Sáng sớm.
Cả tiểu khu Hạnh phúc yên tĩnh, phần lớn mọi người giống như chưa tỉnh giấc lặng lẽ bận rộn, chuẩn bị lặp lại cuộc sống của ngày hôm qua.
Đột nhiên,
“Ầm… ầm…”
Âm thanh khiến máu trong người sôi trào từ trong tiểu khu vọng ra.
Nhiều người tò mò nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Mẹ ơi!”
Nhìn thấy chiếc Bugatti màu trắng xanh ở dưới sân, những người này thốt lên một câu rồi nhanh chóng lấy điện thoại ra.
Chỉ là đợi họ lấy điện thoại ra thì chiếc xe dưới sân đã mất dạng.
Trước cổng tiểu khu Hạnh phúc là một con đường lớn rộng rãi.
Trên đường lúc này, người và xe qua lại tấp nập.
Một chiếc xe Bugatti trắng xanh tuyệt đẹp đang lao nhanh trên đường lọt vào tầm mắt của mọi người.
Sau đó, tiếng phanh xe và những tiếng cảm thán lần lượt vang lên!
“Đây là Bugatti? Ôi mẹ ơi!”
“Siêu xe mấy chục triệu! Thật là giàu!”
“Phú nhị đại nhà nào đi tán gái đây!”
“Dm! Tí nữa thì đụng trúng rồi, giật cả mình!”
…
Mặc dù họ không chắc chiếc Bugatti bên cạnh là loại nào nhưng họ biết chỉ cần là Bugatti thì không có cái nào rẻ cả, lỡ mà đụng trúng là tán gia bại sản cũng không đền được!
Phía trước cách đó không xa.
Bên trong một chiếc BMW 5 Series màu đen.
Phạm Vân Hải đang lái xe, đưa Triệu Phi Nhi ngồi ở ghế phụ chầm chậm đi trên đường.
“Phi Nhi, việc thực tập của em anh đã sắp xếp xong rồi, cứ ở công ty bố anh qua loa là được, không cần làm gì hết, đến lúc đó trực tiếp cho em điểm tối đa!” Phạm Vân Hải một tay lái xe, cười cười nói với Triệu Phi Nhi.
Triệu Phi Nhi bên cạnh mặc một chiếc sơ mi trắng, khoác áo choàng đen dài, lẳng lơ cười: “Vậy cảm ơn anh nhiều.”
“Này! Nói cảm ơn với anh làm gì! Chúng ta có quan hệ gì? Nói em nghe, chỉ cần em chọn anh, tuyệt đối không phải lãng phí thanh xuân như tên nghèo Hà Thời Minh kia, anh đảm bảo sau này em muốn gì có nấy!”
Triệu Phi Nhi bất lực thở dài: “Ai bảo anh theo đuổi em muộn!”
Phạm Vân Hải quay đầu lại nhìn thoáng qua bộ váy bó sát hông gợi cảm cùng hai cái đùi thon thả của Triệu Phi Nhi, lập tức cười nói: “Chúng ta tìm khách sạn nghỉ ngơi chút đi?”
Triệu Phi Nhi hơi đỏ mặt, cúi đầu nói: “Nghe anh hết.”
Phạm Vân Hải nghe vậy phấn khích nói: “Được! Đi thôi!”
Nói xong, trực tiếp đạp ga đi.
Kết quả vừa định tăng tốc lại nhìn thấy một chiếc ô tô đột ngột quay đầu ở phía trước.
Phạm Vân Hải đang kích động liền mở miệng mắng: “Mẹ nó! Biết lái…”
Còn chưa nói xong hai mắt đã mở to, liều mạng phanh gấp, suýt thì làm bung túi khí.
Triệu Phi Nhi sợ hãi hét lên, cô ta bình tĩnh lại, tức giận hét vào mặt Phạm Vân Hải: “Anh làm gì thế!”
Phạm Vân Hải không để ý cô ta, chỉ phát ra âm thanh run rẩy từ trong linh hồn.
“Mẹ nó! Phú nhị đại này đâu ra thế..”
Suýt nữa là đâm vào chiếc siêu xe phía trước rồi!
Là một phú nhị đại, kiến thức về ô tô của anh ta hơn người bình thường nhiều, chỉ cần liếc qua cũng biết chiếc xe phía trước là loại nào.
Triệu Phi Nhi cũng nhìn thấy sự khác thường của Phạm Vân Hải, quay đầu lại nhìn về phía trước.
Sau khi nhìn thấy chiếc xe phía trước mới kinh ngạc thốt lên: “Chiếc xe này đẹp quá.”
“Có thể không đẹp sao?”
Giọng Phạm Vân Hải hơi run: “Em có biết chiếc xe đó là loại gì không? Bugatti Chiron! 16 xi lanh, 1500 mã lực, tốc độ giới hạn của hệ thống là 420 km, đến bây giờ cũng không ai biết tốc độ giới hạn nhanh nhất là bao nhiêu, là chiếc siêu xe nhanh nhất thế giới, còn được gọi là tên lửa mặt đất! Cả thế giới chỉ có năm chiếc!”
Triệu Phi Nhi trợn hai mắt nói: “Lợi hại như thế ư? Vậy giá bao nhiêu? Có phải lên đến mấy tỷ không?”
“Mấy tỷ?”
Phạm Vân Hải trợn mắt nói: “Mấy tỷ chỉ mua được logo xe thôi! Chiếc này ít nhất cũng phải 240 tỷ! Căn bản không phải người bình thường! Người bình thường nhìn thấy con xe này một lần thôi cũng coi là may mắn rồi!”
“Oa, vậy người lái được chiếc xe này không phải rất tuyệt sao? Nếu có thể ngồi trong loại xe này thì thật tốt!” Triệu Phi Nhi hưng phấn nói.
Chiếc xe tuyệt vời như này, nếu có thể ngồi vào trong, bảo cô ta quỳ liếm cô ta cũng sẵn lòng!
Nói xong liền lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình.
“Em vẫn nên tỉnh lại đi! Có thể lái được chiếc xe này, nói chung phải có ít nhất 40 chiếc siêu xe, 3 máy bay tư nhân, du thuyền tư nhân, đường đua ngựa, sân golf,...vv! Cả thành phố Lâm An này tìm mòn mắt cũng không có! Đừng nói là em, sợ là ngay cả bố anh cũng không có tư cách kết giao với họ!” Phạm Vân Hải thở dài nó.
“Nhìn bộ dạng không có tiền đồ của anh kìa!”
“Không nói với em nữa, tim của anh… anh dừng xe bên đường, đợi con xe đó đi rồi mình đi!” Phạm Vân Hải nói.
Gia đình anh ta sở hữu một công ty quy mô lớn nhưng giá trị tài sản ròng chỉ từ 30 đến 60 tỷ, còn chưa đến 90 tỷ.
Nếu chẳng may đâm vào con xe đó, bố anh ta không lột da anh ta mới là lạ ấy!