Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Ta Đào Được Một Tấn Vàng - Ngộ Phàm

Không lâu sau, Phạm Vân Hải cùng Triệu Phi Nhi quay lai, cười haha nói: “Thầy Chu, em nói với dì Trương rồi, sẽ xong ngay đây, với lại còn tính rẻ cho chúng ta.”

Chu Thăng cười lớn nói: “Không sao, tiền của lớp chúng ta còn dư hơn 60 triệu! Đủ ăn!”

Nói xong, liền vỗ vai Phạm Vân Hải nói: “Vân Hải, lần này may mà có các em giúp thầy, nếu không công việc này, chắc hết ngày tôi vẫn chưa làm xong mất.”

Phạm Vân Hải cười khiêm tốn nói: “Giúp đỡ thầy cô là công việc của hội học sinh chúng em mà, là chúng em nên làm.”

“Haha.”

Chu Thăng cười lớn nói: “Vẫn là Vân Hải biết nói chuyện, các em, các em tìm việc thế nào rồi? Nếu không tìm được, có thể tìm Vân Hải nhờ giúp, công ty nhà em ấy còn rất nhiều vị trí đang thiếu, nhưng phải mời em ấy một bữa coi như cảm ơn đấy nhé.”

“Thật hay giả vậy? Hội trưởng Phạm, cậu thấy tôi được không?” Một sinh viên hơi mập hỏi.

Phạm Vân Hải gật đầu cười khẽ nói: “Được, nhưng đến công ty chúng tôi là phải chăm chỉ làm việc, nếu không tôi không có cách nào ăn nói với ba tôi.”

“Nhất định rồi! Cảm ơn hội trưởng Phạm!”

“Tôi cũng chưa tìm được việc, hội trưởng Phạm giúp tôi với.”

“...”

Một lúc sau, đã có hơn mười sinh viên đứng dậy.

“Được! Không thành vấn đề!”

Đối với những thỉnh cầu này của bạn học, Phạm Vân Hải đều đồng ý hết.

Ban đầu anh ta đã đồng ý với Triệu Phi Nhi, cũng đã đồng ý với giáo viên hướng dẫn Chu Thăng.

Nếu không Chu Thăng cũng không nói ra câu đó.

Công ty nhà Phạm Vân Hải cần người, đặc biệt là sinh viên đại học, với lại cũng chỉ là đi thực tập, cũng không cần nhiều tiền lương, sau này không phù hợp cũng có thể trực tiếp sa thải.

Như thế vừa có thể diện lại có lợi, ngu gì không làm?

“Phi Nhi, cậu đúng là tìm được người yêu tốt nha.”

“Đúng thế đúng thế! Chúng tôi đúng là đều nhờ ánh hào quang của cậu, nếu không không biết đến bao giờ mới tìm được chỗ thực tập nữa.”

“Thật hâm mộ chị Phi Nhi, nếu em có thể tìm được một người bạn trai như vậy thì tốt!”

“Hội trưởng Phạm, cậu xem tôi có thể làm bạn gái cậu không?”



Lời của nhóm sinh viên này, ngày càng lộ liễu.

Triệu Phi Nhi ngồi bên cạnh Phạm Vân Hải, khuôn mặt ngày càng đắc ý.

Đây là bạn trai cô ta, các bạn học đều đến tìm bạn trai cô ta nhờ giúp đỡ, lòng hư vinh của cô ta được thỏa mãn.

Phạm Vân Hải ho nhẹ một tiếng: “Đừng ồn đừng ồn, tôi chỉ thích Phi Nhi!”

Triệu Phi Nhi cũng cười dịu dàng nói: “Các cậu đó, không có hy vọng đâu, tôi và Vân Hải đang ân ái lắm.”

Nói xong liền ôm lấy cánh tay Phạm Vân Hải trước mặt mọi người.

“Oa! Cơm chó này ngon quá!”

“Các cậu đủ rồi nha, trước mặt chúng tôi nhiều người vậy mà!’

“...”

Một nhóm người nịnh nọt nói.

Lúc này, một nữ sinh tóc ngắn đột nhiên nói: “Thời đại này, tìm được bạn trai tốt thật sự rất quan trọng, nhìn chị Phi Nhi đi, có bạn trai ưu tú như hội trưởng Phạm yêu thương, quả thật là hạnh phúc chết mất! Đúng là khác hẳn so với trước kia.”

Cô gái này tên là Triệu Mông Mông, trước giờ nói chuyện không cần nghĩ, nghĩ gì nói nấy.

Lời vừa nói ra, những người có mặt đều quay đầu nhìn Hà Thời Minh.

Khác hẳn trước kia, bạn trai cũ của Triệu Phi Nhi là ai, những người ở đây đều biết.

Hà Thời Minh vẫn luôn ngồi đó im lặng, nghe những lời Triệu Mông Mông nói, trái tim anh hơi nhói.

Vương Kiến Ba ngồi cạnh thấy bộ dáng Hà Thời Minh như thế, trầm giọng hối lỗi nói: “Tiểu Minh, xin lỗi, tôi không nên khuyên cậu đến.”

Sớm biết như này, dù thế nào anh cũng không đưa Hà Thời Minh đến.

Hà Thời Minh hít một hơi thật sâu, ánh mắt thâm trầm nhìn Triệu Phi đang hạnh phúc, lắc đầu nói: “Không sao.”

Xem ra, có những chuyện, quá khứ, cuối cùng vẫn là quá khứ.

Cho dù là không buông được, cũng phải cố gắng buông…

Triệu Mông Mông lúc này mới nhận ra là mình đã nói sai, vội vàng xin lỗi: “Em xin lỗi em xin lỗi chị Phi Nhi, em thật sự không nên nhắc tới.”

Phạm Vân Hải cười nhẹ nói: “Xin lỗi cái gì? Tôi cảm thấy cậu nói rất đúng, đối với phụ nữ mà nói, chọn bạn trai như thế nào, vốn dĩ giống như luân hồi vậy, kết quả đương nhiên không giống nhau, các cậu nói có đúng không?”

“Đúng đúng đúng!”

“Hội trưởng phạm nói có lý!”

“Hóa ra hội trưởng Phạm không những đẹp trai, mà còn có tài!”

“Mở miệng là triết lý! Đây chính là hội trưởng Phạm của chúng ta!”

“...”

Nghe lời những người xung quanh nói, Triệu Phi Nhi tràn đầy hạnh phúc ôm lấy cánh tay Phạm Vân Hải.

Phạm Vân Hải quay người, cười nhẹ nói: “Phi Nhi, anh không dám bảo đảm cho em cả đời vinh hoa phú quý, nhưng anh dám đảm bảo sẽ khiến em hạnh phúc cả đời! Bù đắp toàn bộ những sai lầm thời thanh xuân của em!”

“Oa!”

Mấy nữ sinh bên cạnh nhìn thấy cảnh này, kích động hét lên.

Hai má Triệu Phi hơi đỏ lên, trên mặt tràn đầy hạnh phúc và tự hào: “Cảm ơn anh, Vân Hải.”

Phạm Vân Hải cười nhẹ: “Cảm ơn gì chứ, chính anh mới là người nên nói cảm ơn! Cảm ơn em đã chọn anh, cảm ơn em đã tin anh.”

“Oa! Tôi sắp mềm nhũn ra rồi! Ngọt ngào quá đi!” Khuôn mặt Triệu Mông Mông ửng hồng kích động nói, ước gì mình là Triệu Phi Nhi.

Nói xong, liền kích động nhìn Hà Thời Minh nói: “Hà Thời Minh, nhìn thấy chưa? Đây mới là người có thể đem hạnh phúc thật sự cho con gái, lúc trước yêu cậu lâu như vậy, đúng là làm lãng phí thời gian!”

Có người dẫn đầu, mấy cô gái khác bên cạnh cũng nói theo: “Đúng vậy! Nhìn Phi Nhi bây giờ xem, lại nhìn Phi Nhi trước kia!”

“Phi Nhi lúc trước người khác thấy đáng thương, Phi Nhi bây giờ người khác thấy hâm mộ! Đúng là khác biệt lớn!”

Hà Thời Minh khẽ cau mày, đừng nói là anh, đổi thành những người khác nghe được những lời này, thì tâm trạng cũng không tốt.

Nhưng, dù gì Triệu Phi Nhi cũng đã là bạn gái anh ba năm, cho dù là cô ta đá anh thì anh cũng không muốn là Triệu Phi Nhi khó xử.

“Đủ rồi!”

Vương Kiến Ba hừ lạnh: “Mấy cậu nói đủ chưa? Không nói được câu nào tích đức hơn à?”

“Chúng tôi nói là nói thật! Liên quan gì đến cậu?” Triệu Mông Mông trợn tròn mắt hỏi.

“Được rồi được rồi.”

Giáo viên hướng dẫn Chu Thăng đứng lên nói: “Mọi người có thể ngồi cùng nhau đã không dễ rồi, thời gian sau này ngày càng ít, mọi người nói chuyện vui vẻ nào.”

“Hừ!”

Triệu Mông Mông hừ lạnh một tiếng rồi ngồi xuống.

Lúc này, Phạm Vân Hải cười nhẹ nhìn Hà Thời Minh nói: “Cậu tên là Hà Thời Minh đúng không? Nghe Phi Nhi nói gần đây cậu đang tìm việc? Tìm được chưa? Tôi có thể nhìn mặt mũi Phi Nhi mà sắp xếp công việc cho cậu, giúp cậu thuận lợi tốt nghiệp! Thế nào?”
Nhấn Mở Bình Luận