Chương 318:
Cố Lan Tâm hơi cúi đầu, không nhìn rõ mặt nhưng cách trang điểm và đầu tóc khá giống, Mộ Bắc Ngật vui sướng trong lòng, anh đứng lên sải bước đi đến chỗ Cố Lan Tâm như thể xung quanh anh không có người.
Bên tai đều là tiếng của reo hò của mọi người: “Tổng giám đốc Mộ quả nhiên nhìn thấy người trong lòng lập tức có phản ứng.”
“Tổng giám đốc Mộ, không mời vào ngồi với chúng ta một lát sao?”
Mộ Bắc Ngật có chút hoa mắt chóng mặt, nhưng sau đó anh nhớ ra, nhưng cậu chủ nhà giàu này thích nhất chính là những bữa tiệc rượu này, vì uống xong có thể tìm một người phụ nữ lên giường.
Không có thuốc thì sự hứng thú giảm đi rất nhiều!
Phản ứng kỳ lạ trên người Mộ Bắc Ngật càng ngày càng rõ ràng, anh cúi đầu, đầu óc choáng váng, giống như máu đang dồn lên não.
Giọng nói dịu dàng của Cố Lan Tâm truyền đến tai Mộ Bắc Ngật, giọng nói giống hệt với Cố Tiểu Mạch: “Bắc Ngật.”
Mộ Bắc Ngật chửi một tiếng, sau đó quay người nói với mọi người: “Bữa rượu hôm nay tôi mời, mọi người uống thoải mái nhé.”
Nói xong, Mộ Bắc Ngật không chút chậm trễ kéo tay Cố Lan Tâm ra ngoài.
Bàn tay Mộ Bắc Ngật nóng ran đến đáng sợ, Cố Lan Tâm cảm thấy da mình như bị bỏng nhưng đồng thời cũng rất kinh ngạc vì Mộ Bắc Ngật chủ động kéo cô ta đi.
Ánh mắt Cố Lan Tâm hiện lên sự vui mừng, cơ thể Mộ Bắc Ngật nóng rực, anh bỗng nhiên ép Cố Lan Tâm vào tường.
Giọng nói dỗ dành: “Cố Tiểu Mạch, không giận tôi nữa?”
Cơ thể Cố Lan Tâm chợt cứng đờ, trong lòng cô ta chỉ có đố kỵ và không cam tâm, tại sao lại như thế này?
Vì cô ta học theo cách ăn mặc của Cố Tiểu Mạch nên mới khiến Mộ Bắc Ngật nhận nhầm, lòng bàn tay nóng ran không khó để Cố Lan Tâm nhận ra anh có khả năng đã bị bỏ thuốc.
Cố Lan Tâm nhẹ nhàng lên tiếng trả lời: “Em không giận nữa, Bắc Ngật.”
“Thật sao?” Mộ Bắc Ngật ngạc nhiên, sau đó hai chiếc má lúm lún sâu xuống, anh cười.
“Không giận nữa thì ôm tôi.”
Lý trí dần dần bị nuốt chửng, có lẽ vì biết người trước mặt là Cố Tiểu Mạch nên Mộ Bắc Ngật mới không có chút cảnh giác, giang tay ra ôm Cố Lan Tâm vào lòng.
Cố Lan Tâm bất ngờ được kéo vào lòng, ánh mắt hạnh phúc, cô ta từ từ đưa tay ôm eo anh, ở nơi anh không nhìn thấy, Cố Lan Tâm tức giận đến run cả người, trong mắt cô ta đều là đố kỵ.
Cô ta ở bên Mộ Bắc Ngật năm năm nhưng chưa bao giờ có được sự dịu dàng của Mộ Bắc Ngật!
Không phải là Mộ Bắc Ngật không dịu dàng với cô mà là giữa họ như có một lớp giấy ngăn cách, mặc dù trên danh nghĩa bọn họ là người yêu của nhau nhưng chẳng hề thân mật như những cặp đôi khác, anh lúc nào cũng tôn trọng cô ta, chứ đừng nói anh sẽ nói ra những lời ngốc nghếch và trẻ con như thế này.
“Cô ơi, phía trước là phòng 1002 rồi ạ.” Nhân viên bảo vệ đưa Cố Tiểu Mạch bước về, cậu ta chỉ về phía trước, sau đó quay người đi.
Cố Tiểu Mạch vốn định đi đến những cô bỗng dừng bước.
Cô ngạc nhiên vì mình không còn cảm thấy chua xót như trước đây, cô điềm tĩnh nhìn hai người ôm nhau phía trước, Cố Lan Tâm nằm trong vòng tay của Mộ Bắc Ngật, Mộ Bắc Ngật nhìn Cố Lan Tâm với ánh mắt cưng chiều tràn ngập tình yêu, sau đó hôn lên tóc Cố Lan Tâm.
Chân tay Cố Tiểu Mạch lạnh như băng, hơ hơ, đây chẳng phải là kết quả cô muốn nhìn thấy sao?
Cố Tiểu Mạch cúi đầu nhìn điện thoại, những tin nhắn đó tuy rằng được gửi đến từ số lạ nhưng ngoài Cố Lan Tâm ra thì còn có ai làm ra những điều như thế này chứ? Thật là nực cười!
Cô cười một tiếng, sau đó quay người rời đi, cô không hề có ý định phá hoại thế giới riêng của hai người họ.
Cơ thể Mộ Bắc Ngật đầu tiên là bị kích thích sau đó từ từ bình tĩnh lại, mặc dù nhận nhầm người nhưng cơ thể Mộ Bắc Ngật rất thành thật, không có phản ứng gì với Cố Lan Tâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!