Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!


“Ngươi muốn nói đến Dương đầu bếp kia?” Ông cụ Triệu nhớ lại chuyện trước đây, cũng có chút cảm khái, “Người này ta vẫn còn ấn tượng.

Cụ thể năm nào thì đã quên, chỉ nhớ là đó là ngày tết Nguyên Tiêu, những đứa trẻ khác trong bếp đều lười nhác trốn ra ngoài xem hoa đăng, chỉ có tiểu tử hắn một mình ở sân sau rửa chén.


Ta thấy tay nó bị lạnh quá mà sưng lên, vừa lúc trong nồi có thịt kho tàu hầm cho khách, liền múc một bát nhỏ cho nó ăn.

Không ngờ vài chục năm sau, cháu trai ta ấy thế mà tới nơi này bái sư học nghệ.

Nhân quả luân hồi, có lẽ thật sự đã được định sẵn từ lâu.”“Ta cảm thấy, lão nên nếm thử món này của Dương đầu bếp trước.” Phó Yểu đem bát thịt kho tàu còn đang bốc hơi nóng đẩy về phía trước mặt lão giả: “Có lẽ, sau khi nếm thử, lão sẽ có ý tưởng mới.”Triệu lão nhìn bát thịt kho tàu, vô cùng hứng thú.

Ông ta vốn dĩ là một người thích ăn thịt, những món ăn sở trường cơ bản đều từ thịt heo.Mà khi nếm thử miếng thịt đầu tiên, vẻ mặt ông lão đột nhiên trở nên ngơ ngẩn, “Hương vị này ……” Thật sự rất quen thuộc.


Tuy rằng vẫn có một chút khác biệt với món ăn tự mình nấu ra, nhưng bản chất mỹ vị lại giống nhau.Lúc này Phó Yểu ở bên cạnh mở miệng: “Tuy rằng lão đã qua đời hơn hai mươi năm, nhưng mà ở một nơi lão không biết, vẫn luôn có người yên lặng mà dùng loại phương thức này để tưởng niệm.

Chén thịt kho tàu này, mới nhân quả của lão và hắn.”Triệu lão yên lặng ăn thêm hai miếng thịt, mới chậm rãi nói: “Nói ra có thể ngươi không tin, cả đời Triệu Thụy An ta có hàng trăm đệ tử, không ít người tư chất tốt, nhưng cuối cùng ta vẫn chưa thể dạy dỗ ra một đồ đệ có thể truyền thừa tay nghề.

Đây vẫn luôn là việc ta cảm thấy đáng tiếc nhất.


Hiện tại xem ra, có lẽ là ta sai rồi.”Tư chất của Dương đầu bếp cũng chỉ thường thường như đại đa số đệ tử, lại có thể dựa vào tấm lòng học được tinh túy của hắn, vậy hắn thì sao, có phải hay không khi dạy dỗ đồ đệ, đã quên mất bản chất của việc nấu ăn?“Người đã chết, đúng hay sai đã không còn quan trọng.” Phó Yểu nói, “Vẫn nên nắm chắc thời cơ hiện tại thì tốt hơn.”“Ngươi nói rất đúng.” Triệu lão thở dài một tiếng, “Ta vẫn luôn không chịu rời đi, là vì muốn tìm được một truyền nhân.

Còn may, đứa cháu trai kia của ta cũng không kém cỏi.”Nói đến cháu trai nhà mình, Triệu lão giống như tất cả những người ông trong thiên hạ, ở trước mặt người ngoài luôn muốn vểnh đuôi lên trời, nhưng vẫn phải làm ra vẻ bình thản không có gì: “Tư chất nấu ăn của nó còn cao hơn ta, sáu tuổi đã bắt đầu luyện tập nấu nướng, đến nay kỹ thuật xắt thái đã vượt xa đại đa số đầu bếp.

Chờ đến khi nó có thể tìm được bút ký của ta, hẳn là có thể chấn hưng tiệm rượu Thái An..


Nhấn Mở Bình Luận