Hàn Vũ Thiên đứng mũi chịu sào dùng thần niệm phóng xuất, tuy không thể thăm dò xa bằng thần niệm của Đạo Tổ, nhưng hắn lại có đặc tính chí cao vô thượng của cảnh giới chí tông, bất luận quy tắc giam cằm nào có thể ngăn cản thần niệm của hắn.
"Hừ, yêu thú."
Một câu này của Hàn Vũ Thiên làm cho mọi người có chút khó hiểu, nhưng rất nhanh bọn họ đã nhận ra từng đợt sóng âm từ bên dưới truyền tới, đó là tiếng gầm của yêu thú.
Sùng Khánh trừng mắt yêu khí phóng xuất mang theo hoàng uy vô tận, huyết mạch tinh thuần của Tam Nhãn Thao Thiết bộc phát, bất luận là yêu thú hay yêu tộc cũng phải kinh hãi mà né, trừ khi bọn chúng có huyết mạch tinh thuần ngang bằng với hắn.
Mọi người đều nghĩ uy thế kinh khủng của yêu hoàng sẽ dọa đám yêu thú kia bỏ chạy, nhưng quy tắc hiện lên đánh ra một đạo yêu khí còn tinh thuần hơn cả yêu hoàng.
Yêu khí xông tới như mãnh thú khát máu không ngừng làm cho nước hồ cuồng cuộn, Sùng Khánh hừ lạnh một vuốt cào tới hóa thành cự trào đối cứng với yêu khí.
"Gào!"
Hàn Vũ Thiên luôn một mực quan sát động tĩnh bên dưới cũng đã cau mày, đám yêu thú kia lần đầu xuất động đã có hơn mười con là tu vi Chuẩn Tổ.
"Chỉ là yêu thú Chuẩn Tổ, chết!"
Sùng Khánh định ra tay thì Hàn Vũ Thiên lóe lên lập tức nắm chặt cổ tay của hắn, Sùng Khánh cau mày nói:
"Ngươi đang làm gì?"
Hàn Vũ Thiên hừ lạnh nói:
"Ngươi chớ có động thủ, đây chỉ là bầy yêu thú đi thăm dò mà thôi, ngươi ra tay bọn chúng sẽ xuất động Đạo Tổ."
"Bây giờ tính sao?"
Sùng Khánh thu tay về có một chút khó chịu với hắn, Hàn Vũ Thiên nhìn về phía Hưng Vinh, lão như hiểu được cũng thở dài bước ra cùng với vài vị Chuẩn Tổ, Chuẩn Tổ long nhân, ma, yêu cũng lần lượt bước ra hướng tới đám yêu thú mà giao chiến.
Yêu thú ở đây mỗi con đều mang đặc tính riêng có thể thủy chiến, đừng nói cùng cấp bậc Chuẩn Tổ, cho dù có tạo nghệ như Hưng Vinh hay mấy vị đứng đầu Chuẩn Tổ cũng phải gặp không ít khó khăn khi đối đầu với đám yêu tộc này.
Hàn Vũ Thiên quan sát chiến trường cũng không có lập tức động thủ mà chỉ trầm ổn quan sát, Vũ Lâm Nhàn không nhịn được bơi tới trước mặt Hàn Vũ Thiên truyền âm nói:
"Ngươi đang quan sát điều gì?"
Mọi người ở đây không đạt tới Đạo Tổ hoặc là chí cảnh Thánh Tông như Hàn Vũ Thiên căn bản không thể nói chuyện dưới nước, chỉ có thể dùng thận niệm truyền âm mà thôi.
Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Một đầu Thiên Tông yêu thú."
Vũ Lâm Nhàn tràn đầy kinh ngạc cũng dùng thần thức phóng xuống, nhưng nàng căn bản không thể thấy được gì ngoài bóng tối bên dưới, nhân tộc tu luyện đến Thiên Tông còn khó hơn một bước thành Tổ, yêu thú tu luyện so với nhân tộc còn khó khăn hơn trăm ngàn lần, vậy mà có thể thành Thiên Tông đủ thấy thiên tư của yêu thú kia không tệ, trí tuệ của nó e là không thua kém nhân loại.— QUẢNG CÁO —
Một bóng trắng dài trường qua dưới chân đám người đang quan chiến, Long Bạch thản nhiên nói:
"Động thủ đi."
Một long nhân tộc trán hán tu vi Chuẩn Tổ có thể sánh với Hoàn Thi Long lúc trước lao ra, hắn hướng tới thân ảnh màu trắng dài ngoằn kia mà đánh tới.
Hàn Vũ Thiên lắc đầu tỏ vẻ thất vọng, một cái đuôi dài trắng nỏn quật vào long nhân tộc kia, trực tiếp khiến hắn hóa thành xương máu, Chuẩn Tổ gần tới cực hạn cũng rất lợi hại, nhưng so với Thiên Tông đơn giản chỉ cần một đòn là đủ triệt hạ.
Tất cả mọi người không ngờ được long nhân tộc có chiến lực cường đại nhất đại lục, lại bị một cái đuôi quật thành mảnh vụn mà cái chết của vị này đã khiến số lượng long nhân giảm đi một, long nhân tộc sinh sản khó khăn, chết đi một người liền thiếu một người, huống chi vừa rồi là một vị long nhân tộc đứng bài vị thứ năm trong Chuẩn Tổ bảng của Cổ Lâm đại lục.
Hàn Vũ Thiên lóe lên xông thẳng ra ngoài bàn tay điểm tới đoàn huyết vụ long nhân vừa chết, ngưng tụ thành trường thương huyết sắc, trực tiếp cắm thẳng vào mỏ của con giao long màu trắng kia.
Thiên Tông yêu thú vừa rồi chính là đầu giao long có chứa huyết mạch thần này, nó được gọi Bạch Ly Long rất nổi danh ở thời thượng cổ, được xem là thần mạch yêu thú thuần túy.
Trường thương huyết sắc xuyên từ hàm dưới lên làm cho Bạch Ly Long đau đớn giẫy giụa, Hàn Vũ Thiên nắm lấy đuôi của nó xoay vài vòng rồi ném đi.
"Bạch Ly Long?"
Sùng Khánh không ngờ trong thí luyện lại tồn tại Bạch Ly Long vốn đã bị tuyệt chủng vài vạn năm trước, đừng nói là phế địa cho dù đặt ở Thiên cũng không thể nào tìm thấy con Bạch Ly Long thứ hai ngoại trừ con trước mắt.
"Ah! Đau."
Bạch Ly Long giẫy giũa rút huyết thương ra khỏi miệng rồi nhìn chằm chằm vào Hàn Vũ Thiên, nó không ngờ bản thân là Thiên Tông vốn là mạnh hơn nhân tộc rất nhiều, nhưng kẻ trước mặt lại dễ dàng trấn áp nó như vậy cũng xem là rất hiếm gặp.
"Thủy Đao."
Đuôi của Bạch Ly Long uyển chuyển chém ra hai đạo thủy đao tràn ngập pháp tắc kinh người, Hàn Vũ Thiên chỉ đứng ở đó ngón tay điểm nhẹ vào hư không, không gian ngàn dặm đột nhiên hóa băng biến toàn bộ ngàn dặm thành khối băng lớn.
Ngoài trừ hắn thì toàn bộ đám người bên trong đều chật vật để tránh thoát, cũng may Đạo Tổ ra tay ngăn cản băng khí lan tới bằng không với tu vi hiện tại của hắn, dù là Vũ Lâm Nhàn cũng không chắc tránh được.
"Chuyện gì? Hắn có thể đóng băng nước ở đây?"
Bạch Ly Long bị băng phong trừng mắt nhìn nhân tộc kì quái trước mắt, nó lại càng không thể ngờ lại có người đóng băng được nước trong hồ, dù là mấy lão yêu thú có băng thể đặc thù, cao lắm chỉ hóa băng được năm trăm dặm, nhân tộc trước mắt chẳng phải nói hắn có thể chất băng hàn còn vượt xa mấy lão quái kia.
Trần Thái Phú vừa dụng pháp lực ngăn cản hàn khí lại tràn đầy tức giận nói:
"Tên khốn, lại dùng công kích quần thể làm ảnh hưởng tới bọn ta, mà loại hàn khí quỷ dị này mặc dù đã bị ngăn chặn, lại có thể khiến khí lạnh ăn sâu vào trong linh hồn, thật là quỷ dị."
Long Bạch cũng không ngờ bản thân nhục thể cường đại vẫn bị hàn khí quấn lấy trầm giọng nói:
"Nhục thể hắn tu luyện chắc là thuộc thần linh truyền thừa."
Lời vừa ra tất cả kinh ngạc lại không thể tin được nhìn về phía thiếu niên áo trắng kia, Long Bạch kiến thức uy bát cỡ nào mới có thể nói hắn có truyền thừa thần linh, dựa vào một lần phóng xuất khí tức này thôi sao?— QUẢNG CÁO —
Không phải chỉ dựa vào một lần này, mà xem qua kinh lịch và náo loạn của hắn ở Thiên Vực thì liền có thể suy đoán ra được Hàn Vũ Thiên có mang trong mình truyền thừa thần linh, nếu không sao một người bình thường chưa mất tới vài tháng lại đạt đến cấp độ gần chạm đến Đạo Tổ chứ, dù mang trong mình truyền thừa của Chuẩn Thần cũng không thể làm chuyện vô lý như vậy, lý do hợp lý nhất chính là Hàn Vũ Thiên có vô thượng truyền thừa của một vị Thần Cảnh chân chính.
Hàn Vũ Thiên đi tới trước mắt Bạch Ly Long lại không có động thủ mà ngón tay điểm tới mi tâm trực tiếp xông thẳng vào trong thức hải của nó, không thể nghi ngờ là Bạch Ly Long dựa vào linh hồn không có khả năng phản kháng so với hồn lực của Hàn Vũ Thiên, từng đạo ký ức của Bạch Ly Long được hắn sắp xếp gọn gàng.
"Có cả tuyệt thế Đạo Tổ yêu thú, đúng là thí luyện thần linh lưu lại không tầm thường."
Hàn Vũ Thiên thăm dò tin tức xong lại không có đi ra khỏi thức hải của nó mà đánh lên trên một đạo nô ấn, nô ấn âm hàn thấu tận linh hồn làm cho Bạch Ly Long quằn quại thông khổ, bản thân nó tu luyện thủy thuộc tính lại không ngờ có thể bị âm hàn ảnh hưởng tới mức thống khổ muốn chết.
Hàn Vũ Thiên trở về liền phá bỏ hết băng phong xung quanh cũng tiện thể chấn đám Chuẩn Tổ yêu tộc thành băng vụn rồi thu yêu đan của chúng vào, yêu đan có thể luyện chế đan dược hoặc làm ra một số loại binh khí đặc thù, nếu đem về luyện chế một chút có thể cho ra vài kiện Chuẩn Tổ binh khí, vừa hay tăng ít thực lực của Vạn Niên Cung.
Hàn Vũ Thiên nhảy lên đỉnh đầu của Bạch Ly Long cười nói:
"Giết một đầu Thiên Tông yêu thú tương lai có thể thành Đạo Tổ viên mãn thì bản cung chủ có chút tiếc, ngoan ngoãn làm vật cưỡi của ta thì ngươi sẽ nhận được không ít đồ tốt."
Bạch Ly Long muốn phản kháng nhưng căn bản là không thể chống lại được ý chí kinh khủng hãm sâu vào trong linh hồn của nó, lập tức sinh ra cảm giác thuần phục không tự chủ được mà cung kính nói:
"Vâng thưa chủ nhân."
"Đây là chuyện gì? Ta sao lại nghe lời hắn?"
Bạch Ly Long nội tâm trần đầy sống to gió lớn lại không ngờ bản thân mang trong mình thần linh huyết mạch lại dễ dàng bị bắt làm nô cho một nhân tộc, ngay cả thần hồn tổ tiên lưu lại cũng không thể nào phát giác được nô ấn kia, vậy không phải nói linh hồn kẻ này còn cường đại hơn cả thần linh sao?
Ai cũng không nghĩ tới một huyết mạch thần linh tinh thuần lại cam nguyện phục Hàn Vũ Thiên làm chủ, chỉ trong một khắc ngay cả mấy Đạo Tổ kia cũng phải sinh ra lòng đố kị, tương lai không phải nói Hàn Vũ Thiên lại có thể một cái điểm tựa để đấu với bọn hắn sao?
Hàn Vũ Thiên vỗ vỗ đầu của Bạch Ly Long nói:
"Ngươi cứ tiếp tục bơi xuống phía dưới, ta cần đến cổng không gian thứ 9."
Bạch Ly Long nghe vậy trong lòng lạnh toát thật không ngờ kẻ này lại điên cuồng tới như vậy, tầng thứ chín tồn tại rất nhiều yêu thú còn vượt xa cả sự tưởng tượng của nó, nó hoảng sợ nói:
"Chủ nhân, ta cùng lắm là có thể đến được tầng 4, còn về tầng 4 trở đi có những tồn tại nào thì ngay cả ta cũng không dám thăm dò thử, tuyệt đối không dễ dàng như ngài nghĩ."
Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Được rồi, vậy dẫn đường cho bọn ta tới tầng 4 đi."
Bạch Ly Long uốn lượn vài vòng trực tiếp mang theo trên lưng đám người Vạn Niên Cung cấp tốc chui xuống sâu hơn bên dưới hồ nước, Bạch Ly Long nhờ vào việc sinh trưởng ở đây từ nhỏ nên di chuyển không hề bị trọng lực đè ép như đám người, nên để nó chở đi sẽ nhẹ nhàng và nhanh chóng hơn rất nhiều, Trần Thái Phú thấy được cảnh này thì chỉ tay quát:
"Hàn Vũ Thiên, ngươi định đi trước bỏ lại chúng ta à?"
"Ta không liên quan gì đến các ngươi, đừng để ý đến ta, chú ý đến tiểu bối của các ngươi thì tốt hơn."
Đám người Đạo Tổ đương nhiên đuổi theo Hàn Vũ Thiên không khó, nhưng đám tiểu bối đi theo này lại là một vấn đề lớn, cao nhất trong đám người cũng chỉ là Chuẩn Tổ, đối phó với đám yêu thú tuy nói không khó, nhưng một khi gặp phải thêm một tồn tại như Bạch Ly Long vừa rồi thì e là toàn quân bị diệt, đám người trưởng bối bọn họ cũng phải suy tính một chút.— QUẢNG CÁO —
Bầu không khí trầm tĩnh tới lạ thường, Long Bạch phất ống tay áo nói:
"Cứ để hắn dò đường trường đi, chúng ta chậm rải theo sau là được."
Bọn họ cũng không có lưu lại đây quá lâu mà mau chóng hướng xuống bên dưới hồ nước bơi đi, Hàn Vũ Thiên cưỡi trên đầu Bạch Ly Long có chút hứng thú hỏi:
"Ở trong khuôn viên này chỉ có mình ngươi là Thiên Tông yêu thú?"
Bạch Ly Long suy nghĩ một chút lắc đầu nói:
"Ta chỉ một trong mười yêu thú Thiên Tông ở đây mà thôi."
"Mười sao?"
Hàn Vũ Thiên cũng có một chút kinh ngạc không ngờ tới lại còn nhiều yêu thú cấp Thiên Tông tới vậy, Bạch Ly Long lại thở dài nói:
"Nhưng bọn chúng hiện tại đã rơi vào trạng thái ngủ say rồi, chỉ có mình ta vẫn hoạt động như cũ."
Hàn Vũ Thiên tò mò hỏi:
"Ngủ say là ý gì?"
Bạch Ly Long chậm rải giải thích nói:
"Bọn ta sinh hoạt bình thường trong vùng nước này, nhưng một khi thí luyện mở ra quy tắc sẽ áp đặt lên chúng ta một cái pháp tắc khiến bọn ta ngủ say, mỗi một lần thí luyện thì sẽ chỉ có một yêu thú Thiên Tông tồn tại, những kẻ còn lại cơ bản sẽ bị phong ấn cho đến khi thí luyện kết thúc, vừa hay lần thí luyện này là ta thức tỉnh."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu đã hiểu, hắn lại đột nhiên nhìn về một phương hướng khác có một chút cau mày, Bạch Ly Long cũng phát giác ra được liền cúi người tránh né, một thân ảnh dài màu huyết sắc vừa hay xoẹt qua công kích.
"Bạch Ly Long, ngươi để bọn chúng cưỡi là thế nào?"
Một âm thanh có chút tức giận truyền tới làm cho Bạch Ly Long cũng là có hơi bất ngờ nhìn tới, đó là một đầu huyết mãng mười phần hung ác.
"Huyết Vân Mãng, ngươi sao lại xuất hiện?"
Huyết Vân Mãng lượn lờ vài vòng quanh Bạch Ly Long cũng lắc đầu nói:
"Ta không biết, đột nhiên phong ấn trên người của bọn ta đều bị vỡ ra lại suôi theo khí tức quy tắc dẫn đường mà tới đây."
"Bọn ta?"