Buổi tối hôm ấy, Tiểu Vân hắn liền theo thị nữ dẫn đường tới dự tiệc.
Khương Vương bày ra lấy năm bàn tiệc, bàn trên cùng chính là Khương Vương cùng với Khương Tuyết.
Bốn bàn bên dưới liền xếp hai đối hai, bên phải chính là Tiểu Vân một bàn.
Một bàn của Khương Long cùng với Khương Hân.
Bên trái liền là một bàn của Khương Bích Dao với Lăng Quyết.
Bữa tiệc cũng chỉ để làm quen với cảm ơn mà thôi.
Đột nhiên giữa bữa tiệc, Lăng Quyết nhìn lấy Tiểu Vân lên tiếng hỏi : “Không biết Trần công tử lần này đến Hoàng Thiên Tông là có việc gì a ?”
Khương Long vốn dĩ ngồi cạnh Khương Hân nhưng không hiểu lí do gì lại ngồi sang Tiểu Vân bên cạnh thân.
Khương Hân nàng cũng không kém liền ngồi như thế.
Khương Hân và Khương Long cũng không biết rằng nhờ hành động ngày hôm nay của hai người liền sẽ dẫn hai người đến đỉnh cao.
Khương Long nghe Lăng Quyết hỏi liền ánh mắt bất thiện nhìn đến.
Người này mặc dù là phụ thân hắn đệ tử nhưng mà Khương Long chưa từng thích người này.
Hắn cảm giác Trần ca ca còn so với Lăng Quyết tốt.
Nghe Lăng Quyết hỏi như vậy thẳng thắn mọi người đều có chút suy nghĩ riêng.
Lần đầu gặp mặt vốn dĩ không nên như vậy hỏi.
Nhưng mà Tiểu Vân hắn đáp án còn khiến không ai ngờ tới : “Ta đến làm một việc được giao.
Như có thể gặp tông chủ hoặc người cao hơn hoàn thành xong cũng sẽ rời đi.”
Theo Tiểu Vân hắn thấy, Hoàng Thiên Tông thật có việc gì đó lớn thì tông chủ hẳn là biết.
Như thế hắn gặp tông chủ hỏi một lần sau đó giải quyết là xong a.
Nhưng mà câu trả lời rơi vào tai mọi người liền như có chút khó tin.
Người này còn như thế thẳng thắn sao ? Mà Tiểu Vân câu trả lời còn khiến người ở đây sẽ tưởng Tiểu Vân muốn hạ xuống một cao tầng của Hoàng Thiên Tông đây.
“Ồ.” Lăng Quyết hẳn cũng chỉ ồ lên một tiếng không dám nói gì thêm.
Người ta trả lời như thế hắn còn có thể nói gì a ?
Khương Vương thấy không khí có chút kìm nén liền lên tiếng mở tiếp câu chuyện.
Buổi tiệc cũng theo đó mà dần kết thúc.
Buổi tiệc vừa kết thúc Khương Long với Khương Hân liền kéo Tiểu Vân cùng với Bích Dao đi ra ngoài : “Trần ca ca, ta đưa ngươi đi thăm quan Hoàng Thiên Tông chút.”
“Thăm quan buổi đêm như vậy sao ?” Tiểu Vân hắn có chút ngạc nhiên hỏi.
Thời gian buổi tiệc kết thúc cũng đã tám giờ tối.
Tám giờ tối còn đi thăm quan gì sao ?
Khương Long hắn cười cười nói : “Trần ca ca không biết, Hoàng Thiên Tông chúng ta tu luyện liền không kể ngày đêm.
Mà đêm chính là thời gian thích hợp nhất đệ tử cảm ngộ cũng rất nhiều.”
Tiểu Vân hắn nghe vậy liền để Khương Long dẫn đi.
Khương Bích Dao cùng với Khương Hân chỉ đi bên cạnh nghe Khương Long giới thiệu Tiểu Vân đáp mà cũng không nhịn nổi mỉm cười xuất một đoạn đường.
Khương Long hắn giới thiệu rất nhiều nhưng mà điểm thu hút Tiểu Vân nhất chính là ở một bia đá lớn nhưng bị mẻ mất một nửa.
Trên bia đá đó còn viết rất nhiều chữ khó hiểu hoàn toàn không thể dịch ra được, kí tự như không phải của Thiên Linh Giới vậy.
Mà dưới bia đá còn rất nhiều đệ tử đang ngồi ở đó im lặng tu luyện.
“Đây là ?” Tiểu Vân hắn tò mò hỏi.
“Đây a chính là Đoạn Ngục Đao.
Nghe nói đây chính là chiêu thức kinh khủng nhất của Hoàng Thiên Tông.
Tương truyền vị Hoàng Thiên Tông đời đầu có thể sử dụng Đoạn Ngục Đao mở đường tới tiên giới cũng có thể mở đường xuống địa phủ.” Bích Dao bên cạnh liền lên tiếng giải thích.
Đoạn Ngục Đao này Khương Long còn chưa có chạm tới Bích Dao liền thay hắn giải thích.
Nghe Bích Dao nói vậy Tiểu Vân hắn có chút im lặng.
Xem ra Hoàng Thiên Tông này chính là một tông môn rất mạnh a, từ đầu đến bây giờ đều mạnh.
Một tông môn như thế liền sẽ gặp phải đại nạn gì được ?
Tiểu Vân hắn cũng không suy nghĩ nhiều mà nhìn lên trên bia đá thử.
Nhìn đến văn tự trên bia đá Tiểu Vân trong đầu chợt lóe lên một tia sáng.
Trong Tiểu Vân ý nghĩ xuất hiện một cây kiếm màu xanh dần tỏa sáng.
Nhưng mà đó chỉ là Tiểu Vân ý nghĩ mà thôi.
Ban đầu Tiểu Vân còn có chút không ngờ tới.
Rõ ràng đây là Đoạn Ngục Đao vì sao hắn lại ra cây kiếm.
Nhưng mà không có cách lí giải Tiểu Vân hắn liền thử cảm ngộ tiếp.
“Trần ca ca đây là ?” Khương Long nhìn Tiểu Vân im lặng còn nhắm chặt đôi mắt liền nhìn tỷ tỷ hỏi.
Bích Dao liền kéo Khương Long cùng Khương Hân đứng ra xa sau đó mới giải thích : “Trần công tử hẳn là đang thử cảm ngộ a.”
“Tỷ tỷ, ngươi cảm ngộ Đoạn Ngục Đao thấy sao a ?” Khương Long có chút tò mò liền hỏi.
“Nghe nói Đoạn Ngục Đao có mười sáu tầng, ta tư chất kém chỉ mới đến tầng sáu.” Bích Dao cũng giống Tiểu Vân.
Nàng thử cảm ngộ liền thấy xuất hiện tới những cây kiếm.
Ban đầu còn không hiểu sau này chưởng môn bảo Đoạn Ngục Đao giai đoạn đầu sẽ như vậy Bích Dao nàng liền yên tâm tu luyện.
Nhưng mà càng đi sâu Đoạn Ngục Đao càng khó hơn.
Nàng hoàn toàn không tìm được cây đao nào xuất hiện, chỉ toàn bộ là kiếm và kiếm a.
Sáu tầng nàng đã cảm ngộ tới bảy hai cây kiếm xuất hiện rồi a.
Tiểu Vân hắn cũng không biết bên ngoài nói chuyện.
Nói đúng hơn là hắn không còn cảm nhận được với thế giới bên ngoài nữa rồi a.
Tiểu Vân hắn liền rơi vào trạng thái như cảm ngộ ở Hồng Yên Lâu.
Lần này hắn lại rơi xuống một mặt biển.
Ở nơi đây Tiểu Vân hắn liền theo hướng dẫn tu luyện.
Đoạn Ngục Đao nhưng hắn liền tu luyện ra cây kiếm.
Ban đầu liền là một kiếm sau đó dần dần tăng lên, sáu kiếm, tiếp tục tăng lên hơn hai mươi.
Chưa dừng lại chút nào liền lên tới hơn bốn mươi, tiếp tục lên hơn sáu mươi sau đó nhảy vọt tới hơn một trăm.
Tiểu Vân tu luyện chưa từng dừng lại.
Lên đến hơn một trăm vẫn tiếp tục tăng lên, từ một trăm liền chính là tăng lên gấp bội.
Tiểu Vân hắn không nhớ đã tăng lên bao nhiêu lần nhưng mà bây giờ ở nơi Tiểu Vân hắn đang đứng đều là kiếm.
Kiếm bao lấy toàn bộ bầu trời, nếu chính ra phải có đến mấy chục vạn cây kiếm xuất hiện rồi a.
Mà đấy là Tiểu Vân hắn còn dừng lại.
Nếu hắn tiếp tục sẽ không biết lên đến mức độ nào.
Trong lúc cảm ngộ Tiểu Vân hắn cũng khám phá được Đoạn Ngục Đao vì sao lại ra kiếm.
Nhìn những cây kiếm trên bầu trời, Tiểu Vân hắn chỉ mỉm cười, hai cánh tay vỗ vào nhau kèm theo câu nói : “Hợp.”
Một từ này liền lập tức khiến toàn bộ cây kiếm hợp lại làm một.
Hơn chục vạn cây kiếm hợp lại hóa thành một thanh đao to lớn.
Tiểu Vân hắn cảm giác được mùi của sức mạnh.
Nếu một cây đao này đánh xuống thật sự không biết có thứ gì cản nổi nó được không.
“Tan.” Tiểu Vân một ý niệm liền khiến cây đao lập tức rời ra, kiếm cũng theo đó mà dần biến mất.
Cảm ngộ đạt được kết quả Tiểu Vân hắn liền theo cách cũ trở về.
Chính là hệ thống kích hắn ra a.
Trở về Tiểu Vân hắn mở ra đôi mắt, đôi mắt vừa mở ra liền khiến đao ý lập tức tràn ngập.
Nếu không phải có bia đá ở đây trấn thủ một cách thần kì thì đao ý vô tình của Tiểu Vân đủ khiến ở đây bị phá hủy tất cả.
Mặc dù đao ý bị trấn sau đó tan biến nhưng mà Bích Dao nàng vẫn cảm nhận được.
Ánh mắt Bích Dao nhìn Tiểu Vân càng là thể hiện sự không ngờ tới của nàng.
Vị này rốt cuộc là ai a ?