Hành trình một ngày đầy dễ thương và ấm áp. Vì bị tịch thu điện thoại nên bảy cô gái của Destiny thường xuyên giao lưu với khán giả phát sóng trực tiếp.
Nam Tương Uyển thỉnh thoảng pha một hoặc hai trò đùa khiến mọi người cười, nhưng cô ấy nghiêm túc đến mức cô ấy không hiểu mọi người đang cười cái gì.
Sau khi xem gấu trúc khổng lồ, họ trở về khách sạn vào ban đêm.
Nam Tương Uyển đã cải tiến cách sắp xếp của “Rain Cat”.
Sau một cơn gió và tiếng chuông ở phần đầu, là giai điệu dày đặc của đàn cello.
Độ vang của phím đàn piano trắng đen chen vào đoạn giữa, toàn bài không có nhiều nhạc cụ, không có quá nhiều tiếng trống, cố gắng tạo cảm giác ấm áp.
Như tia nắng trong ngày mưa.
Đi thẳng vào lòng người mềm yếu nhất!
Nam Tương Uyển đã làm việc chăm chỉ trên máy tính bảng cho đến khi máy tính bảng hết pin.
Bài hát này cuối cùng đã hoàn thành!
Theo đúng nghĩa là của cô ấy, một bài hát với tất cả lời bài hát và sự biên soạn âm nhạc!
Giai điệu và lời bài hát.
Cảm xúc theo sau.
“Rain Cat”
[Blue Sky Lane Rain ở Hồng Kông]
[Lingling Bricks and Tile Ten Heavenly Square]
[Tôi gặp con mèo vì cơn mưa và bạn đang hát vì tôi]
[Tôi gặp con mèo vì cơn mưa và nụ cười khóe miệng]
[Dịu dàng là vì em mèo Kitty]
[Tôi lớn lên từ bao giờ, khi mèo lớn và mèo con]
[Tôi gặp một con mèo trong ngõ ở góc phố vì mưa ]
[Tôi dừng lại ở đây vì mưa và quay lại và gặp một con mèo]
[Mèo con và mèo con]
Các đồng đội đã về phòng nghỉ ngơi, cả phòng khách vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ Hoa giám đốc vẫn luôn quan sát.
Hoa Nguyên Vũ lúc đầu rất buồn ngủ, dựa vào trên sô pha suýt chút nữa ngủ thiếp đi.
Nghe được cappella của Nam Tương Uyển, anh ấy nhìn sang.
Bài hát này…
Nhẹ nhàng quá!
Lại nhìn khuôn mặt nghiêng của cô gái, Hoa Nguyên Vũ không khỏi ôm lòng.
Tổn thương!
Một cô gái tốt như vậy, ai sẽ bị con sói lớn xấu xa bắt cóc trong tương lai?
Thật đau lòng khi nghĩ về nó!
Nam Tương Uyển kiểm tra thời gian, đã 1 giờ sáng.
Trước khi cô ấy nhận ra, cô ấy đã làm việc hàng giờ liền.
[Đinh!]
[Nhiệm vụ đã hoàn thành: Bài hát chủ đề “Rain Cat” của nhóm nữ Destiny]
[Phần thưởng nhiệm vụ: 10 bộ bài mô phỏng kỳ thi tuyển sinh đại học]
Nam Tương Uyển: “???”
Cái quái gì thế!
Đây là loại phần thưởng gì?
Bạn điên à!
Chết tiệt! Cô không nhận
[Hệ thống nhắc nhở: 10 bộ đề mô phỏng đang được đưa đến Mặc Đồ Cơ phủ, sau này xin kí chủ ký nhận]
Nam Tương Uyển: “…”
Chó điên!
Hoa Nguyên Vũ nhìn thấy Nam Tương Uyển ngẩn người, nước mắt lưng tròng ngáp một cái, “Xong rồi?”
Nam Tương Uyển thu máy tính bảng, phóng trở về phòng ngủ, trong lòng phẫn nộ mắng.
Hoa Nguyên Vũ vẻ mặt khó hiểu lẩm bẩm: “Lại náo nhiệt cái gì?”
Vừa rồi không phải rất ôn nhu sao?
Kỳ lạ!
Nhưng cuối cùng cô cũng làm xong, và anh ấy có thể đi ngủ.
…
Trong vài ngày tới, nhóm nữ Destiny không còn lang thang khắp thành phố.
Họ đã đến Vịnh Aden, Đạo Thành và Great Cliffs ở Lương Sơn, lái xe trên tuyến Tứ Xuyên-Tây Tạng, và tận hưởng những dòng sông và ngọn núi tuyệt vời của quê hương!
Vẻ đẹp cực chất cũng truyền cảm hứng cho các cô gái.
Ngoại trừ hai bài hát do Nam Tương Uyển viết, sáu bài hát khác đều ra mắt ngày này qua ngày khác.
8 bài hát gốc, đã hoàn thành!
Kết thúc chuyến tham quan kéo dài 15 ngày, mọi người đứng trước máy ảnh và vẫy tay chào.
Cát Đông Tuyên: “Tạm biệt! Chúng tôi sẽ quay lại!”
Vân Tiền: “Quay lại và thu âm các bài hát nào!”
Chu Sa: “Bạn có mong chờ album đầu tiên của chúng tôi không?”
Các đồng đội đều nói lời tạm biệt với khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp với những nụ cười trẻ trung.
Chỉ có Nam Tương Uyển!
Vì trời nắng chói chang vào ban ngày, cô ấy đeo một cặp kính râm đen.
Biểu cảm nghiêm túc chẳng khác gì trưởng vệ sĩ!
Kết quả là, bầu không khí của buổi lễ chia tay một lần nữa bị bóp méo.
Bình luận——
: Nam Tương Uyển cần thêm súng quanh eo!
: Vạn Bảo lê lết như sắp cướp ngân hàng hahaha!
: Tôi hơi buồn khi kết thúc buổi biểu diễn của nhóm, nhưng cô ấy làm tôi đã cười thành tiếng!
: Một chuyên gia phá hủy bầu không khí.
: Chắc chắn rồi, ở đây có cô ấy ở đó có tiếng cười!
…
Sau khi Nam Tương Uyển trở lại Thượng Hải, các đồng đội khác lần lượt được công ty đón về, vẫn còn nhiều việc phải làm.
Chỉ có cô ấy, hehe.
Biệt thự đã ký gửi chuyển phát nhanh từ mười ngày trước.
Đó là chồng bài thi thử cho kỳ thi tuyển sinh đại học!
Có một chiếc hộp chuyển phát nhanh lớn ở cửa phòng 2202, và Nam Tương Uyển đã đá nó vào sau khi mở cửa.
Ngay sau đó, cô ném chuyển phát nhanh ở đó và không mở nó ra.
Không đùa đâu!
Bạn nghĩ rằng cô ấy sẽ tháo nó ra ngay tại chỗ và nóng lòng làm thử?
KHÔNG! Cô muốn ăn trước!
Nam Tương Uyển thoải mái lên lầu, đẩy cửa kính ra, đi xuyên qua khu vườn treo, trèo qua lan can.
Đến nhà đồng chí!
Cửa phòng trà lầu hai mở ra, Nam Tương Uyển mở cửa trượt đi vào.
Sau đó, cô không thể chờ đợi để đi xuống cầu thang.
Cô ấy đã ngửi thấy mùi hương rồi!
Hôm nay đồng chí làm món gà kho!
Nghe thấy tiếng bước chân, Cố Bắc Hoài tươi cười từ trong phòng bếp đi ra, mời Nam Tương Uyển ăn cơm.
Cả hai đã không gặp nhau 10 ngày kể từ live-action CS.
Cũng không có gọi điện thoại hay tin nhắn trao đổi.
Điều này khiến Cố Bắc Hoài có chút khó chịu, anh cố ý không để lại nhiều video giải đề, nhưng hóa ra Nam Tương Uyển căn bản không liên hệ với anh!
Nam Tương Uyển không phải là người lịch sự, vì vậy cô coi nó như nhà của mình ngay tại chỗ và mở ra để ăn.
Ăn xong một niêu cơm, cô ung dung xuống bếp xới thêm cơm.
Càng làm cho Cố Bắc Hoài càng thêm vô dụng…
Sau khi ăn no, Nam Tương Uyển nấc lên một tiếng: “Ngựa trúc của ngươi đâu?”
(P/s: Ngựa trúc ở đây chỉ người yêu)
Nàng chỉ tùy ý hỏi, tán gẫu.
Nhưng mà, Cố Bắc Hoài có chút phản ứng thái quá, thanh âm đột nhiên cao mấy độ.
Cố Bắc Hoài: “Ta lấy đâu ngựa trức? Ngươi đang nói cái gì vậy! Ta không có bạn nữ nào cả!”
Nam Tương Uyển: “???”
Cô móc lỗ tai, không có thì thôi là không có, tại sao lại hét lên vậy.
Cố Bắc Hoài đột nhiên tỉnh táo lại: “Ý của ngươi là Tạ Khâu?”
Nam Tương Uyển: “Ừ.”
Cố Bắc Hoài: “…”
Tại sao Tạ Khâu lại là ngựa trúc của hắn?
Ai cũng được chứ sao lại là hắn!
Chữ ngựa trúc quá không chấp nhận được!
Cố Bắc Hoài: “Hắn có người mình thích rồi.”
Nam Tương Uyển kinh ngạc mở to hai mắt: “Cái gì?!”
Cố Bắc Hoài híp mắt lặp lại: “Hắn có người mình thích rồi.”
Nam Tương Uyển kinh ngạc, nàng hiểu sai rồi?
Cố Bắc Hoài quyết định hỏi: “Nghe nói hắn sắp hẹn hò, ngươi có kinh ngạc sao?”
Nam Tương Uyển không chút do dự gật đầu: “Ta còn tưởng rằng hai người là một đôi!”
Cố Bắc Hoài: "???
Pha bẻ lái này thật sự làm cho hắn choáng váng, và sau một khoảng thời gian dài anh mới bình tĩnh lại.
Ồ, hóa ra là hiểu lầm!
Kết quả, Cố Bắc Hoài biểu lộ khôi phục bình thường, trên mặt lại xuất hiện nụ cười ấm áp.
Cố Bắc Hoài: “Cả hai chúng tôi đều là trai thẳng, gần đây anh ấy đang theo đuổi một nữ cảnh sát, và anh ấy có vẻ sắp thành công.”
Nam Tương Uyển: “Vậy tôi thực sự nên chúc mừng anh ấy!”
Cố Bắc Hoài: "Ừm, anh ấy có thể thành công là nhờ nữ cảnh sát đó cũng là fan của ngươi, hai người cùng theo một thần tượng thì tỷ lệ thành công rất cao.
Cố Bắc Hoài: “Đừng nói nhảm nữa, ăn cơm xong trở về làm bài đi, chỉ còn 25 ngày nữa là đến kỳ thi đại học rồi”
Anh luôn giục cô học hành.
Muốn cưới cô về thì ít nhất phải qua kì thi này đã…