Khâu Xương vừa cúp điện thoại, thư ký của anh đã mở cửa bước vào.
Vẻ ngoài tái nhợt và khô héo của thư ký vào ban đêm có chút kỳ lạ.
Khâu Xương có chút không hài lòng: “Làm gì mà không gõ cửa?”
Thư ký nhanh chóng đưa tin tức mới nhất cho Khâu Xương xem, trên trang nhất có dòng chữ ‘Vụ bê bối từ thiện của Khâu Thị’ khiến người ta kinh ngạc.
Khâu Xương lướt qua nó một cách nhanh chóng, vẻ mặt của anh ta rất u ám sau khi đọc nó.
Vào lúc này, toàn bộ mạng internet đang nổ tung, những viên gạch mạnh mẽ đang chống trả dữ dội, thậm chí các bộ phận liên quan đã mở một cuộc điều tra.
Khi Tập đoàn Khâu ra mắt bộ phận từ thiện, bộ phận này đã được khen ngợi rất nhiều.
Bây giờ dính vào một vụ bê bối như vậy?
Mọi thứ đang trở nên lớn hơn!
Một số cổ đông giận dữ mắng mỏ, cổ phiếu của Khâu hôm nay đã được cải thiện một chút, họ tính nhân cơ hội này mua vào một ít, một số người quen thuộc với vấn đề này tiết lộ rằng cổ phiếu của Khâu đã bắt đầu chuyển động, cổ phiếu của ngày mai nhất định sẽ tăng mạnh.
Nhưng tin tức vừa xuất hiện, ngày mai chắc chắc lại có hạn mức giảm?
Ai có thể chịu được việc thua lỗ như này!
Đối với Tập đoàn Khâu, không chỉ số tiền khó kiếm được của những nhà đầu tư nhỏ lẻ này bị giảm sút, khoản lỗ của tập đoàn cũng tính bằng đơn vị 100 triệu.
Chỉ cần tin tức này bị lộ ra ngoài, những nỗ lực trong những ngày qua sẽ vô ích, một loạt cuộc điều tra tiếp theo sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến hành động và sự phát triển tiếp theo của Khâu.
Khâu Xương ước tính đợt này không những không thu được 2 tỷ mà còn mất 4 tỷ.
Trò chơi vốn anh ta muốn chơi đã hoàn toàn bị hủy hoại.
Nhấc điện thoại, Khâu Xương gọi lại cho Vân Thiệu.
Chuông được kết nối ngay khi nó vang lên.
Vân Thiệu thanh âm tràn đầy lo lắng cùng tức giận: “Khâu Xương, nhanh lên... "
Khâu Xương: “Câm miệng! Đồ rác rưởi vô dụng!”
Vân Thiệu: “Làm sao anh có thể mắng tôi? Anh nên mắng Nam Tương Uyển!”
Khâu Xương: “Bây giờ là thời đại của dữ liệu, ai bảo cô bất cẩn như vậy? Cô phải ngu lắm mới bị phát hiện chửi bới người ta trên mạng xã hội, trong não cô đúng là chỉ thừa gen rác rưởi!”
Vân Thiệu: “Vậy thì tôi phải làm sao bây giờ? Tôi đã bị người ta bạo lực trên mạng! Họ cũng phát hiện ra quá khứ của tôi, anh biết mà Khâu Xương, cái đó không thể bị lộ!”
Khi Vân Thiệu nói điều này, trong giọng nói của cô ta có một chút đe dọa.
Khâu Xương cười lớn: “Cô đang đe dọa tôi?
Gan không nhỏ. "
Vân Thiệu đột nhiên tỉnh táo và run rẩy nói: “Tôi không có ý đó, sao tôi dám? Có cách nào giết chết Nam Tương Uyển và người hâm mộ chết tiệt của cô ta không!”
Khâu Xương:” Bây giờ cô đăng thông báo xin lỗi trên Weibo, đừng để dính dáng vào công ty của tôi.”
Vân Thiệu: “Xin lỗi? Tại sao tôi phải xin lỗi! Tôi không thể xin lỗi con khốn Nam Tương Uyển đó! Cô ta là gì chứ! "
Khâu Xương:” Tôi không yêu cầu cô xin lỗi cô ta, cô ta không đáng, tôi yêu cầu cô đưa ra thông báo xin lỗi với bộ phận từ thiện của Khâu Group, mọi thứ đều dựa trên Khâu Group, hiểu không?"
Vân Thiệu: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ làm ngay bây giờ, nhưng…”
Khâu Xương: “Không nhưng, hãy ra nước ngoài ngay khi có thông báo, tôi sẽ dọn dẹp chỗ đó, để không ai phát hiện ra "
Vân Thiệu: “Vậy thì … tiền đâu?”
Khâu Xương: “Ôi! Đồ vô liêm sỉ, tiền sẽ được đưa lên máy bay riêng, cô hãy ra nước ngoài ngay lập tức!”
Anh ta cúp điện thoại và chặn số Vân Thiệu, anh thật sự không muốn nghe lại giọng nói của người phụ nữ này, thành công còn hơn thất bại.
Trong phòng làm việc, nữ thư ký tựa hồ có chút khó chịu, rõ ràng đang là mùa hè, điều hòa cũng không mở quá lớn.
Nhưng cô run lẩy bẩy, răng va vào nhau lập cập!
Khâu Xương liếc cô một cái, thản nhiên mở ngăn kéo, lấy một viên kẹo ném xuống đất.
Như nhìn thấy ánh sáng thần thánh, nữ thư ký lao tới như điên, giật lấy viên kẹo, nhanh chóng xé gói, liếm láp một cách tuyệt vọng.
Khâu Xương đặt một ngón tay lên tay vịn của ghế ông chủ, từ từ châm lửa.
Toàn bộ văn phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng thổi của máy điều hòa và âm thanh kỳ lạ của nữ thư ký liếm kẹo.
Thật lâu sau, nữ thư ký từ dưới đất đứng lên, sắc mặt khôi phục một chút hồng nhạt, thoạt nhìn có chút say.
Lúc này, Khâu Xương cũng đã nghĩ xong, nhìn chằm chằm vào cô và ra lệnh: “Để tam quỷ và tứ quỷ … Ồ không, để đại quỷ đi, đến Vân Gia thôn và loại bỏ những người già đó năm đó, xử lý chúng một cách sạch sẽ."
Thư ký cung kính gật đầu: “Được rồi sếp.”
Khâu Xương: “Giúp tôi chuyển tiền từ nước ngoài về. Số tiền đó không thể mất được. Đừng để cơn bão này ảnh hưởng đến những số vốn khác của tôi. Nhân tiện, hãy để ông già biết về tình hình tiền vốn.”
Anh ta nói, nở một nụ cười tự mãn.
Khâu Xương: “Là hậu duệ duy nhất của nhà họ Khâu, ông già sẽ không để tôi xảy ra chuyện gì.”
Nữ thư ký gật đầu, im lặng rời khỏi văn phòng.
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon. Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************
Nam Tương Uyển bây giờ rất hạnh phúc vì cô ấy đã chiến thắng trong vụ vịt.
Chuyến lưu diễn kết thúc mỹ mãn, mấy ngày nay không có chuyện gì xảy ra, chỉ còn lại một chương trình tạp kỹ.
Cuối cùng cũng không còn bận rộn!
Yeah!
Cát Đông Tuyên đề nghị: “Đi hát?”
Chu Sa: “Lại hát?”
Đặng Tư Nam: “Mấy ngày nay mình hát chưa đủ nhiều sao, cậu vẫn muốn đi hát, chúa ơi!”
Cát Đông Tuyên: “Không, ý mình là, chúng ta hãy có một khoảng thời gian vui vẻ?”
Vân Tiền: “Ồ, ý cậu là uống một chút rượu?”
Sa Linh: “KTV?”
Chu Văn Hạ: "Mình nghĩ nó vẫn hoạt động! "
Nam Tương Uyển đii tới: “Chuyện gì vậy?”
Triệu Thiên Thành cũng tới: “Đến, đến, chúng ta cùng đi! Tìm một nơi sang trọng! Monica, Nguyên soái Cảnh, chúng ta cũng đi?”
Monica giải thích cho nhóm của mình theo dõi công việc và gật đầu.
Những ngày này cô ấy thực sự quá bận rộn, đã đến lúc thư giãn.
Nguyên soái Cảnh thấy Monica đi, ngay lập tức đi theo cô ấy.
Cứ như vậy, một nhóm người đi tới KTV đại chúng, thuê ra hai gian phòng riêng lớn nhất.
Một cho mấy đứa trẻ và một cho nhân viên vui chơi.
Triệu Thiên Thành mạnh dạn vung tay: “Ăn thoải mái, uống thoải mái, tôi sẽ trả tiền!”
Cát Đông Tuyên: “Ông Triệu tuyệt nhất!”
Không chần chừ gì nữa, Nam Tương Uyển quét mã QR để đặt hàng, cô đặt mua 100 cái cổ vịt khi vừa tới
Sa Linh mí mắt giật giật khi anh nhìn từ bên cạnh: “A Uyển, cậu … vẫn chưa ăn đủ sao?”
Nam Tương Uyển: “Có nhiều người như vậy mà, tại sao chúng ta không ăn cùng nhau?”
Chu Văn Hạ: “Mấy ngày nay mình không muốn ăn vịt nữa.”
Đặng Tư Nam: "Mình cũng vậy, mình hơi ngán rồi.”
Sa Linh: “Mình đi khui một ít bia, cậu có muốn uống nó không?”
Vân Tiền: “Uống, uống, chúng ta hãy uống cùng nhau đi.”
Chu Sa: “Tất cả chúng ta hãy uống một chút, hôm nay mình rất vui.”
Các thành viên của Nhóm nữ Destiny không có ý định hát, mà tập trung vào ăn uống.
Họ đã chán hát và nhảy sau nửa tháng tập luyện và biểu diễn.
Nhưng âm nhạc trong phòng không ngừng vang lên, Triệu Thiên Thành, Monica và Nguyên soái Cảnh đã hát rất vui vẻ, bắt đầu một cuộc đọ sức cao độ như gà mổ nhau!
Âm thanh đó thực sự hành hạ những người phòng bên cạnh và những vị khách ở phòng đối diện