Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Sức nóng của một ác ma

Bùi Xuyên nói: “Dao Dao, một người đàn ông tốt sẽ không để cô gái của mình phải chờ mình một năm lại một năm.” Anh nhìn chim bay trêи trời ngoài cửa sổ, đôi mắt đen nhánh, “Nếu đã thích em thì sẽ không bỏ rơi em, dù núi đao biển lửa cũng phải cõng em đi qua.”

Lời anh giống như đang dạy cô, lại càng giống như đang nói lời âu yếm.

Cô chống cằm, nhìn tường vi trước cửa sổ leo lên, nhịn không được cười: “Giống như anh sao?”

Anh mím môi.

Không phải anh, anh không có hai chân, anh còn không cõng cô đi nổi 10 mét.

~~~

Hôm công bố thành tích thi đại học là ngày 23 tháng 6, cả nước đều tràn ngập bầu không khí khẩn trương.

Bối Dao đầu tiên nói với Triệu Chi Lan là lần này mình làm bài không tốt, để Triệu Chi Lan và Bối Lập Tài không cần quá kỳ vọng.

Mấy ngày nay Triệu Chi Lan xem tin tức về việc thành tích thi đại học không tốt mà nhảy lầu thì tâm cũng hoảng hốt. Bà nói với Bối Dao: “Mẹ nói cho con, thành tích chỉ là một phần rất nhỏ trong sinh mệnh, học tốt thì chính là dệt hoa trêи gấm, nếu không tốt thì cũng không ảnh hưởng đến toàn cục. Chỉ cần con khỏe mạnh vui vẻ thì đã là tâm nguyện lớn nhất của cha mẹ rồi.”

Bối Dao cười gật gật đầu.

Vì thế lúc này đổi lại cha mẹ mới là những người khẩn trương nhất.

Lúc Bối Dao nhận được thành tích thì trong nháy mắt sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ vô cùng.

Điểm so với cô dự đoán thì cao hơn rất nhiều, rốt cuộc sau mười năm học cực cực khổ khổ. Bối Dao hoan hô một tiếng, với thành tích này hẳn là có thể học đại học B rồi!

Điểm tiếng Anh của cô không cao lắm còn những môn khác thì lại rất tốt. Lần đầu tiên Bối Dao cảm ơn vì bản thân đã nỗ lực rất nhiều, luôn dốc toàn lực không lùi bước. Cho dù kết quả cuối cùng không tốt như dự đoán nhưng cũng cao hơn nhiều rồi.

Cô không phải gánh nặng của Bùi Xuyên!

Hôm sau thành tích cả nước được thống kê ra.

Triệu Chi Lan đắm chìm trong niềm vui con gái thi tốt, nhưng vừa nhìn thấy bảng thống kê thì đã sợ ngây người.

“Cái gì? Ông xã, nhìn xem Trạng Nguyên của thành phố chúng ta là ai này?”

 

Bối Lập Tài cũng thò đầu lại, vừa thấy cũng sợ ngây người: “Bùi Xuyên!”

Năm 2009, Trạng Nguyên của kỳ thi đại học của thành phố C chính là Bùi Xuyên.

Mùa hè năm này, truyền thông sôi nổi hẹn phỏng vấn vị Trạng Nguyên này. Bọn họ trước đó không lâu cũng đều biết về sự bất hạnh của Bùi Xuyên, thế nhưng đứa nhỏ bất hạnh này lớn lên lại trở thành Trạng Nguyên khoa học tự nhiên của thành phố.

Là đứng đầu toàn thành phố đó!

Lúc bảng vàng được dán lên thì thϊế͙p͙ vàng văn tự đều là tên Bùi Xuyên.

Trêи bảng vàng ở cổng trường Tam Trung nhấp nhô kiểu chữ màu vàng kim, tràn đầy kiêu ngạo đối với Bùi Xuyên. Ánh mắt Kim Tử Dương lần đầu tiên nhìn thấy thì cũng cảm thấy như đang mơ.

“Không phải đâu! Con mẹ nó, Xuyên ca đúng là điếu tạc thiên*!”

* Điếu tạc thiên (吊炸天) hoặc là Điểu tạc thiên (屌炸天): là một từ lưu hành trêи mạng TQ, có ý hình dung người kia rất lợi hại ở phương diện nào đó hoặc là một sự kiện nào đó khiến người ta kinh ngạc.

Trạng Nguyên Bùi Xuyên, đạt điểm tối đa các môn khoa học tự nhiên, dốc lòng nhân sinh, trong lúc nhất thời tất cả các trường học đều chìa cành ô liu* với anh.

*Cây ô liu là biểu tượng của sự trường thọ, sự kiên trì, hòa bình và tình hữu nghị, sức khỏe và sự phát triển. Ở đây chỉ tất cả mọi người đều thấy được sự kiên trì của Bùi Xuyên, các trường học đều bày tỏ hy vọng Bùi Xuyên có thể vào học tại trường của họ.

Mọi trường đại học tốt nhất trong cả nước đều mời chào, anh có thể tùy ý chọn một trường.

Bùi Xuyên thậm chí còn nhận được thư mời của một trường đại học danh tiếng nước ngoài.

Nhưng anh lại để nó vào trong ngăn kéo khóa lại, nghiêm túc ở trêи mạng kê khai nguyện vọng vào đại học: Nguyện vọng 1 – Đại học B.

Chuyên ngành thì mặc kệ là điện tử, khoa học kỹ thuật hay cơ khí, máy tính anh cơ bản đều có thể khống chế.

Mùa thu ba năm trước đây, anh lừa cô gái nhỏ khiến cô hoảng sợ, buồn bã. Bọn họ suýt nữa là bỏ lỡ nhau ba năm. Ba năm sau anh đáp ứng cô nhất định sẽ cùng cô học chung một trường đại học.

~~~

Sau khi nhận được kết quả thi đại học, liên hoan cảm tạ thầy cô cũng lục tục cử hành.

Mà thật khéo là lớp số 9 của Tam Trung và lớp số 6 của Lục Trung đều tổ chức ở cùng một nhà hàng. Trong buổi liên hoan, Ngô Mạt không tới. Nghe nói cô ta thi không tốt nên tính toán học lại một năm. Hai ba năm rối rắm trong chuyện tình yêu, chưa bao giờ cô ta nỗ lực trả giá nửa phần cho việc học tập, bây giờ thi không tốt mới tỉnh ngộ hối hận.

Chủ nhiệm lớp Bối Dao – Lý Phương Quần rất vui vẻ, năm nay lớp bọn họ có số lượng học sinh thi đậu cao hơn so với dự đoán. Học sinh có tiền đồ thì cô giáo cũng mỹ mãn.

“Cô, hôm nay có thể uống rượu không?”

Lý Phương Quần quặm mặt lại nói: “Hôm nay không được, hôm nay mấy đứa vẫn là học trò của cô, kính rượu các thầy cô thì dùng nước ngọt là được, tất cả mọi người đều sẽ không để ý.”

Đám học sinh “Thiết” một tiếng thật dài.

Quả nhiên từng ấy năm qua đi thì cô Lý vẫn thích giảng đạo lý như cũ.

Lý Phương Quần gõ gõ cái bàn: “Các bạn học! Thi đại học không phải là điểm đích của các em, mà là mở đầu cho một thời kỳ mới, một cuộc đời phong phú có giá trị. Mặc kệ tương lai các em đi học ở đâu thì cô đều mong các em đừng ham vui chơi trước mắt, cần nỗ lực phấn đấu, không ngừng đi về phía trước để nhìn thế giới càng lớn hơn.”

Nhìn bộ dạng bọn học sinh nghe không vào thì cô Lý bất đắc dĩ nói: “Thật là……”

Sau đó cô lại cười, đúng là thanh xuân không chút cố kỵ.

Đến cùng mới chỉ là tuổi trẻ, vĩnh viễn sẽ không hiểu những đạo lý mà chỉ có khi già rồi mới hiểu.

Những giáo viên bọn họ năm đó không phải cũng thế sao?

Thành thị đèn đuốc rực rỡ.

Một thành phố nhỏ như thành phố C thì đến ánh đèn cũng ôn nhu.

Ở một căn phòng khác là mấy người Kim Tử Dương.

Bọn họ tất nhiên là uống rượu, giáo viên cũng không quản được. Quý Vĩ vừa lau kính vừa khóc, cả mặt đều là nước mắt.

Kim Tử Dương trêu hắn nói: “Được rồi, Viagra, đàn ông khóc chít chít như đàn bà làm gì.”

Quý Vĩ nói: “Cậu thì biết cái gì! Cậu biết cái gì chứ?”

“Được được được, tôi không hiểu.”

Trịnh Hàng cũng dở khóc dở cười: “Nếu cậu thật sự muốn xuất ngoại thì trực tiếp nói với cha cậu một tiếng là được mà.”

Quý Vĩ lắc đầu: “Cái đó không giống nhau, tôi tự mình thi đậu cùng với việc tìm qua hệ đến đó dự thính không giống mà.”

Kim Tử Dương không thể lý giải nổi vì sao lại khác nhau, nhà bọn học là thương nhân mà thương nhân như bọn họ chỉ coi trọng kết quả cùng lợi ích. Chỉ cần kết quả tốt thì quá trình thế nào cũng được, không có gì khác nhau cả.

Nhưng mà tình cách Quý Vĩ ôn hòa nhất lại cố chấp nhất.

Bùi Xuyên nói: “Quý Vĩ, lại học lại một năm đi.”

Quý Vĩ nhìn về phía anh: “Xuyên ca……”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận