“Mẹ kiếp! Cái tính nóng nảy này của tôi!”
Vương Kiến Ba tức giận đập mặt bàn, khinh khỉnh nói: “Trần Chí Quân, cậu còn có lương tâm không? Muốn nịnh hót Phạm Vân Hải thì tự đi mà nịnh hót, đừng làm vẻ ấm ức ở trước mặt chúng tôi, đắc tội ông đây, có tin tôi đánh cậu luôn không?”
“Vương Kiến Ba! Cậu đòi đánh ai?”
Người được gọi là Trần Chí Quân kia nghiêm giọng nói: “Thế nào là chúng tôi đi nịnh hót hội trưởng Phạm? Cậu nói rõ ra xem, rõ ràng là các cậu không biết cách làm người, đắc tội hội trưởng Phạm, còn trách chúng tôi?”
Theo lời của Trần Chí Quân, ba người còn lại cũng không ngồi yên.
“Đúng thế! Tự mình đắc tội người ta còn trách bọn tôi!”
“Liên lụy chúng ta không được ăn ngon, không có câu xin lỗi thì cũng thôi, lại còn nổi cáu ở đây? Cậu nghĩ cậu là ai?”
“Đúng! Thật không biết bản thân bị ăn hành bao lần rồi à? Lại còn dám chống lại hội trưởng Phạm, các cậu mấy tuổi rồi?”
“...”
Vương Kiến Ba đỏ mặt tức giận nói: “Cậu… các cậu…”
Dù thế nào đi nữa anh cũng không tưởng tượng được, những người từng là anh em thân thiết, ở trước mặt Phạm Vân Hải, lại trực tiếp quay lại cắn họ.
Cũng chính lúc này, một chiếc Maserati màu trắng, đột ngột dừng trước cửa nhà ăn.
Bên ngoài nhà ăn, một nhóm sinh viên vừa ăn xong, đang đứng nói chuyện ở đây, nhìn thấy chiếc Maserati đều tròn mắt ngạc nhiên.
Trong trường không ít sinh viên có ô tô, nhưng loại xe như Maserati, không phải sinh viên bình thường có thể lái.
Hơn nữa đây còn là trường đại học, người nào dám trực tiếp lái xe thẳng đến trước cửa nhà ăn?
Không sợ lãnh đạo trường sao?
Trong khi mọi người còn đang thắc mắc, cửa của Maserati đột nhiên bị mở ra, sau đó, một người phụ nữ xinh đẹp mặc áo xanh, váy ngắn màu trắng từ bên trong bước ra, chính là Tần Lệ Nhã.
“Vãi! Cô gái này đẹp quá!”
Khoảnh khắc nhìn thấy Tần Lệ Nhã, rất nhiều sinh viên có mặt đều thầm cảm thán. Truyện Mạt Thế
Trong trường đại học cũng có những người đẹp, đặc biệt là Điền Phức Vi, người đã chiếm danh hiệu hoa khôi của trường suốt 4 năm, cô ấy thực sự là một trong số người xinh đẹp.
Nhưng những nữ sinh đó, chỉ trẻ đẹp, như trăng trong nước hoa trong gương mà thôi.
Còn Tần Lệ Nhã lại khác, cô đã sớm ra trường, hơn nữa còn cạnh tranh với đủ loại người trên thương trường, khiến cả người Tần Lệ Nhã có một vẻ đẹp mà tất cả đàn ông đều không cưỡng lại được, là kiểu nói toạc ra là một bông hoa nở rực rỡ, một vẻ đẹp tuyệt vời, khiến người khác đã nhìn là muốn ngừng cũng không ngừng được.
Bây giờ lại xuất hiện ở đây, thu hút sự chú ý của mọi người.
Thậm chí nhiều nữ sinh đang có mặt, nhìn thấy Tần Lệ Nhã còn thở dài, chứ đừng nói đến các nam sinh!
Nhưng một giây sau, có người nhận ra thân phận của Tần Lệ Nhã.
“Trời ơi! Đây không phải là Tần Lệ Nhã nữ chủ tịch xinh đẹp nhất Lâm An à? Sao cô ấy lại đến đây?”
“Tần Lệ Nhã của tập đoàn Tần Thương? Thật vậy ư! Không lẽ tập đoàn Tần Thương muốn hợp tác với trường chúng ta?”
“Sao có thể! Không thấy chỉ có một mình Tần tổng sao, không có lãnh đạo nào đi theo!”
“Vậy cô ấy đến làm gì?”
“Ai biết!”
“...”
Trong lúc mọi người đang thảo luận, Tần Lệ Nhã đột nhiên đi tới, cười hỏi: “Xin lỗi, bạn học, đây có phải là nhà ăn không?”
Nam sinh được hỏi, lập tức đỏ bừng mặt, lắp bắp nói: “Đúng.. đúng…”
“Cảm ơn.”
Tần Lệ Nhã gật đầu cười nhẹ rồi trực tiếp bước vào trong.
“Ôi.. ôi mẹ ơi, Tần tổng nói chuyện với tôi!” Nam sinh kích động nói.
Mà những sinh viên khác, cũng đi theo Tần Lệ Nhã vào trong.
Rất nhiều sinh viên còn lấy điện thoại ra, chụp trộm Tần Lệ Nhã.
Dù sao cơ hội tiếp xúc gần với Tần Lệ Nhã như vậy, thực sự rất hiếm.
Bình thường Tần Lệ Nhã đến trường đại học Lâm An, đều có một nhóm phóng viên đi theo, với lại chỉ ở lại vài phút, nói vài câu với lãnh đạo trường xong trực tiếp rời đi, đâu có giống bây giờ, xuất hiện trước mặt nhiều sinh viên như này?
Họ rất muốn biết, Tần Lệ Nhã sao lại tới đây!
Cùng lúc này,
Trong nhà ăn, Vương Kiến Ba đang cãi nhau với bốn người Trần Chí Quân thì đột nhiên nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài.
Sau đó, mấy bàn bên cạnh, những sinh viên đang nghe Vương Kiến Ba, Trần Chí Quân và những người khác cãi nhau cũng tò mò quay đầu lại.
Chỉ thấy ở cửa.
Một nhóm sinh viên đang đi vào trong.
Khi nhìn thấy người đứng trước nhóm sinh viên, những sinh viên này đều trợn tròn mắt.
Họ làm thực tập sinh, sao có thể không biết chủ tập đoàn Tần Thương Tần Lệ Nhã?
“Đây là Tần tổng Chủ tịch tập đoàn Tần thương? Sao cô ấy lại đến đây? Lại còn đi một mình nữa?” Triệu Mông Mông nghi ngờ hỏi.
“Đúng vậy, thầy Chu, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Chu Thăng cũng cau mày.
Ông ta đang cảm thấy kỳ lạ, ông ta không hề nhận được thông báo từ trường là Tần Lệ Nhã sẽ đến?
Lúc trước Tần Lệ Nhã đến trường, đều có lãnh đạo trường đi cùng, ít nhất cũng phải có mấy chủ nhiệm!
Bây giờ sao lại đến một mình, lại còn trực tiếp đến nhà ăn?
Lúc này, họ đột nhiên thấy Tần Lệ Nhã đi về phía họ.
Bởi vì mấy bàn gần đó, đều được họ bao hết nên xung quanh không có những sinh viên khác, chỉ có lớp bọn họ mà thôi.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt của những người này lập tức lộ ra vẻ phấn khích.
“Ôi kìa! Tần tổng đi về hướng chúng ta!”
“Ôi mẹ ơi! Tần tổng không lẽ đến tìm tôi?”
“Cậu ấy hả? Thôi dẹp đi, cũng không nhìn xem bản thân là loại cóc nào!”
“Tôi cảm thấy Tần tổng chắc đến tìm tôi! Hôm qua tôi mới nộp CV cho tập đoàn Tần Thương, Tần tổng chắc hẳn là ấn tượng với CV của tôi! Trực tiếp đến thu nhận người có tài này!”
“Đừng ồn!”
Lúc này, Phạm Vân Hải hừ lạnh một tiếng, những sinh viên bên cạnh anh ta đều phải ngậm miệng lại.
Bây giờ danh tiếng của Phạm Vân Hải ngày càng lớn, ai dám làm anh ta mất mặt?
Sau đó, Phạm Vân Hải nhìn Chu Thăng nói: “Thầy Chu, Tần tổng có phải là đến tìm thầy không?”
“Đúng nha! Thầy Chu, em cũng nghĩ giống hội trưởng Phạm, em cũng cảm thấy Tần tổng chắc là đến tìm thầy!” Một nam sinh khác phụ họa.
“Chà chà! Thầy Chu thật là tuyệt, lại có thể quen biết cả Tần tổng!”
Các sinh viên khác xung quanh cũng nhanh chóng hùa theo.
Không thể không nói, con người ta chỉ cần có tiền, ngay cả cức cũng thơm, tùy tiện đánh rắm cũng có cả đám người kinh ngạc!
Chu Thăng nghe học trò của mình khen ngợi, xấu hổ ho một tiếng.
Tần Lệ Nhã đến tìm ông ta?
Ngay cả Chu Thăng cũng thấy hồi hội.
Chỉ là Tần Lệ Nhã sao đột nhiên lại đến đây, thậm chí đến cả lãnh đạo trường cũng không biết?
Không lẽ, là nhìn trúng tài năng và vẻ ngoài của ông ta, đến đây thổ lộ?
Nghĩ đến đây, Chu Thăng lâng lâng, trong lòng như bốc hỏa, vô thức sờ sờ tóc, nhìn Tần Lệ Nhã đã đi đến trước mặt, trực tiếp đứng lên tiếp đón.