" Cô nương nếu rãnh thì đến chơi với Anh Anh nhé! Ta có nhiều kẹo lắm!"- Anh Anh ngây ngô đáp, hai bên má cười để lộ lúm đồng tiền cực dễ thương!
" Tất nhiên rồi!"
Dạ Nguyệt cắn một miếng.
Vị ngọt của kẹo tinh tế ngấm dần trong miệng nàng!
Nếu cứu người thành công!
Lúc trở về ta sẽ ghé sang đây chào hỏi cô bé một tiếng!
Hi vọng mọi việc đều suôn sẻ!
!.
Ánh trăng đêm nay, đều được ngắm nhìn bởi nhiều tâm tư khác nhau, bởi thế vẻ đẹp của nó cũng được cảm nhận theo tâm trạng của mỗi người
Huyễn Huyễn vẫn chưa quay lại, không biết bức thư ấy đã đến tay gia tộc Hồ Nhất Thiên chưa?
Nguyệt Nhi! hi vọng con không sao
Dạ Nguyệt cô nương không biết bây giờ đang làm gì? Lần sau gặp mặt, ta sẽ bắt chuyện với nàng ấy!
Phong Liên Quốc sẽ sớm thuộc về ta!
!
Sáng hôm sau
" Xuất phát thôi! "
Ánh nắng còn chưa rọi rõ, Vương Dạ Nguyệt và Bạch Cố Vương đã cấp tốc lên đường.
Cả hai đều muốn cứu gia đình Chu La Kì càng sớm càng tốt!
Vì hai ngày nữa là đến trăng rằm!
Càng kéo dài, tình thế sẽ càng bất lợi cho họ!
!
Tại Sa La Cát
Phủ Hoàng Thất
" Lũ vô dụng!"
" Tại sao lại không liên lạc được với tên mật thám đó?"
" Dạ bẩm! ngài ấy võ công cao cường, nếu không trở về được! e là.
.
"- Đã bị trừ khử rồi!
Một tên thủ hạ của Hoàng Thái Cực run rẩy, hắn người dính đầy máu do vừa thoát khỏi sự truy bắt của chân tay gia tộc Hồ Nhất Thiên.
Hoàng Thái Cực giận đến run cả người.
Hắn bỏ ra bao tiền của để thuê nhiều đại danh cao thủ về làm việc.
Nhưng đa số bọn chúng lại chết dưới tay của gia tộc Hồ Nhất Thiên!
" Bọn khốn kiếp!"- Hoàng Thái Cực đập mạnh tay lên bàn, khiến bộ ấm trà của hắn rơi xuống đất, vỡ toang.
" Coi bộ kế hoạch ám sát Tam Nương phu nhân đã thất bại rồi nhỉ?"
" Chu La Kì?"
Sao hắn lại ở đây?
Ta đã căn dặn bọn chúng canh chừng cẩn thận rồi mà!
Đúng là lũ vô tích sự.
Không đúng!.
là do sức mạnh của ma thuật sư quá lợi hại! Chỉ cần thu thập thêm nữa, hắn sẽ sở hữu một lượng quân hùng mạnh, lật đổ bọn kì đà Huyền Chi Tử kia!
" Ngươi nên nhớ, gia đình ngươi bị giam giữ! Ngươi biết điều thì nên câm miệng lại!"
Hắn nở một nụ cười nham nhở đến mức ghê tởm
" Nếu không đừng trách ta hạ thủ vô tình!"
Tên khốn!.
!
Đợi tin gia đình ta được cứu, một mình ta sẽ phá tan cái tòa thành chết tiệt này của nhà ngươi!
Chu La Kì nhíu mày, nhìn qua cửa sổ!
Huyễn huyễn, mày đi đâu rồi!.