???
Vu Tĩnh Đình bước nhanh hơn, đi thẳng về phía Nam Tương Uyển.
Khi đứng thành một hàng và quay lại...
Vu Tĩnh Đình đột nhiên kinh ngạc: "Hả? Nam Tương Uyển, bạn nói muốn thử?"
Vu Tĩnh Đình nói xong, đột nhiên đẩy Nam Tương Uyển về phía trước: "Muốn đi thì đi! Nào!!"
Nam Tương Uyển: "?"
Vừa rồi cô còn đang ngẩn người, vùa không để ý Vu Tĩnh Đình đã đẩy cô ra một bước.
Hơn nữa, cô ta đẩy rất mạnh!
Nếu không phải Nam Tương Uyển đứng vững có lẽ cô bị nàng đẩy ngã.
Bình luận——
: Tôi bị mù hay là Vu Tĩnh Đình bị điếc? Nam Tương Uyển có nói không?
: Nam Tương Uyển sững sờ đứng đó, còn không hé răng!
: Tôi phải đi đập trà xanh Vu Tĩnh Đình!
:Tôi đã sai! Tôi vừa nói 'Tôi không trách Vu Tĩnh Đình', nhưng giờ cô ta cố ý! Vl! Cấp độ của trà xanh này quá cao, tôi thậm chí còn không nhìn thấy nó!
: Trà xanh cấp chiến tướng! Cô ta có thứ hạng cao hơn nhiều so với Tịch Bạch Vy đó!
: Tịch Bạch Vy giở trò trước mặt còn giở trò sau lưng thì có Vu Tĩnh Đình...
: Nam Tương Uyển đang gặp nguy hiểm!
: Gạch đã đến để hộ tống! Nam Tương Uyển, chạy đi!
: Chạy đi Nam Nam! Chạy đi, không cần nhìn lại! Mạnh mẽ cũng không thể xử lý trà xanh! Chỉ cần chạy là được!
...
Vệ Sa nghe thấy và nhìn sang.
Lúc này, Nam Tương Uyển đã bị đẩy lên phía trước, nổi bật giữa đám đông.
Vệ Sa: "Nam Tương Uyển, lại đây."
Là một người cố vấn, cô ấy không có thành kiến với bất kì ai.
Dù sao thì sớm muộn gì cũng phải đến nhảy.
Nam Tương Uyển đi đến giữa phòng tập.
Âm nhạc bắt đầu vang lên—
Cô di chuyển!
Các bước nhảy đều hoàn hảo!!
Động tác không hề chậm lại, thậm chí chính xác từng tiểu tiết!
Sau khi đánh bại Tịch Bạch Vy ngày hôm qua, cô đã có được một kỹ năng 'Chuyên môn khiêu vũ'.
Sở dĩ vừa rồi Nam Tương Uyển ngẩn người là bởi vì cô phát hiện ra động tác khiêu vũ mà trước đây cô không hiểu đã trở nên đơn giản như 1+1=2.
Đừng nói đến một điệu nhảy kéo dài ba phút, thậm chí nửa giờ cô vẫn có thể nhảy sau khi xem một lần!
Đôi mắt của Vệ Sa ngay lập tức sáng lên sau khi nhìn thấy phần nhảy của Nam Tương Uyển với sự ngưỡng mộ không chút giữ kẽ trên khuôn mặt!
Các thực tập sinh cấp D xung quanh đều sững sờ.
"Trời ạ?"
"Nam Tương Uyển???"
"A! Nam Tương Uyển thật lợi hại!"
"Chồng! Trâu bò bíp ——"
Không ai ngờ rằng Nam Tương Uyển lại nhảy ra được và cover hoàn hảo các bước nhảy!
Thậm chí không có một chi tiết nào bị bỏ qua!
Cách di chuyển các ngón tay, cách tạo nét mặt, tất cả đều chính xác!
Bất kể động tác phức tạp đến đâu, Nam Tương Uyển đều có thể thực hiện chúng mà không bỏ lỡ một nhịp nào.
Thật đẹp!
Ngay cả ngọn tóc của cô cũng đang nhảy múa!
Bình luận-
: Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!
: Lại nữa, tôi mất não luôn rồi!
: Bạn đã nói rằng bạn không thể hát và nhảy?
: Nó phải là sự thật, nếu không thì thật vô lý khi bạn không thể hiện bất cứ điều gì ở vòng khảo sát đầu tiên.
: Vậy bây giờ là thế nào! Động tác nhảy này quá chuyên nghiệp và các động tác đều hoàn hảo!
: Tài năng bẩm sinh?
: Ngoài thiên phú, không còn lý do nào khác!
: Ahhh! Nam Tương Uyển là một thiên tài!
...
Trong phòng tập.
Vu Tĩnh Đình trợn to hai mắt, giờ khắc này cô ta không còn giữ biểu cảm nữa.
Khuôn mặt cô ta đầy ghen tị và thù hận!
Sao có thể như thế được?
Ghi nhớ nó trong một lần và nhảy lại nó?
Điều này đơn giản là không thể!
Không phải biểu hiện vừa rồi của cô ấy giống như một chú hề sao?!
Đông Văn và Giang Nghĩa Lê, những người ở cùng ký túc xá với Nam Tương Uyển, bình tĩnh liếc nhìn Vu Tĩnh Đình.
Không ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt méo mó đó.
Cả hai lắc người rồi lặng lẽ quay đi.
Mặc dù muốn lợi dụng nhiệt của Nam Tương Uyển, nhưng cả hai đều chưa bao giờ nghĩ đến việc làm hại bất cứ ai...
Vu Tĩnh Đình này không tốt!
Về phần Lý Bách Diễm, cô ấy hoàn toàn không để ý, cô ấy đang nhìn với sự ngưỡng mộ, đôi mắt sáng như sao!
Chồng tôi thật tuyệt vời!
Ba phút sau.
Âm nhạc dừng lại.
Nam Tương Uyển dừng lại và đứng giữa phòng tập.
Vệ Sa nhìn nàng, trên mặt lộ ra nụ cười: "Nam Tương Uyển, ngươi trước đây học nhảy sao?"
Nam Tương Uyển lắc đầu: "Không, tôi đã học võ."
Vệ Sa gật đầu: "Tôi đã xem video bạn múa kiếm, múa và võ thuật có nhiều điểm giống nhau, nếu bạn có nền tảng về võ thuật, bạn học khiêu vũ sẽ nhanh hơn."
Nghe xong những lời đó, mọi người đều cảm thấy việc Nam Tương Uyển có thể nhảy lại ngay trong một lần xem cũng không có gì ngạc nhiên.
Nói đến đây, Vệ Sa đột nhiên nở nụ cười: "Nhưng vũ đạo của ngươi... tựa hồ có thể trở thành giảng viên, cũng có nghĩa khả năng của ngươi rất mạnh, ít nhất cũng đạt tới cấp bậc sư phụ!"
Đây không đơn giản là lời khen ngợi! Nó ngầm khẳng định rằng họ ngang hàng nhau và thậm chí muốn thảo luận sâu hơn!
Mọi người có mặt tại hiện trường đều trợn tròn mắt, không ngờ rằng Vệ Sa lại đánh giá cao Nam Tương Uyển như vậy.
Móng tay của Vu Tĩnh Đình gần như cắm sâu vào da thịt cô!
Nhưng cô ta đã cố gắng hết sức để duy trì nụ cười đáng yêu trên khuôn mặt.
Chỉ là ánh mắt lộ ra vẻ ghen tị!
Vệ Sa cau mày suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: "Thế này thì sao, Nam Tương Uyển, em đến phòng thực hành của lớp A để luyện tập, tôi sẽ viết đơn giúp em, ở đây sẽ làm chậm tiến độ của cậu em đó "
Lớp A có 7 người, chỉ có một hoặc hai học viên nhảy không giỏi, những người khác về cơ bản có thể lặp lại tất cả các bước nhảy sau khi xem nó nhiều lần.
Tất cả những gì họ cần làm là luyện tập và thậm chí là thích nghi!
Trong lớp D, có 20 người và phải mất rất nhiều thời gian để kiểm tra từng người một.
Với kỹ năng khiêu vũ chuyên nghiệp của Nam Tương Uyển, sẽ thật lãng phí nếu ở lại đây!
Vu Tĩnh Đình không ngờ rằng Vệ Sa sẽ nói ra một câu như vậy, để Nam Tương Uyển vào thẳng lớp A?
Không được!
Vu Tĩnh Đình lo lắng, đột nhiên kêu lên: “Thầy!”
Tất cả mọi người trong phòng tập đều nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ.
Vệ Sa đang định đi ra ngoài thì dừng lại một chút, quay đầu lại: "Cái gì?"
Mặt Vu Tĩnh Đình đỏ bừng, cô cúi đầu che giấu vẻ không cam lòng trong mắt. Yếu ớt nói: "Nếu Nam Tương Uyển vào lớp A, các học viên lớp A sẽ hài lòng sao? Mặc dù cô ấy nhảy tốt, nhưng cô ấy hát... Có thể trong khán giả sẽ có ý kiến? Cô ấy sẽ không bị hắc sao?"
Là trà xanh cấp cao, cô ta sẽ không trực tiếp công kích cô.
Đó là một chiến thuật vòng!
Cô ta không nói rằng cô ta có ý kiến về Nam Tương Uyển, nhưng nói rằng những người khác sẽ có ý kiến về Nam Tương Uyển.
Trong mắt Vệ Sa hiện lên một tia lãnh đạm: “Tự luyện vũ đạo cho tốt, chuyện không nên xen vào thì đừng nhúng tay vào.”
Vu Tĩnh Đình giật mình, đây là nói nàng nhúng tay vào việc của cô ấy sao?
Cô ngước mắt lên, hốc mắt đỏ hoe!
Vốn định nói 'Ta lo lắng cho Nam Tương Uyển', lại bắt gặp ánh mắt lãnh đạm của Vệ Sa.
Cuối cùng Vu Tĩnh Đình không nói gì, nhưng vẻ mặt lộ rõ vẻ khó chịu.
Bình luận -
:???
:?????
: Vu Tĩnh Đình có biết rằng bộ mặt thật của cô ấy đã bị lộ sau khi đẩy Nam Tương Uyển không? Vẫn đang ra vẻ gì ở đây?
: Giả làm chị em à? Điên à!
: Brick ở đây để nói là Nam Tương Uyển của tôi không quen với bạn!!!
:Tôi đã nôn!
: Giở trò với Nam Tương Uyển thì không thôi đi, nhưng bây giờ bạn dám giở trò đồi bại với cố vấn của mình?
: Nam Tương Uyển mau đến lớp A đi, tôi không muốn ở trong studio này nữa!
: Tôi đến đây để xem các cô gái ra mắt trên sân khấu! Không phải là đến xem cung đấu!
...
Vệ Sa bước ra ngoài không thèm liếc nhìn.
Nam Tương Uyển đi theo và cô đột nhiên dừng lại khi sắp ra tới cửa.
Cô nhìn Vu Tĩnh Đình.
Đột nhiên bật ra một câu: "Ngươi nói nhiều quá."