Dọc đường này Tiểu Vân hắn cũng được mở mang rất nhiều tầm mắt.
Giống như Bích Hồng nàng giới thiệu không ít đồ vật Hồng Yên Lâu đẻ dọc đường, Bích Hồng nàng còn nói đến cả bộ công pháp khắc trên vách núi kia.
Mặc dù bộ công pháp đó là một bí mật của Hồng Yên Lâu mà chỉ Hồng Yên Lâu cao tầng mới được biết nhưng mà Tiểu Vân hắn đã một lần học hết bốn mươi tám chiêu thức khẳng định Hồng Yên Lâu cao tầng sẽ gặp mặt hắn nói một lần.
Nàng bây giờ nói trước một chút cũng lại không có gì.
Nghe được Bích Hồng nàng giới thiệu về bộ công pháp đó Tiểu Vân hắn gật đầu hỏi : “Như vậy là Hồng Yên Lâu cao tầng ai cũng học xong được bốn mươi chín chiêu thức sao ?”
“Học xong bốn mươi chín chiêu thức ?” Bích Hồng nàng nụ cười đang nở rộ như hoa có chút dừng lại hỏi.
Đùa gì chứ, đến cả sư tỷ nàng ngộ tính đỉnh cao cũng chỉ tới bốn mươi bảy chiêu mà thôi.
Nếu Hồng Yên Lâu cao tầng ai cũng học xong được bốn mươi chín chiêu thức đã hùng bá một phương chứ không phải chỉ là một thế lực cai quản một tòa thành như này.
“Không phải sao ?” Tiểu Vân hắn thấy Bích Hồng có chút ngập ngừng liền hỏi lại.
Bích Hồng nàng cũng gật đầu thật thà nói : “Bốn mươi chín chiêu thức này cũng không có dễ học như thế.
Còn tùy thuộc vào ngộ tính mới có thể học xong hay không.”
Nghe nàng giải thích như vậy Tiểu Vân hắn gật gật đầu.
Nói như vậy hắn ngộ tính thì giải thích sao a ?
Chưa kịp tự nghĩ về mình ngộ tính liền đã thấy Bích Hồng nàng hỏi thêm : “Công tử khi đó là lĩnh ngộ được bốn mươi tám chiêu sao ?”
Tiểu Vân hắn tay gãi gãi đầu có chút ngượng ngùng đáp : “Mặc dù ta tư chất không đâu vào đâu nhưng mà hôm đó may mắn học xong hoàn toàn bốn mươi chín chiêu.
Chỉ là thời gian tỉnh lại có chút muộn nên bị cô nương nhìn tới ánh mắt đó.”
“Tư chất không đâu vào đâu ?” Bích Hồng nàng nghe tới cụm từ này nàng rất muốn hỏi lại : “tư chất không đâu vào đâu mà có thể học một lần được bốn mươi chín chiêu thức sao ?”
Mà giọng điệu trả lời ban nãy còn có chút tự như đang cảm giác xấu hổ ? Rõ ràng học được bốn mươi chín chiêu thức phải tự hào biết mấy đằng này lại xấu hổ ? Chả nhẽ công tử người không thấy mấy thiên kiêu kia học xong hai mươi mấy chiêu thi nhau khoe ra chính mình tài năng sao ?
Được rồi, ngươi là đại lão người không cùng thiên kiêu so đo thì thôi việc gì dùng giọng điệu xấu hổ như vậy.
Nhưng mà khi nhớ lại câu nói của Tiểu Vân ban nãy ánh mắt nàng nhìn xuống Tiểu Vân cũng đâu phải là ánh mắt trách móc gì.
Ánh mắt đó rõ ràng là chăm chú nhìn Tiểu Vân một chút thôi.
Thế mà bây giờ nàng lại bị hiểu nhầm thành ánh mắt khác, Bích Hồng nàng rất muốn giải thích nhưng lại thôi.
Không so đo với ngươi vậy!
Tiểu Vân hắn thấy Bích Hồng thay đổi cũng chỉ cười cười một chút sau đó lại hỏi :
“Bích Hồng cô nương, cô cảm thấy đại hội lần này ai sẽ giành được chiến thắng a ?”
Bích Hồng nàng cũng không quá để tâm việc Tiểu Vân vừa hiểu nhầm ánh mắt của nàng mà nghĩ nghĩ một chút.
Nếu mà Tiểu Vân hắn tham gia nàng liền đã có đáp án nhưng mà Tiểu Vân hắn cũng không có tham gia a.
Thế là giữa các thiên kiêu nàng lại nghĩ nghĩ xong liền nói :
“Đại hội lần này được mệnh danh là nghìn năm khó đoán.
Các thiên kiêu nổi lẫn hắc mã chìm đều ở đây cũng khó nói trước được.
Thiên Cung có Thẩm Thần, hắn là thế hệ xuất sắc nhất lần này dùng về kiếm.
Bích Hoa Tiên Cung thiên kiêu cũng không tệ, còn chưa kể tới hắc mã của Hoàng Thiên Cẩu một tộc hay cổ mộ gia tộc đều là xuất thế vào thời gian này.”
Nghe Bích Hồng nàng nói như vậy Tiểu Vân hắn cũng rõ ràng thời đại này ra sao.
Một thời đại có các thiên kiêu chi tranh đã là cực kỳ khủng bố, thế mà thời đại lần này không những thiên kiêu bề nổi chi tranh còn có người từ các thế lực ẩn thế lâu năm xuất hiện tranh phong cùng.
Không chỉ có vậy còn có những chiến thần hắc mã nữa.
Tiểu Vân hắn nhờ tiểu thuyết hắn cũng rõ ràng hai chữ “hắc mã” mang ý vị lớn đến mức nào.
Một nhân vật được ví là hắc mã liền cũng đã không đơn giản, nhân vật này thực lực hẳn là phải cực kỳ xuất chúng a.
Tiểu Vân hắn qua lời kể của vị này đối với đại hội càng thêm rất lớn hứng thú.
Xem ra hắn không thể bỏ qua đại hội lần này được rồi.
“Đi đi, chúng ta tới nhanh một chút.” Tiểu Vân hắn giục tới Bích Hồng liền cùng nàng bước chân nhanh thêm một chút.
Vừa đi Tiểu Vân hắn còn quên không nhìn tới nàng dặn : “Bích Hồng cô nương ngươi là Hồng Yên Lâu cao tầng liền tìm cho ta một chỗ ngồi vào tốt tốt một chút a.”
“Được.” Bích Hồng nàng cười cười gật đầu đồng ý.
Lần đầu tiên nàng thấy một đại lão mà còn phải đi lo lắng cho chính mình chỗ ngồi nên không bật cười ra không được.
Tiểu Vân và Bích Hồng đến đại hội cũng là lúc đại hội mới bắt đầu diễn ra.
Thời gian buổi sáng còn là lúc cho trưởng lão của Hồng Yên Lâu giới thiệu về đại hội kèm theo phần thưởng của đại hội này.
Chỉ giới thiệu qua qua một chút mà vị trưởng lão này đã mất cả một buổi sáng.
Với Bích Hồng nàng thân phân, nàng vừa đến liền đã được người trực tiếp mời.
Bên cạnh nàng là TIểu Vân đi theo những người dẫn đường cũng không dám ho he hỏi một câu.
Phó lâu chủ dẫn theo một người nào có tới bọn hắn hỏi.
Tiểu Vân hắn theo Bích Hồng đương nhiên cũng được ngồi chỗ tốt nhất.
Ở vị trí này Tiểu Vân hắn có thể quan sát toàn bộ sân đấu của đại hội.
Đại hội được tổ chức ở một sân rộng lớn, ở trong những sân đấu còn dựng lên những võ đài.
Võ đài mục đích không cần nói ai cũng biết rõ.
Đại hội có ba vòng, vòng thứ nhất nghe mặc dù đơn giản nhưng người có thể làm được lại cực kỳ ít.
Phải biết là nguyên với vòng thứ nhất này cũng đã đủ lọc đi một nửa số người tham gia đại hội này rồi.
Vòng thứ nhất chính là đi qua một trận pháp.
Trận pháp này được Hồng Yên Lâu bố trí như một bức tường dựng thẳng đứng nhưng có màu trắng.
Bức tường chỉ có chiều dày hai mét nếu với một tu tiên giả tốc độ đi qua liền cực kỳ dễ dàng.
Nhưng đi vào trận pháp này trận pháp còn khảo thí rất nhiều, khảo thí đầu đương nhiên là về độ tuổi.
Độ tuổi phải dưới bốn mươi tuổi mới có tư cách bước vào trận pháp này nếu không lập tức bị trận pháp đào thải.
Khảo thí thứ hai chính là về tư chất.
Sau tư chất còn có khảo thí sức chịu đựng như trải qua sinh, lão, bệnh, tử...
Tiểu Vân hắn nghe Bích Hồng nàng giới thiệu về cửa ải thứ nhất này cũng là khẽ gật đầu ánh mắt cực kỳ chăm chú.
Không thể không nói cửa ải thứ nhất này cực khó, từ lúc hắn bắt đầu quan sát tới giờ cũng chỉ có ba người bước qua mà thôi.
Mà từ lúc Tiểu Vân quan sát đã có ba mươi người bước vào rồi.
Đây chính là mười chỉ chọn lấy một, đại hội này so với Tiểu Vân hắn tưởng tượng còn khốc liệt hơn nhiều lắm.
Tiểu Vân hắn tiếp tục quan sát thêm một chút liền đã thấy sự khác biệt rõ ràng.
Những người được gọi là thiên kiêu đều có thể nhẹ nhàng đi qua trận pháp này, đương nhiên là cũng có những ngoại lệ.
Thiên kiêu ở đây chỉ nói về tư chất tu luyện hay chiến đấu có thể hơn người này nọ.
Nhưng sức chịu đựng về sinh, lão, bệnh, tử...cũng chưa chắc đã hơn người.
Cũng chính vì lí do như vậy cũng có người ngay lập tức bị loại ra khỏi vòng này.
Tiểu Vân hắn quan sát thêm liền thấy ba gương mặt quen thuộc, ba gương mặt đó không ai khác chính là Trần Phong, Trần Nghĩa và Tiểu Điệp.
Vì trận pháp này giới hạn lớn nhất chính là độ tuổi mà không phải là cảnh giới nên ba người đều có thể thử.
Chính như Hồng Yên Lâu đã nói, chỉ cần vượt qua được một cửa ải cũng sẽ nhận được tạo họa nhất định.
Đã là tạo hóa tặng thì sao lại không thử vượt qua mà chiếm lấy a.
Tiểu Vân hắn nhìn tới ba người cũng không có biến đổi một chút sắc mặt nào.
Trong ba người hắn cũng chỉ thân nhất với Tiểu Điệp, với Tiểu Điệp nàng tư chất dù ngốc ngốc như hắn nhưng cũng sẽ ổn thỏa vượt qua mà thôi.
Còn về hai người kia, vượt qua hay không vượt qua được đều là do hai người này tư chất liên quan gì tới hắn đâu.