ niệm đã xa rồi.
Đó là khi Tập đoàn Bình Thanh được thành lập như một công ty liên doanh.
Tên của Tập đoàn Bình Thanh cũng có nguồn gốc từ “Bình” của Lâm Bình, và “Thanh” của Đường Thanh Tâm.
Thậm chí vào thời điểm đó, họ đã tranh cãi rất lâu về tên gọi của công ty là “Tập đoàn Bình Thanh” hay “Tập đoàn Thanh Bắc.”
Chỉ là, bây giờ nghĩ lại, những ký ức này như đang ở trước mắt, mờ mịt.
Ngay lập tức, Đường Thanh Tâm lắc đầu, cố gắng không nhớ lại chuyện cũ.
Cô biết rằng mối quan hệ của cô và Lâm Bình không bao giờ có thể quay trở lại thời cùng chung tay khởi nghiệp.
Cô ấy khác với Hứa Tình Nhi, Tô Uyển và những người khác.
Mặc dù Hứa Tình Nhi là chị của Lâm Bình, và Đường Thanh Tâm bây giờ biết rằng Hứa Tình Nhi vẫn có thể coi là thầy của Lâm Bình vì trong thời gian ở trại huấn luyện Suối Vàng, cô đã dạy cho anh một số điều căn bản. Tuy nhiên, Hứa Tình Nhi có thể dễ dàng chấp nhận thực lực thật sự của Lâm Bình đã xuất sắc hơn cô rất nhiều.
Về phần mình, Đường Thanh Tâm không thể bình tĩnh và thản nhiên như Hứa Tình Nhi.
Cô ấy không muốn yếu hơn bất cứ ai.
Lúc trước, trong việc kinh doanh, quả cô có cảm thấy mình yếu hơn Lâm Bình. Nhưng có khoảng thời gian Lâm Bình gần như tuyệt vọng, cô thì lại bất khả chiến bại. Vậy mà bây giờ, khoảng cách giữa cô và Lâm Bình là cực kì lớn, vậy mà Đường Thanh Tâm vẫn không cho rằng mình sẽ yếu hơn Lâm Bình.
Chỉ cần cô ấy có thời gian, cô ấy tin rằng một ngày nào đó cô ấy sẽ đuổi kịp Lâm Bắc, đạt đến đỉnh cao của Lâm Bình, thậm chí vượt qua cả Lâm Bình.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!