Chương 21:
Diệp Tâm tính là gì, có tư cách gì chứ?
“Diệp Uyển, tôi nói vậy cũng là tốt cho cô thôi. Tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi, chờ sau khi cô rời khỏi công ty sẽ tuyên bố…”
Rầm.
Diệp Uyển tận mắt nhìn thấy Diệp Tâm tự mình đẩy ngã bình hoa ở đầu giường.
Ở trong phòng bệnh, tiếng vỡ nát vô cùng chói tai, tiếp theo liền nghe được phía ngoài có tiếng bước chân vội vàng truyền đến, còn có tiếng thét chói tai của Diệp Tâm trong phòng bệnh…
“Tâm! Cô không sao chứ?” Trợ lý của Diệp Tâm xông vào trước tiên, giống như đã sớm biết trong phòng sẽ xảy ra chuyện vậy.
Tiếp theo là các phóng viên ùa lên, vây quanh giường bệnh, không ngừng chụp dáng vẻ như hoa lê trong mưa của Diệp Tâm.
“Tôi… Các người đừng chụp, đừng chụp nữa, Diệp Uyển không phải cố ý làm tổn thương tôi, cô ấy chỉ quá tức giận thôi. Là tôi có lỗi với cô ấy, tôi không tốt, tôi bằng lòng nhường lại vai diễn, giúp cô ấy có lại công việc. Cầu xin các người đừng chụp nữa.”
Trong miệng cô ta nói vậy, nhưng vẫn cố tỏ ra đáng thương trước ống kính.
Mà tất cả những điều này rơi vào trong mắt Diệp Uyển chỉ là một trò xiếc nhỏ đã sớm được thu xếp.
Ngay sau đó, các phóng viên chĩa ống kính vào Diệp Uyển: “Mời cô giải thích một chút, vừa rồi trong phòng bệnh đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Diệp Uyển bình tĩnh ngước mắt lên: “Sao tôi phải giải thích?”
Trên giường bệnh, Diệp Tâm hô lên: “Diệp Uyển, cô đi nhanh đi, tôi sẽ giải thích giúp cô!”
Nếu như cô ta có kỹ năng diễn xuất như vậy trong lúc đóng phim thì đã sớm nổi tiếng rồi.
Diệp Uyển thu hồi lại tầm mắt, không có hứng thú ở lại nữa. Cô đang muốn rời khỏi đó thì Hoắc Phong Lãng đi đến. Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trong phòng bệnh, anh ta nghiêm khắc nhìn Diệp Uyển. Ở dưới tình huống như vậy, Diệp Uyển không ngờ còn gây phiền toái cho anh! Cô trở nên không bớt lo như thế từ bao giờ vậy?
Anh ta đi thẳng tới bên cạnh Diệp Tâm, quan tâm hỏi: “Em thế nào? Không bị thương ở đâu không?”
“Em không sao, chỉ là Diệp Uyển, cô ấy có thể hiểu nhầm em.” Diệp Tâm lộ vẻ tủi thân.
Diệp Uyển vừa muốn mở miệng đã bị Hoắc Phong Lãng quát một tiếng: “Đủ rồi, còn ngại ở đây không đủ loạn sao? Đưa cô ấy về!” Anh ta quát trợ lý.
Diệp Uyển nhìn dáng vẻ bọn họ trong tôi có em trong em có tôi thì dời ánh mắt đi.
Nếu đây là lựa chọn của Hoắc Phong Lãng, anh ta tốt nhất không nên hối hận. Vẻ mặt Diệp Uyển không cảm xúc đi ra khỏi phòng bệnh, nói với người trợ lý: “Tôi không cần anh đưa đi, tự tôi sẽ đi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!