"Một kích có thể làm cho một Tông khí rơi vào trạng thái sắp vỡ vụn, ngươi cuối cùng tu vi đã tới cảnh giới gì chứ?"
Quách Văn lúc này mới tràn đầy đề phòng đối với thiếu niên trước mắt, Hàn Vũ Thiên mỉm cười lưỡi kiếm của hắn đột nhiên được một năng lượng màu lam nhạt bao bọc lấy nói:
"Ngươi sắp chết nói ra cũng không sao, bản cung chủ đã là Thiên Tông cảnh."
"Hàn Vũ Thiên, ngươi ăn gian nói dối cũng phải tìm lý do nào nghe cho hợp lý một chút, ngươi nói cùng cấp độ với tên Hoàn Thi Long kia thì ta còn chấp nhận, Thiên Tông là loại cảnh giới không ai có thể đạt được, dù là Thánh Nữ Điệp Hoa Cung kia cũng không thể."
Quách Văn nghe xong cũng không có sợ hãi mà lại tràn ngập khinh thường đối với Hàn Vũ Thiên, hắn không ngờ một cường giả trẻ tuổi như Hàn Vũ Thiên lại buông lời nói dối vô căn cứ như vậy.
Hàn Vũ Thiên trừng mắt một cổ tinh thần lực kinh người quét ngang tứ phía làm cho Quách Văn chỉ trong một lần đón nhận đã khựng chân suýt ngã.
"Ngươi đã làm gì? Sao cơ thể của ta đột nhiên thoát lực, tinh thần uể oải không có sức?"
Quách Văn đột nhiên sợ hãi nhìn tới Hàn Vũ Thiên nói, Hàn Vũ Thiên lưỡi kiếm chém xuống tạo ra kiếm khí lao đến, hắn thản nhiên nói:
"Chỉ là Tông Khí Tinh Thần mà thôi."
Quách Văn cơ thể đã yếu đi cắn răng dùng toàn bộ sức mạnh còn lại ngưng tụ ra thanh quang chói lọi, nhưng khi vừa vung đòn thì kiếm khí đã tới hai bên va chạm ầm một tiếng, cơ thể Quách Văn văng ra ngoài rồi từ từ chìm xuống biển, Hàn Vũ Thiên thân hình biến mất chộp lấy một chân của Quách Văn, ném thẳng tới hướng trụ đá.
Tống Long Trúc đột nhiên nghe tiếng rầm kinh khủng bên cạnh thì nhìn sang lại phát hiện là Quách Văn đã rơi vào trạng thái nửa sống nửa chết.
"Bước vào Thiên Tông giết Thánh Tông như giết kiến quả không sai, bản cung chủ thật muốn biết giới hạn của cảnh giới này."
Hàn Vũ Thiên xuất hiện bên cạnh Tống Long Trúc ghim mũi kiếm vào trụ đá rồi ngồi lên thân kiếm, Tống Long Trúc chống đỡ trụ đá tới mức toàn thân đã muốn rách ra, lão biết bản thân dù liều mạng cũng không thể chống lại Hàn Vũ Thiên.
Quách Văn xếp hạng thứ sáu của Chuẩn Tổ đại lục bảng còn bị dễ dàng đánh bại, lão thì hơn hắn được mấy thứ hạng chứ?
Tông Khí Tinh Thần chính là sức mạnh tinh thần lực được hóa thành một loại đồng dạng với khí vực, nhưng khác ở chỗ đây là công kích tinh thần, chỉ cần đối phương có tinh thần không thể sánh ngang với ngươi, thì khi thi triển tinh thần sẽ làm cho bọn chúng suy kiệt tinh thần và thể lực.
Nói cách khá ở Tông Cảnh có đến ba loại vực có thể triển khai, Khí Vực là căn bản mà Thánh Tông nào cũng có thể tham ngộ, Tinh Thần Vực điều kiện mấu chốt là đột phá Thiên Tông sẽ có thể tham ngộ, loại cuối đến thời điểm hiện tại chỉ có một mình Lam Huyền sở hữu mà thôi.
Hàn Vũ Thiên nhìn xuống hồ thấy vô số loại hung thú đang bắt đầu hướng lên trên săn mồi, hắn mỉm cười lần nữa phóng ra Tinh Thần Vực làm cho mấy vạn con hoang thú mất đi ý thức chìm lại xuống bóng tối, Tống Long Trúc cũng bị ảnh hưởng ngay tức khắc thoát lực làm cho trụ đá nghiêng mạnh.
Hàn Vũ Thiên cũng nhanh chóng một cước ngưng tụ trọng lực sút vào trụ đá, làm cho nó trở về vị trí thẳng rồi dùng băng hàn nối lại chỗ bị vỡ của trụ đá, hắn lại một cước đá bay Tống Long Trúc lên mặt nước, tay thì ném Quách Văn lên.
Thẩm Hải Đào thấy hòn đột nhiên nghiêng ngã làm sụp đổ rất nhiều kiến trúc rồi trở lại vị trí cũ thì thầm thở phào, hắn nghĩ đại trưởng lão đã bỏ ra đại giới để cứu lại Hải Hoàng Cung.
Nhưng đột nhiên mặt nước nổ vang lao ra ba bóng người, hai người rời xuống mặt đất chồng chất lên nhau, người còn lại thì chậm rải bước tới rồi ngồi trên lưng Tống Long Trúc bắt chéo chân.
"Ngươi đã làm gì đại trưởng lão?"
Thẩm Hải Đào tràn đầy khiếp sợ quát lớn, Hàn Vũ Thiên vốn là hướng mặt ra ngoài hồ lớn thì liếc về sau cười nói:
"Yên tâm đi, hai tên Chuẩn Tổ này và các ngươi còn giá trị lợi dụng với ta, không dễ gì ta giết đâu."
— QUẢNG CÁO —
Hắn thấy lưu tinh lôi thần vẫn còn rơi thì bàn tay phất ngang cuồng phong thổi tan toàn bộ lưu tinh đang còn rơi giữa không trung, tay lần nữa nhấc lên liền có xoáy nước cuốn lấy đám người Văn Linh Tông lên hòn đảo Hải Hoàng Cung.
Bởi vì mặt băng đã hoàn toàn bị lưu tinh phá hủy không còn chỗ cho họ đứng, hắn phải đem chúng lên đảo để dễ dàng kiểm soát.
"Tên khốn! Ngươi dám động vào tông chủ!"
Phân Xích Thiên từ phía sau đánh tới mang theo hỏa diễm ngập trời muốn thiêu rụi Hàn Vũ Thiên, tuy nhiên một đạo lưu thủy không biết từ đâu tới lại đè lên người của hắn.
Khi lưu thủy tan đi thì thấy Thẩm Hải Đào không biết từ khi nào đã cầm lấy một cái còng khóa tu vi, hướng đến Phân Xích Thiên mà trói lại, Thẩm Hải Đào hừ lạnh nói:
"Đừng vì hành động ngu ngốc của ngươi mà làm cho hai thế lực chúng ta bị tiêu diệt."
Hàn Vũ Thiên đột nhiên lấy ra Huyết Thích Côn gác lên vai cười nói:
"Không ngờ lại đến nhanh như vậy, tin tức của các ngươi phải nói là linh động làm ta phải bất ngờ."
Ở ngoài xa ngàn dặm cao thủ Thánh Tông trở lên đều có thể thấy, mấy chục vạn chiếc thuyền đang tiến tới Hải Hoàng Cung, cánh buồm của mỗi chiếc đều là hình của các thế lực khác nhau.
"Nhìn xem, đó là Hoàn Thi Long ở Long Thánh Sơn, kẻ đứng đầu bảng Chuẩn Tổ đại lục."
Hoàn Thi Long đang ngồi ở trên mũi thuyền cùng với 2000 đệ tử bên trên, hắn đúng thật là kẻ có khí tức đáng gồm.
"Còn có nhị bảng Hưng Vinh Chuẩn Tổ và hạng ba Cốt Phệ, cuối cùng là hạng bốn Đoản Hành Chuẩn Tổ, những Chuẩn Tổ đứng đầu đại lục bảng đều đã xuất hiện rồi!"
Người trên Hải Hoàng Cung đều kinh hô từng tiếng, đây là lần đầu tiên các thế lực Chuẩn Tổ tập hợp lại, nhưng làm cho Hàn Vũ Thiên chú ý lại là một chiếc thuyền màu tím đang từ từ xuyên qua những chiếc thuyền khác trở thành kẻ dẫn đầu.
"Điệp Hoa Cung Thánh Nữ Vũ Lâm Nhàn cũng xuất thủ sao?"
Thẩm Hải Đào sắc mặt trầm xuống khi thấy Điệp Hoa Cung vốn thích ẩn thế cũng đã tự mình xuất thủ.
"Hàn Vũ Thiên, ta nhớ ra rồi, ngươi là thiếu niên tuyệt thế mà sau khi các vị Chuẩn Tổ trở về bàn tán, một mình ngươi đã làm hơn năm mươi vị Chuẩn Tổ mở cuộc họp đại lục, tìm cách để truy cùng giết tận ngươi."
Hàn Vũ Thiên ngẩn đầu nhìn bầu trời vốn là màu xanh tươi đẹp lại dần dần hóa thành lôi vân cười nói:
"Truy cùng giết tận? Bọn chúng còn không đủ tư cách."
Hắn nắm lấy Huyết Thích Côn nhắm tới chiếc thuyền của Điệp Hoa Cung, một côn quật xuống mặt nước tạo thành khí lực lao thẳng tới, Hàn Vũ Thiên muốn xem xem khoảng cách giữa mình và Thánh Nữ Vũ Lâm Nhàn kia tới đâu.
Sau lưng Vũ Lâm Nhàn đột nhiên xoẹt qua một bóng người mỹ miều, nữ tử kia cầm lấy trường kiếm chém ra một đạo kiếm khí hồ điệp ngăn lấy khí lực kia đụng vào thuyền.
Mặt nước bị cú va chạm này làm cho hỗn loạn một lúc lâu mới ngừng lại, Phân Xích Thiên co rụt mắt nói:
"Nguyệt Ly Tiên Tử, đây không phải là đệ tử thân truyền của Thánh Nữ sao? Nàng ta chỉ trong thời gian trăm năm đã đạp lên Chuẩn Đạo, đây là khái niệm gì?"
Hàn Vũ Thiên híp mắt lại bàn chân hơi dậm xuống liền thấy từ Hải Hoàng Cung khuếch tan ra bốn cơn sóng nhỏ, nó theo khoảng cách lao đến liên minh kia thì càng lúc càng to lớn đến mấy ngàn trượng.
"Nè, hắn muốn nhấn chìm tất cả chúng ta đó." — QUẢNG CÁO —
Hoàn Thi Long nhìn thấy bốn đạo sóng thần phía trước thì nhàn nhã nói, Đoản Hành thì híp mắt nhảy ra khỏi vị trí bàn đầu đứng ở không trung, trong tay sớm cầm ra đại đao chém ra năm đạo đao khí.
Bốn đạo đao khí cắt xé cơn sóng, còn một đạo cuối cùng thì lao thẳng tới hướng Hàn Vũ Thiên đang đứng, hắn một côn quét ngang trực tiếp phá đi đao khí, Đoản Hành hạ xuống lại thuyền thì không khỏi cau mày.
Đoàn tàu kia đã đi được nửa quảng đường sắp tiến vào Hải Hoàng Cung, Hàn Vũ Thiên bước trên mặt nước lần nữa hóa cái hồ này thành mặt băng, tàu thuyền phía xa theo đó cũng không thể di chuyển được.
Vũ Lâm Nhàn đứng ở chiến thuyền của Điệp Hoa Cung rút kiếm ra thản nhiên nói:
"Hải Hoàng Cung và Văn Linh Tông đã phản bội đại lục, bọn chúng đã theo phe ngoại vực là tên thiếu niên Hàn Vũ Thiên, dốc hết toàn lực tiêu diệt chúng!"
Thẩm Hải Đào và Phân Xích Thiên vốn ôm hi vọng được cứu, nhưng khi nghe thấy lời này thì hoàn toàn kinh hồn tán đảm, khi không lại trở thành kẻ phản bội, bị toàn bộ Chuẩn Tổ thế lực nhắm vào tiêu diệt.
"Khoan đã! Văn Linh Tông bọn ta là tới thảo phạt Hải Hoàng Cung, không phải là phản bội!"
Phân Xích Thiên khóa tu vi nằm ở trên đất gào thét, Hoàn Thi Long thản nhiên nói:
"Muốn giải thích thì xuống hoàng tuyền mà nói."
Hàn Vũ Thiên thì cười lạnh một côn quất xuống đám đệ tử của liên minh đang xông tới, nhất kích thổi hơn vạn tên văng lên không trung sau đó ngã xuống thổ huyết mà chết, Thẩm Hải Đào thả trói cho Phân Xích Thiên sau đó rút ra trường thương chỉ về phía đám liên mình nói:
"Hải Hoàng Cung nghe lệnh, các ngươi muốn sống thì hãy cùng với Hàn Vũ Thiên liên thủ, cùng nhau xông ra ngoài!"
"Giết!"
Đệ tử Hải Hoàng Cung biết đây chính là con đường duy nhất mà bọn họ có thể lựa chọn ngay lúc này, hợp tác cùng với thiếu niên tuyệt thế trước mắt mới có cơ hội sống, bởi chính miệng đệ nhất Chuẩn Tổ đã nói, bọn họ chỉ khi xuống hoàng tuyền mới bỏ được cái danh phản bội, chi bằng mang tiếng để tìm được một con đường sống.
Phân Xích Thiên còn muốn động thủ với Hàn Vũ Thiên để chứng minh với liên minh tu sĩ rằng hắn không phải là kẻ phản bội, đột nhiên từ phía xa vang lên một âm thành quen thuộc nói:
"Vân Linh Tông toàn lực công phá liên minh tu sĩ."
Âm thanh uy nghiêm kia từ một phía khác truyền tới mang theo một đạo kiếm khí xuyên qua vài chiếc thuyền của liên minh tu sĩ, người ra tay không ai khác chính là Quách Văn tông chủ của Vân Linh Tông.
Trước đó không lâu khi Hàn Vũ Thiên đem hắn xuống đáy hồ, Quách Văn cau mày nhìn thiếu niên trước mắt nói:
"Ngươi nghĩ ta là kẻ ngốc sao? Thứ gọi là liên minh tu sĩ ở Thiên Vực đại lục, là khi có một mối họa khôn lường như Chuẩn Tổ Mạn Hoang, còn ta và Hải Hoàng Cung vốn là hai thế lực cũng nằm trong liên minh tu sĩ, sao bọn chúng có thể từ bỏ 2 cái thế lực Chuẩn Tổ chỉ vì để ngươi rơi vào chỗ chết chứ?"
Hàn Vũ Thiên lấy ra một khối ngọc dùng thần thức quét qua một chút thì cười nói:
"Ngươi xem thử một chút, thứ này là gì?"
Quách Văn cũng dùng thần thức quét qua liền thấy cuộc hội ngộ đông đủ của các tông môn Chuẩn Tổ và Chuẩn Đạo, Hoàn Thi Long hừ lạnh nói:
"Theo tin tức nhận được thì tên Hàn Vũ Thiên đã đặt chân tới Thiên Vực đại lục, hiện tại chính là đang cùng với Hải Hoàng Cung tranh đấu, chúng ta cũng đã sớm chuẩn bị từ trước, nếu hắn đặt chân tới đây thì nơi gần nhất hắn tới chính là Hải Hoàng Cung, kế hoạch tiêu diệt Hàn Vũ Thiên sẽ chính thức bắt đầu, gọi Vân Linh Tông khai chiến để câu kéo thời gian, nhưng đừng cho bọn chúng biết kế hoạch này."
Thánh Nữ Vũ Lâm Nhàn đứng dậy quay người chuẩn bị rời đi thản nhiên nói:
— QUẢNG CÁO —
"Hi sinh cái Chuẩn Tổ thế lực mà thôi, nhưng nếu đổi lại sự bình yên cho Thiên Vực thì đã là phúc phận của bọn họ."
Quách Văn máu giận sôi trào nhìn Hàn Vũ Thiên trầm giọng nói:
"Kế hoạch là gì?"
Trở về hiện tại, Quách Văn mang theo một thân hận ý nhìn chằm chằm vào Vũ Lâm Nhàn lại nhất kiếm chém ra nhưng lại bị Cốt Phệ xuất hiện ngăn cản, Hưng Vinh đang ngồi trên thuyền thì thấy phía dưới thuyền có rất nhiều vết nứt thì cau mày, ầm một tiếng chiếc thuyền Hưng Vinh ngồi bị phá thành ngàn mảnh, Tống Long Trúc xuất hiện không nói hai lời trực tiếp cùng với Hưng Vinh giao đấu.
Hoàn Thi Long không xa thấy được cảnh này thì cười khà khà quái dị, hắn ta rút lấy thanh ma đạo đã đạt được trong thí luyện chậm chậm nâng lên, hướng tới Tống Long Trúc phía xa định động thủ.
"Nhìn đi đâu vậy?"
Một đạo đao man kim sắc từ phía sau ập tới khiến cho Hoàn Thi Long phải quay người bổ một đao ngăn cản, Tô Hạo Nhiên ở không trung phía xa nhìn Hoàn Thi Long rồi cười rất đắc ý.
Tứ Tổ Kỳ Lân theo sau lần lượt hiện thân bộc phát tu vi Chuẩn Tổ làm ai ai cũng chú ý, Vũ Lâm Nhàn quay đầu nhìn lại thì cau mày nói:
"Lại tới thêm năm tên Chuẩn Tổ? Phái người ra giết chúng."
"Rõ."
Từ những chiếc thuyền khác phóng ra thêm bốn vị Chuẩn Tổ cùng với người của Yêu Phù Quốc giao chiến kịch liệt.
Hàn Vũ Thiên cơ thể tan biến lại xuất hiện bên cạnh Đoản Hành một côn quật xuống làm cho lão dùng thương đỡ lấy lại khụy một gối xuống mặt băng, đây chính là sức mạnh kinh người của Hàn Vũ Thiên, Đoản Hành cũng trong nhất thời không thể thoát ra được.
"Đoản Hành, tuy ngươi không động thủ với ta ở thí luyện, nhưng chính ngươi cũng biết rõ bản thân xuất hiện ở đây thì đã là cùng ta làm địch, thật không thể quay đầu."
Hàn Vũ Thiên dùng lực truyền vào côn trực tiếp làm mặt băng bên dưới lúc xuống, Đoản Hành không còn cách nào để thoát khỏi đây, đột nhiên hồ điệp hội tụ một bóng ảnh nữ nhân sau lưng Hàn Vũ Thiên, Nguyệt Ly một kiếm quét ngang, Hàn Vũ Thiên không có tránh né mà Phân Xích Thiên lại mang theo một thanh kích ngăn lại một kiếm, Phân Xích Thiên nhìn Nguyệt Ly nói:
"Tiên tử, ta nghe danh ngươi đã lâu rồi, bây giờ hãy cho thấy danh tiếng và thực lực của ngươi có song hành?"
Nguyệt Ly hừ lạnh nói:
"Một tên phó tông chủ mà thôi, đừng có ngạo mạn như vậy."
Phân Xích Thiên hỏa diễm bùng nổ làm cho mặt băng tan ra một kích đâm tới nói:
"Sự ngạo mạn của ta là đều có lý do cả."
Mặt băng tan ra làm cho Nguyệt Ly trượt chân ngã về sau, một kích vậy mà quẹt ngang mặt nàng tạo thành vết máu dài, nhưng lại bị hỏa diễm thiêu đốt, nàng ta lui về sau lại trứng lớn mắt nhìn khuôn mặt bị một vết sẹo dài đang phản chiếu trên thân kiếm, Hàn Vũ Thiên cũng mượn nhờ mặt băng đang tan này mà đập một côn làm cho Đoản Hành bị đánh bay xuống hồ.
"Long Du Cửu Thiên."
Hàn Vũ Thiên một côn đập xuống mặt nước thì chín đầu thủy long ngưng tụ lao thẳng xuống phía Đoản Hành mà không hề do dự, Đoản Hành bị đánh không thể ngưng thân hình, chỉ còn cách ngưng tụ công kích trên đường bay mà thôi.