Chương 345
“Thề độc?” Thẩm Hi Nguyệt nuốt nuốt nước miếng, trong lòng có chút hoảng.
Triệu Khương Lan nhẹ nhàng nói: “Đúng vậy, lúc trước cũng có người hãm hại bản cùng với Vương gia, bản cùng liền thề độc với Vương gia, Vương gia liền không để tâm nữa. Dù sao Vương gia bao dung rộng lượng sẽ không dễ dàng tin vào những chuyện vớ vẩn bên ngoài. Như vậy đi, bản cũng nghĩ cho ngươi một lí do thoái thác. Ngươi cứ thế, nếu người cùng Ngũ Vương gia có tư tình thì chết không toàn thây, thậm chí nếu có đầu thai cũng chỉ có thể làm nô tì, dâm phụ, không hơn không kém”
Thẩm Hi Nguyệt sắc mặt tái xanh.
Triệu Khương Lan cũng không thèm liếc nhìn nàng ta, chỉ nghiêng đầu nói với Mộ Dung Bắc Uyên: “Vương gia, thần thiếp đề nghị như vậy có được không?”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Hi Nguyệt càng thêm chán nản.
Tình cảm mà nàng đối với lão Ngũ, hắn có thể không biết không?
Hắn vô cảm ừ một tiếng: “Cứ làm theo lời của Vương phi đi, Hi Nguyệt chỉ cần dựa theo lời của Vương Phi mà thề, chuyện này sẽ không nhắc tới nữa. Bản vương không phải người nhỏ nhen như vậy?
Thẩm Hi Nguyệt lấy ngón tay bấu chặt vào đùi.
Một lúc lâu, nàng ta mới run rẩy lặp lại lời nói của Triệu Khương Lan.
Mỗi lần như vậy, điều như đang chịu đựng nỗi đau của lăng trì.
Chờ nàng ta nói xong, Triệu Khương Lan đầy ẩn ý ừ một tiếng: “Tốt lắm, nhìn thấy Trắc phi có thành ý như vậy bạn cũng rất vui mừng. Người trở về đi, bản cũng còn có lời muốn nói với Vương gia”
Thẩm Hi Nguyệt đành đầy oán hận đứng lên trừng mắt liếc nhìn nàng, không cam tâm rời đi.
Nàng ta vừa đi, Triệu Khương Lan liền cười haha.
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn nàng: “Bây giờ vui rồi chứ?”
“Nàng ta chắc chắn phải ủy khuất lắm, nói không chừng còn đến chùa vái Bồ Tát, cầu mong lời thề này ngàn vạn lần cũng đừng thành hiện thực”
Mộ Dung Bắc Uyên vừa lắc đầu, vừa buồn cười hỏi nàng: “Nhưng mà bản vương bắt nàng thề khi nào. Lần trước, bản vương rõ ràng là tin nàng vô điều kiện”
“Sao, người cảm thấy không công bằng, vậy để ta thề ngay với người. Dù sao ta cũng không phải Thẩm Hi Nguyệt, ta không thẹn với lương tâm, cũng hoàn toàn không sợ hãi”.
Nói xong nàng liền đưa ngón tay lên thề, lại bị Mộ Dung Bắc Uyên đột nhiên che kín miệng lại: “Được rồi, nàng không được nói ra những điều xui xẻo kia, ta đã nói tin nàng, sao nàng còn tự nguyền rủa bản thân.”
Nàng chớp chớp mắt: “Cũng sẽ không linh nghiệm”
“Như vậy cũng không được, những lời này lệ khí quá nặng, ta không thích nàng nói”
Triệu Khương Lan mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!