Sau khi Lâm Bình đã hiểu tình hình và ra quyết định, anh tiếp tục tránh trong đám người, yên lặng chờ đợi.
Đương nhiên, Lâm Bình cũng không nói chuyện Vạn Linh Huyết Tế cho Vũ Thanh Phong.
Dù sao thì trong đám Chân Thần và Thần Cảnh kia còn có một số người mà Vũ Thanh Phong cực kỳ để ý.
Bởi vì thứ gọi là quan tâm sẽ bị loạn, nên nếu Vũ Thanh Phong biết được chuyện Vạn Linh Huyết Tế, có thể anh ta sẽ làm hỏng mọi chuyện.
Mấy người Lâm Bình vẫn một mực chờ ở quảng trường Vân Đài suốt ba ngày.
Mà trong lúc này, ban đầu Lâm Bình và Vũ Thanh Phong ở bên ngoài đám người Hóa Cảnh, hiện giờ đã dần tiến vào bên trong đám người.
Càng ngày càng có nhiều Hóa Cảnh bị bắt đến đây.
Cuối cùng, trên toàn bộ quảng trường Vân Đài đã có đến hơn hai nghìn Hóa Cảnh.
“Hiện giờ, chúng ta sẽ bắt đầu xuất phát. Các ngươi đi theo ta tiến vào cung Thần Ma, bái kiến Huyết Ma đại nhân.”
Ba ngày trôi qua, khi số lượng Tông Sư Hóa Cảnh đã đạt tới hơn hai nghìn người, thì mới có một vị Thần Cảnh đi ra, nhìn về phía đám người, mở miệng nói.
Thấy người đang nói chuyện, Vũ Thanh Phong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé nát đối phương.
Mà Lâm Bình cũng nhắm hai mắt lại, nhận ra.
Người đang đứng trên cao nhìn xuống và ra lệnh kia cũng là một trong những thanh niên xuất sắc nhất, còn xếp hạng trên cả Vũ Thanh Phong.
Hắn ta là Chu Việt Hiền, đứng thứ mười trên bảng thanh niên xuất sắc nhất vùng biển Loạn Ma.
Tại cung Côn Bằng Thần Vương, khi Ba Đen bắt mấy người này xếp hàng giao tiền mua mạng, Chu Việt Hiền là một trong những người đi xếp hàng đầu tiên.
Không ngờ bây giờ hắn ta lại mất hết cốt khí, gia nhập vây cánh của Huyết Ma.
Đương nhiên, theo như lời của Vũ Thanh Phong, không phải ai muốn gia nhập vào phe phái của Huyết Ma là cũng có thể gia nhập thành công.
Nếu không, dưới uy thế của Huyết Ma, sẽ không chỉ có hai người Thiên Ma và Lạc Thần rơi đài, mà toàn bộ vùng biển Loạn Ma sẽ có mấy người có thể kiên cường không bị thuần phục trước Huyết Ma?
Chẳng qua là do Huyết Ma không cho bất kỳ thế lực hay bất kỳ gia tộc nào có cơ hội này mà thôi.
Dù sao thì trong mắt của Huyết Ma, tất cả Chân Thần và Thần Cảnh chỉ là những kẻ chuyên cung cấp tinh huyết cho hắn, là kho lương thực cho hắn khôi phục thực lực mà thôi.
Hiện nay, những thuộc hạ Thần Cảnh này của Huyết Ma kia, hoặc là đang muốn gia nhập vào vây cánh của hắn, hoặc là được Huyết Ma coi trọng, thậm chí có thể nói là một số người được Huyết Ma tùy ý chọn lựa.
Vì mạng sống mà gia nhập vào vây cánh của Huyết Ma, đây cũng là chuyện không thể quở trách.
Nhưng sau khi những người này gia nhập vào vây cánh của Huyết Ma, không những làm chó săn cho Huyết Ma, mà còn làm rất nhiều chuyện cực kỳ quá đáng, không nể mặt ai, không cho ai đường sống.
Nên những người này đều bị đám cường giả ở vùng biển Loạn Ma hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hận đến thấu xương.
Lâm Bình vỗ vai Vũ Thanh Phong, ra hiệu cho anh ta ổn định lại tâm trạng.
“Lần này đến cung Thần Ma, có lẽ sẽ gặp được người nhà của anh. Đến lúc đó anh nhất định phải kìm nén, không được xúc động, tất cả phải nghe theo hiệu lệnh của tôi. Như vậy chúng ta mới có cơ hội xử lý Huyết Ma, cứu được người nhà của anh ra.”
Lâm Bình âm thầm truyền âm cho Vũ Thanh Phong.
Lần này, nếu như đám người kia dẫn theo bọn họ tiến vào cung Thần Ma để tên Thần Thi kia triển khai đại pháp Vạn Linh Huyết Tế, vậy chắc chắn bọn chúng cũng sẽ dẫn những Chân Thần, Thần Cảnh bị bắt kia ra ngoài.
Đến lúc đó, chắc chắn Vũ Thanh Phong sẽ nhìn thấy cha mẹ, ông nội và người nhà của anh ta.
Làm vậy để đề phòng Vũ Thanh Phong quá kích động từ đó làm cho Thần Thi để ý, phát hiện anh ta đã dịch dung và ẩn giấu cảnh giới.
Chưa nói có thể ảnh hưởng đến kế hoạch của Lâm Bình hay không, nhưng có thể Vũ Thanh Phong sẽ gặp phải nguy hiểm.
“Tôi hiểu.” Vũ Thanh Phong khẽ gật đầu.
So với những người khác lo âu thấp thỏm, không biết phải làm sao, mặt mũi tràn đầy sợ hãi... thì trong lòng Vũ Thanh Phong lại có chút chờ mong và thấp thỏm.
Đương nhiên, để có thể nhìn thấy người nhà, những thứ khá cũng không quan trọng.
Chủ yếu là Lâm Bình nói đúng, có cơ hội xử lý Huyết Ma.
Điều này có nghĩa là gì?
Điều này có nghĩa là, cho đến bây giờ Lâm Bình vẫn có lòng tin sẽ xử lý được Huyết Ma.
Làm sao Vũ Thanh Phong có thể không kích động trong lòng được.
Kích động giống như khi ở trong bóng tối đã lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy một tia sáng vậy.
Lâm Bình và Vũ Thanh Phong đi theo đám người kia tiến về phía cung Thần Ma dưới sự dẫn dắt của Chu Việt Hiền và các Thần Cảnh khác.
Chờ sau khi đến nơi, Lâm Bình phát hiện đã có mấy trăm người đang đứng ở trên quảng trường luyện võ bên trong cung Thần Ma.
Tất cả những người này có một điểm rất giống nhau là hơi thở uể oải, sắc mặt tái nhợt, thậm chí có người chỉ còn da bọc xương, đã mất đi hơn nửa tinh huyết trong người.
Lâm Bình liếc nhìn thì thấy không ít người quen mắt đang có mặt ở đây.
Có người trên bảng thanh niên xuất sắc nhất, cũng có rất nhiều Chân Thần và Thần Cảnh của vùng biển Loạn Ma đang tụ hội ở đây.
Ngoài ra, Lâm Bình còn phát hiện ở đầu đám người kia có một nam một nữ đang ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Đương nhiên hai người này chính là Thiên Ma và Lạc Thần, từng là chủ của vùng biển Loạn Ma.
Chỉ có điều, hiện nay Thiên Ma và Lạc Thần đã không còn phong thái ngày xưa nữa.
Lâm Bình chỉ nhìn qua một chút cũng đã phát hiện, cảnh giới của Thiên Ma và Lạc Thần đã bị giáng xuống, bây giờ chỉ còn là cảnh giới Chân Thần hậu kỳ.
“Ông nội, ba, mẹ...”
Vũ Thanh Phong cũng phát hiện người thân trên đảo Không Minh của mình đầu tiên, khiến đồng tử của Vũ Thanh Phong lập tức co rụt lại, cắn chặt hàm răng.
Không chỉ có mình Vũ Thanh Phong mà đa số người trong đám hơn hai nghìn Tông Sư Hóa Cảnh kia cũng đều bị chấn động.
Hiện trường cũng xảy ra một chút rối loạn.
Nhưng sau đó những Thần Cảnh thuộc vây cánh của Huyết Ma như Chu Việt Hiền đã trực tiếp ra tay, giết chết hơn mười vị Tông Sư Hóa Cảnh.
Khung cảnh tàn khốc này đã lập tức khống chế được hiện trường hỗn loạn.
Tất cả mọi người đều tức giận mà không dám nói gì.
“Tất cả Hóa Cảnh bước về phía khu đất kia, ngồi xếp bằng xuống, yên lặng chờ Huyết Ma đại nhân giá lâm.”
Chu Việt Hiền mở miệng, lạnh giọng nói.
Ngay lập tức, tất cả các Tông Sư Hóa Cảnh chỉ có thể sợ xanh mặt mà tiến về phía quảng trường luyện võ, tìm một chỗ trống.
Sau đó cả đám ngoan ngoãn ngồi xuống đất y như những Chân Thần và Thần Cảnh kia.
Đương nhiên, Lâm Bình cũng không phải ngoại lệ.
Chỉ có điều, so với những người khác đang sợ hãi, so với Vũ Thanh Phong đang thấp thỏm thỉnh thoảng nhìn về phía người thân ruột thịt của anh ta thì Lâm Bình có vẻ bình tĩnh hơn nhiều.
Sau khi ngồi xuống đất, anh nhắm hai mắt lại.
“Xem ra Huyết Ma đã chọn quảng trường luyện võ này làm nơi diễn ra đại trận Vạn Linh Huyết Tế.” Lâm Bình nghĩ thầm.
Mặc dù không được thầy giỏi chỉ dạy, nhưng thông qua kinh nghiệm nghiên cứu “Trận Pháp Chi Đạo”, tự học thành tài nên bây giờ Lâm Bình miễn cưỡng được coi là một trận pháp sư.
Sau khi tĩnh tâm cảm ứng một phen, Lâm Bình bỗng phát hiện ra quảng trường luyện võ này có gì đó bất thường.
Xung quanh hơi xao động một chút, tản ra sóng năng lượng có hơi thở cực kỳ tà ác.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!