Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tạ Phu Nhân Em Trốn Không Thoát Khỏi Anh Đâu

Chương 41: Coi Chừng Lạc Mất Bé Trai

“Được rồi. Chúng ta lên toa bí đỏ nhé” Trúc Nhã giống như con bướm nhỏ, vui vẻ nhảy nhót vòng quanh. Cô bé nép vào lòng Diệp Mai Hoa, rạng rỡ nở nụ cười, cả hai cùng ngồi lên toa bí đỏ. Tạ Bách An kéo sụp mũ lưỡi trai xuống, nhanh chóng leo lên chú ngựa gỗ sơn trắng muốt, liên tục dõi mắt nhìn theo bóng người trước mặt, đáy mắt lộ ra vẻ ngưỡng mộ.

Người dì xinh đẹp kia nhìn qua vô cùng dịu dàng, mà Trúc Nhã lại vô cùng vui vẻ. Đôi bàn tay nhỏ nhắn không ngừng siết lại rồi buông ra, suy cho cùng Tạ Bách An chỉ mới năm tuổi, cho dù trưởng thành sớm đến đâu đi chăng nữa thì vẫn không thể khống chế tâm tình chính bản thân.

Mà trong lúc Tạ Bách An còn đang rối rắm thì phía Tạ Minh Thành đã nhận được định vị từ đối phương. Nhìn thấy địa điểm xe ngừng lại là công viên giải trí, mọi người đều thoáng trầm mặc. Chú Chung vội nói.

“Cậu chủ nhỏ từ trước đến nay chưa từng có dịp đến công viên, e là muốn thử một chút xem sao.”

“Đem công viên giải trí bao vây lại, không được để Tạ Bách An trốn thoát” Tạ Minh Thành lái xe chạy thẳng vào công viên giải trí. Tạ Bách An dám chạy trốn như vậy, anh quả thật tức giận nhưng trong sự tức giận còn nảy sinh tâm tình tán thưởng.

Tuổi còn nhỏ mà có thể vạch ra kế hoạch như vậy, thật sự là quá mức thông minh. Tuy rằng từ đầu đến cuối vẫn chưa thu thập sạch sẽ vẹn toàn nhưng đối với độ tuổi này mà nói thì vẫn có thể tha thứ.

Tuy nhiên, tha thứ không đồng nghĩa với việc có thể tránh thoát trừng phạt.

Sau vài vòng, Trúc Nhã vẫn còn muốn chơi tiếp. Diệp Mai Hoa đương nhiên chiều theo ý cô bé, liên tục chơi hơn ba lần, cô bé mới vui vẻ nhảy xuống.

“Mẹ, con có thể chơi cái đó không?” Trúc Nhã chỉ về phía tàu cao tốc. Sắc mặt Diệp Mai Hoa tái nhợt, cô nhíu mày hỏi lại.

“Trúc Nhã, con không sợ độ cao này hay sao?”

“Con không sợ. Mẹ sợ hả?”

“Ừm, tuổi này không được chơi những thứ cảm giác mạnh như thế đâu. Đợi con lớn một chút rồi mẹ dẫn đi nhé” Trúc Nhã thất vọng cúi đầu, bẹp bẹp chiếc miệng nhỏ.

Diệp Mai Hoa vội vàng chỉ vê phía thuyền hải tặc.

“Chúng ta chơi cái kia nha?”

“Được ạ! Mẹ, còn muốn ăn cả kem nữa”

“Ngoan nào, con không thể ăn đâu”

“Chỉ một cái thôi! Đi mà mẹ!” Nhìn Trúc Nhã mở to đôi mắt ngây thơ nhìn mình, không ngừng lắc tay cô qua lại làm nũng, Diệp Mai Hoa làm sao đành lòng từ chối, cuối cùng vẫn nắm tay cô bé đến quầy bán kem.

Trời đang vào hè, phía trước xếp cả hàng dài, mà mẹ con Diệp Mai Hoa luôn khiến người chú ý bởi vì Trúc Nhã trông quá mức đáng yêu.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận