Cô gái nghe Trương Vỹ gọi cô là bà chủ liền sốc rồi. Là bà chủ sao, sếp đã có vợ rồi sao? OMG cô mới tiếp đón bà chủ, cô gái nhỏ tên là tiểu San liền nhanh chóng mở nhóm chat của công ty, nhắn lên:” Mọi người nghĩ tôi vừa mới gặp ai?”
Đồng nghiệp 1:” cậu lại gặp được nam thần nào sao?”
ĐN2:” Hay lại thấy nữ minh tinh nào đến tìm sếp rồi”
ĐN3:” Lúc nãy thư ký Trương đã dắt theo một cô gái, là bạn gái của cậu ta sao?”
Bla bla…
Tiểu San trả lời Đn3:” tốt nhất cậu không nên để sếp thấy tin nhắn này, không thì sẽ chết đó”
“Cô gái đó là ai a, là minh tinh mới sao? Nhìn rất đẹp a”
“Là bà chủ, công ty chúng ta có bà chủ rồi a” Tiểu San phấn khích nói
Cả công ty nhìn thấy tin nhắn của cô liền oanh động rồi. Sếp không còn độc thân. Công ty có bà chủ rồi. Thế là mọi người trong công ty đều tụm lại với nhau muốn biết bà chủ mình rốt cuộc là ai
“Tiểu San thật là bà chủ sao?”
“Thật hơn cả vàng a, lúc nãy thư kí Tương đã tự mình xuống đón cô ấy, còn gọi là bà chủ”
“Tôi không tin a, vào công ty để ngắm sếp a, bây giờ sếp có vợ rồi tôi liền thất tình sao?”. Hazzz chị em chúng ta lại cùng thất tình chung một ngày.
Diệp Tử Yên đi theo Trương Vỹ, phòng làm việc của anh ở tầng cao nhất. Diệp Tử Yên mở cửa bước vào
Sở Viêm tưởng là Trương Vỹ liền nói:” pha cho tôi ly cà phê”
Diệp Tử Yên chau mày:” Uống cà phê nhiều không tốt, em lấy cho anh ly sữa”
Sở Viêm nghe thấy giọng nói của cô, ngẩng đầu nhìn, mỉm cười bước đến:” Đến sao không nói với anh?”
Diệp Tử Yên:” Muốn cho anh chút bất ngờ”
Diệp Tử Yên ôm cổ anh:” Sở Viêm em có một tin vui muốn báo cho anh”
Sở Viêm nghe cô nói như vậy liền vô thức nhìn xuống bụng cô, nhưng mà anh chưa làm gì mà?
“Anh đang nhìn lung tung cái gì?” Diệp Tử Yên đánh anh
Sở Viêm cười tà tứ, nói vào tai cô:” anh cũng rất muốn nghĩ theo hướng đó, nhưng phải đợi em chịu gã cho anh đã”
Diệp Tử Yên đẩy anh ra, ngại ngùng chuyển chủ đề:” Hôm nay em về nhà, liền biết được mình có hôn ước nha”
“Hửm, hôn ước với ai” Sở Viêm kéo cô ngồi lên đùi mình, tay đặt lên eo cô khẽ vuốt
Diệp Tử Yên tay choàng qua cổ anh:” Hôn ước với đại thiếu của Sở gia a”
Ánh mắt Sở Viêm trầm xuống, kéo cổ cô, bắt đầu nụ hôn sâu. Ưmm, Sở Viêm, cô còn chưa nói xong mà. Sao anh không giống theo kịch bản vậy.
Sở Viêm đẩy anh ra. Cô há miệng hít thở:” Sở Viêm anh biết từ khi nào?”
Sở Viêm nhẹ nhàng vuốt lưng cô:” Năm 12 anh vô tình nhìn thấy hôn ước của chúng ta”
Diệp Tử Yên ngẩng ra:” sao lúc đó anh không nói cho em biết”
“Anh không muốn ép buộc ai, đặc biệt là em”
Khẽ xoa mặt anh, Sở Viêm sao anh lại đáng yêu như vậy chứ, gặp được anh, được anh yêu chính là may mắn nhất đời này của em, Diệp Tử Yên nói nhỏ vào tai anh:” Em yêu anh, Sở Viêm”
“Anh cũng yêu em” Sở Viêm lại áp vào môi cô, Diệp Tử Yên bị anh hôn đến đầu óc quay cuồng, Sở Viêm thấy vậy liền nói:” Mai theo anh về nhà được không em?”
Diệp Tử Yên mơ màng, không nghe rõ lời anh nói liền gật đầu đồng ý. Cô dứt lời khóe môi Sở Viêm cong lên
Đợi cô hồi thần, Sở Viêm liền đứng lên, nắm tay cô dắt đi:” Đi thôi, đến giờ tan làm rồi”
Vừa mở cửa phòng ra liền thấy nhân viên khóe mắt đều liếc về phía anh. Anh liền biết họ đang nghĩ gì. Dù sao anh cũng muốn công khai quan hệ nha, để mấy tên đàn ông khác chết tâm càng sớm càng tốt