Edit + Beta: Vịt
Một tháng này, Dư Bảo Nguyên phát hiện, Cố Phong bỗng nhiên trở nên bận rộn.
Bình thường cứ đến làm phiền cậu, cả tháng nay, số lần đến làm phiền cậu ít hơn chút.
Dư Bảo Nguyên đứng ở ban công đại trạch Cố gia, nhìn xe Cố Phong lại vội vã chạy ra khỏi gara, lái về hướng không rõ, tâm tình có chút phức tạp.
Cậu muốn hỏi Cố Phong, nhưng không biết tại sao, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào, không hỏi ra được.
Lúc này mới lại ở cùng nhau một tháng, chẳng lẽ đã phải bắt đầu thăm dò hành tung của đối phương sao?
Nhưng mà mới 1 tháng, chẳng lẽ...... chẳng lẽ Cố Phong đã bắt đầu ngán?
Tâm tình Dư Bảo Nguyên có chút nặng nề, trở lại phòng khách, ôm lấy Cố Gia Duệ từ giữa giường sơ sinh lên, đặt trong ngực nhẹ nhàng dỗ, sau đó quay về phòng mình, thay bộ quần áo thoải mái, ôm Cố Gia Duệ lái xe cũng đi ra ngoài.
Đến cửa Siêu Cấp Nguyên Bảo, Dư Bảo Nguyên dừng xe, ôm con trai vào quán.
Từ Giai Giai đang thu dọn bàn, nghe thấy tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên, thấy là boss và tiểu boss, lúc này giương nụ cười xán lạn: "Boss, anh đến rồi."
Dư Bảo Nguyên cũng cười gật gật đầu.
Từ Giai Giai thu dọn bàn xong, đến một bên ngồi xuống.
Mà Hà Tuệ......
Dư Bảo Nguyên đi tới bên cạnh quầy, chỉ thấy Hà Tuệ không chớp mắt nhìn chằm chằm màn hình, trên màn hình đang diễn một phim cổ trang cung đấu nào đó.
Cô nàng này, đi làm lười biếng, thật là càng ngày càng lọc lõi!
Dư Bảo Nguyên vừa tức vừa cười, ôm Duệ Duệ cũng ngồi xuống bên cạnh.
"Phục vụ!" Lúc này, một vị khách ngồi bàn bên cạnh gọi, "Cho ly sữa chua homemade."
Từ Giai Giai đang định đáp lại, bỗng một giọng nam vang lên: "Để tôi làm!"
Hùng Vũ Đan mặc tạp dề dùng để làm việc, từ gian phòng nhỏ đi ra, vỗ vỗ trên người mình, quăng ánh mắt ra hiệu Từ Giai Giai không cần giúp, liền tự mình đi đến bên cạnh người đàn ông kia, order cho hắn.
Dư Bảo Nguyên không nhịn được nhìn người đàn ông kia thêm một cái.
Đầu cua, trên mặt có râu ngắn, mặt mũi là kiểu đàn ông cực kỳ dương cương, da màu đồng cổ, cũng vóc người tam giác, cực kỳ cường tráng.
Từ Giai Giai mang theo chút sầu não đi đến bên cạnh Dư Bảo Nguyên, ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu Cố Gia Duệ.
"Sao thế?" Dư Bảo Nguyên buồn cười nhìn Từ Giai Giai, "Cho em nghỉ ngơi còn không tốt à?"
Từ Giai Giai hừ cười một tiếng, bỗng nhiên mờ ám ghé bên tai Dư Bảo Nguyên nói: "Boss, anh quan sát kỹ người đàn ông kia."
Dư Bảo Nguyên nhíu mày, lại nhìn người đàn ông cường tráng kia thêm mấy cái, không phát hiện đặc biệt gì.
Từ Giai Giai tiếp tục nhẹ nhàng nói: "Người đàn ông kia đây là lần thứ 18 đến quán chúng ta trong tháng này rồi, lần nào cũng gọi đồ giống nhau. Em nghe ngóng qua, hắn làm chủ thầu công trình, ừm...... gần đây đều là chị Thiên Hương của chúng ta order cho hắn đó."
Dư Bảo Nguyên lúc này, rốt cuộc nghe ra ý không hề tầm thường.
Cậu lại ngẩng đầu, nhìn thấy, Hùng Vũ Đan đã order cho người đàn ông kia xong, người đàn ông kia nháy mắt trái với Hùng Vũ Đan, mà Hùng Vũ Đan, cũng lẳng lơ quyến rũ nháy mắt mình.
Hay lắm, một người thì giờ làm việc xem phim cung đấu, còn một người thì giờ làm việc quyến rũ đàn ông......
Trong quán cậu tuyển người thế nào vậy!
Nói thì nói vậy, thật ra trong lòng Dư Bảo Nguyên vẫn rất vui. Lâu như vậy rồi, cậu kỳ thật đã coi Hùng Vũ Đan là bạn mình, cậu biết thứ Hùng Vũ Đan từng trải qua bi thảm cỡ nào, cũng biết hắn thật ra thiếu cảm giác an toàn cỡ nào. Bây giờ, nếu Hùng Vũ Đan thật sự có được ấm áp và hạnh phúc, vậy cậu từ trong lòng chúc phúc.
Trên mặt cậu lộ ra nụ cười khẽ, cảm giác điện thoại mình rung.
Cậu lấy điện thoại ra, là một wechat của Cố Phong.
- Bảo bối, mai cùng anh đi thăm hạng mục khai phá điền sản nhé, anh lái xe.
Dư Bảo Nguyên cảm thấy có chút kỳ lạ, chuyện làm ăn của Cố Phong, cậu chưa bao giờ hỏi đến, sao đột nhiên lại hỏi cậu?
Nhưng mà cậu cũng không trực tiếp hỏi, mà đơn giản đáp lại "OK".
Dù sao ngày mai đi là biết, Dư Bảo Nguyên sờ cái đầu nho nhỏ của Cố Gia Duệ, trong lòng nghĩ như vậy.